Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1817

Chương 1817 Chương 1817

Luồng khí ấy truyền vào từ đỉnh đầu tôi, rồi lan ra khắp toàn thân.

Trong trạng thái này, tôi không có khả năng chống cự chút nào, thậm chí đến vận khí còn chẳng thể làm được.

Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh đứng bên cạnh thấy thế, ai nấy cũng giật nảy mình một cái.

Lão Phong cũng rất kinh ngạc.

Không ai rõ vì sao Liệt Hỏa chân nhân lại làm như vậy.

Dương Tuyết vội hô lên một tiếng:

“Tiền bối, đừng làm thế!”

Từ Lâm Tĩnh cũng lập tức hô theo:

“Sư phụ, xin người hãy nương tay!”

Sắc mặt lão Phong khẽ thay đổi, nhưng cậu ấy không hề mở miệng.

Cơ thể cậu ấy đột nhiên run lên một cái, Đạo khí bỗng vận chuyển, hiển nhiên là lão Phong đang muốn ngăn cản hành động của Liệt Hỏa chân nhân…

Trong mắt bọn họ, hành động của Liệt Hỏa chân nhân chính là muốn dồn tôi vào chỗ chết.

Rót một lượng Đạo khí mạnh mẽ như vậy vào trong người tôi, chẳng khác nào muốn phá tan đan điền, muốn khiến tôi nổ banh xác mà chết.

Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh định tiến lên ngăn cản theo bản năng.

Rốt cuộc thì chúng tôi cũng là bạn vào sinh ra tử có nhau.

Cho nên những lời nói và hành động vừa rồi chẳng ai phải suy nghĩ gì, đều xuất phát từ bản năng mà ra.

Nhưng nào ngờ, ba người kia còn chưa kịp hành động, Phi Hồng chân nhân - Đàm Tiêu đứng ở bên cạnh đã đột nhiên hất phất trần trong tay về phía ba người.

Nhìn bề ngoài thì nhìn cái phất tay này có vẻ bình thường, nhưng thực ra, bên trong nó lại ẩn chứa một luồng Đạo khí rất mạnh.

Ba người nhóm lão Phong lập tức bị hất lùi về sau mấy bước, không thể nào tới gần Liệt Hỏa chân nhân hay tôi được.

Trên mặt ba người họ đều có vẻ hoang mang khó hiểu, không biết hai vị tiền bối đang muốn làm gì.

Mà tôi lại càng không hiểu được nổi.

Vừa rồi còn đang yên lành tốt đẹp, thế mà hiện tại, sao đã đột nhiên ra tay với tôi rồi?

Hơn nữa, cùng lắm tôi mới chỉ nói có một câu, tôi là đệ tử xuất mã của Hồ tộc mà thôi.

Lúc này, tôi chỉ cảm nhận được dòng Đạo khí chảy qua khắp các kinh mạch trên cơ thể mình.

Kinh mạch của tôi căng ra, cơ thể giống như bị xé rách ra, đau đớn vô cùng.

Đặc biệt là vùng đan điền, như thể có một luồng Đạo khí khổng lồ rót vào trong, đan điền của tôi căn bản là không thể tiếp nhận nổi.

Có vẻ như nó sẽ phát nổ trong khoảnh khắc tiếp theo.

Một khi đan điền bùng nổ, tôi chắc chắn sẽ gặp ảnh hưởng, nhẹ thì bị thương nặng, còn không thì sẽ mất hết tu vi.

Trường hợp nặng nhất, thậm chí tôi còn có thể tử vong tại chỗ.

Nỗi đau đớn này làm cho tôi không thể chịu đựng nổi.

Tôi hét lên một tiếng theo bản năng:

“A!”

Tôi muốn dùng tiếng hét này để giải phóng cơn đau xuất hiện trong cơ thể mình.

Nào ngờ, tôi vừa mới hét lên một tiếng, Hỏa Thiên Công trong người lại đột nhiên bị kích thích, trong nháy mắt, Hỏa Thiên Công đã bắt đầu chạy khắp cơ thể tôi.

