Sau khi cân nhắc một hồi lâu, cuối cùng hôm nay chúng tôi cũng tìm được một ít manh mối, nhưng chúng tôi cũng không biết liệu suy nghĩ này có chính xác hay không.
Về phần vật phẩm thuộc ba loại thuộc tính này đương nhiên cũng rất dễ tìm, gỗ, bùn đất và kim loại, mấy thứ này có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi.
Chúng tôi tìm thấy một tấm ván gỗ nhỏ, một ít đất và một thanh sắt nhỏ. Mọi thứ đã được tìm thấy, vậy bây giờ chính là lúc nghiên cứu cách vận hành và kích hoạt những viên đá này.
Tôi hít một hơi thật sâu rồi nói:
“Lão Phong, viên đá màu xanh này là sau khi thúc giục linh lực ở trong nước rồi mới bị kích phát, vậy chúng ta cũng dùng phương pháp tương tự để xem nó có hiệu quả không.”
Lão Phong gật đầu:
“Ừ, cậu thử đi, tôi sẽ ở bên cạnh bảo vệ cậu!”
Bởi vì đây là những viên đá không rõ thuộc tính nên có trời mới biết liệu sẽ có điều gì ngoài ý muốn hay không, mà việc giữ lại một người ở bên cạnh bảo vệ cũng là một chuyện cực kỳ cần thiết, cho nên tôi trực tiếp đồng ý:
“Ừ! Vậy tôi bắt đầu đây!”
Nói xong tôi đã cầm viên đá màu trắng lên.
Nhìn từ bên ngoài, nó trông rất bình thường và có cảm giác giống như một tảng đá vôi, nhưng tôi lại không có bất cứ sự khinh thường nào đối với viên đá này.
Đầu tiên, tôi đặt viên đá lên một tấm ván gỗ nhỏ, sau đó dồn khí đan điền, vận chuyển linh lực.
Theo linh lực vận chuyển, từng luồng khí màu trắng bắt đầu tràn ra từ bên trong thủ ấn kiếm chỉ của tôi, nhưng tôi cũng không rót thẳng lên phía trên viên đá màu trắng này.
Bởi vì cho dù có làm như vậy cũng không có tác dụng gì, mà ở giữa hai nơi này cần phải có môi giới làm trung gian, cho nên tôi đã rót thẳng đạo khí của mình vào bên trong tấm ván gỗ.
Giờ này khắc này, lão Phong và tôi đều có vẻ rất căng thẳng, nguyên một đám trừng lớn hai mắt và ngưng thần, cho dù có rót vào bao nhiêu linh lực thì thời gian vẫn trôi qua từng phút, từng giây.
Một phút, năm phút, mười phút.
Lão Phong và tôi đều hồi hộp chờ đợi, nhưng viên đá màu trắng này vẫn không có bất cứ sự thay đổi gì, cuối cùng tôi bất lực lắc đầu, mà điều này rõ ràng đã chứng minh việc sử dụng ván gỗ làm môi giới là không hiệu quả.
Tiếp theo, chúng tôi đổi thành bùn đất.
Bùn đất tượng trưng cho thuộc tính thổ, nếu viên đá màu trắng này có thuộc tính kim, như vậy hẳn sẽ xuất hiện phản ứng, không phản ứng tức là không phải.
Cho nên tôi đã dùng cách tương tự, rót linh lực vào bên trong bùn đất, tôi vốn muốn thông qua bùn đất làm môi giới để gián tiếp kích hoạt viên đá màu trắng.
Nhưng thật đáng tiếc, đã mười phút trôi qua mà vẫn vô dụng.
Cuối cùng chỉ còn lại một thanh sắt, nếu viên đá màu trắng này có thuộc tính thủy thì hẳn là nó sẽ hoạt động.
Huống chi, viên đá màu trắng này có sức mạnh cực hàn và có một số điểm tương đồng với thuộc tính thủy, vì vậy mà lão Phong và tôi rất mong chờ cuộc thí nghiệm cuối cùng này.
Chúng tôi đặt viên đá màu trắng vào đầu bên kia của thanh sắt, mà tôi vẫn sẽ truyền linh lực vào đầu bên này.
Sau khi tôi hít một hơi thật sâu, tiếp tục vận chuyển linh lực rót vào trong đó.
Theo linh lực được rót vào bên trong thanh sắt từng chút một thì chúng tôi đã có được một khám phá đáng kinh ngạc.
Viên đá màu trắng được đặt ở phía bên kia của tấm ván gỗ dường như đã xuất hiện một số thay đổi.
Nó đang run lắc, nhưng rất nhẹ, mà điều này trước đó chưa từng xảy ra.
Trong lòng tôi cảm thấy rất ngạc nhiên và cảm thấy nó có hiệu quả rồi, thậm chí lão Phong còn theo bản năng mở miệng nói:
“Lão Đinh, có hiệu quả rồi, nó đang di chuyển!”
“Ừ, đúng vậy.”
Tôi cũng cảm thấy rất vui mừng, điều này tượng trưng cho cái gì?
Điều này tượng trưng cho việc chúng tôi lại sắp nắm giữ một năng lực của một thuộc tính khác, thuộc tính thủy cực âm.
Hơn nữa, tôi còn dần dần cảm giác được, ngay khi tôi đang rót linh lực vào bên trong thanh sắt, cũng chính là theo môi giới thanh sắt này đang từng chút một bị viên đá màu trắng kia hấp thụ.
Mà quá trình này cũng giống hệt với việc viên đá màu xanh hấp thụ linh lực ở trong nước trước đó.
Sau khi tôi cảm thấy nó đã hấp thụ linh lực của mình xong, tôi không hề có chút do dự nào mà truyền thêm linh lực của mình, sau khi linh lực được tăng mạnh thì viên đá màu trắng kia cũng lại lần nữa xuất hiện thay đổi.
Bề mặt vốn trông giống như một viên đá vôi lập tức trở nên sáng bóng. Sau đó, từng luồng khí trắng chậm rãi tỏa ra ngoài.
Cảm giác băng hàn u lãnh cũng lấy viên đá này làm trung tâm mà bắt đầu khuếch tán ra bên ngoài.
Giờ này khắc này, biểu tình của lão Phong và tôi đều trở nên vô cùng vui mừng.
“Xuất hiện rồi, sức mạnh của âm hàn đã xuất hiện!”
Lão Phong mở to hai mắt nhìn, trên mặt vô cùng kinh ngạc.
“Ha ha ha, không nghĩ tới đây thực sự là nguyên lý ngũ hành tương sinh tương khắc. Lão Phong, thật may mà có cậu!”