Không sai, nó đã tự động chạy khắp các kinh mạch của tôi.

Bởi vì tu vi của tôi đã bị áp chế, nên lúc này tôi hoàn toàn không thể tự vận khí được.

Hoả Thiên Công có chút đặc biệt, công pháp này đã tự động kích hoạt mấy lần rồi.

Mà lúc này đây, dưới tình huống tôi bị áp chế cực độ, Hoả Thiên Công đã tự động kích hoạt.

Hơn nữa, Hoả Thiên Công vừa mới vận chuyển, những đốm máu đỏ nhạt bắt đầu xuất hiện khắp cơ thể tôi.

Máu trong người bắt đầu nóng lên, những đốm đỏ nọ cũng như làn sương máu, bắt đầu bốc hơi.

Càng kỳ lạ hơn là, màu sắc của những đốm đỏ bắt đầu trở nên đậm hơn.

Thậm chí màu của chúng còn đậm hơn khi chúng xuất hiện ở thung lũng Hắc Ám, khí tức toả ra cũng mạnh mẽ hơn.

Nhưng càng quan trọng hơn là, sau khi Hoả Thiên Công vận chuyển, Đạo khí được truyền vào người tôi không ngừng thay đổi.

Đạo khí tụ tập lại, sau đó bị dung hợp, cơn đau đớn trong người tôi cũng chậm rãi giảm xuống.

Mấy người lão Phong biết Hoả Thiên Công trong người tôi đã kích hoạt, cũng chẳng có mấy ngạc nhiên.

Nhưng khi Phi Hồng chân nhân cùng Liệt Hỏa chân nhân cảm nhận được sự áp bức tiêu cực và những đóm đỏ kia, lại rất kinh ngạc.

Con ngươi của họ đều chợt giãn to ra, không kìm được mà hít ngược một ngụm khí lạnh.

Phi Hồng chân nhân kinh ngạc thốt lên.

“Quả nhiên, là Hoả Thiên Ma Công!”

Liệt Hỏa chân nhân cũng cảm nhận được sự đặc biệt của Hoả Thiên Ma Công.

Bởi vì Đạo khí ông ấy rót vào người tôi đang dần giảm bớt.

Ngược lại, một luồng khí tức cường bạo xuất hiện, đối địch lại với Đạo khí mạnh mẽ của Liệt Hỏa chân nhân.

Hơn nữa, Đạo khí cũng bắt đầu phản phệ lại Liệt Hỏa chân nhân.

Biểu cảm của Liệt Hỏa chân nhân trở nên nghiêm trọng hơn, lại tăng thêm lượng Đạo khí rót vào người tôi, muốn chống lại Hỏa Thiên Công.

Mấy người lão Phong bị cản lại và thấy thế, thì lại muốn tiến đến một lần nữa.

Nhưng Phi Hồng chân nhân lại đột nhiên cản họ lại:

“Đừng ai nhúc nhích, Liệt Hoả sẽ không đả thương cậu ấy đâu!”

Ba người kia nghe xong, cũng đều lộ ra vẻ bối rối.

Dương Tuyết vội vàng nói với sư phụ của mình:

“Sư phụ, nhưng mà, nhưng mà Đạo khí khổng lồ như thế, Đinh Phàm sẽ bị nổ tan xác mà chết mất!”

Kết quả, Phi Hồng chân nhân lại cười nhạt:

“Vậy con nhìn xem, xem cậu ấy có bị nổ tan xác mà chết không?”

Mọi người kinh hãi, lúc này mới phản ứng lại.

Đúng vậy! Bị Đạo khí lớn mạnh thế kia rót vào người, nếu đổi thành bọn họ, thì đan điền đã sớm vỡ tan, gân mạch đứt đoạn từ lâu rồi.

Nhưng tôi thì sao? Ngoại trừ hét lên vài tiếng, còn lại dường như chẳng có biến hoá gì lớn.

Bình Luận (0)
Comment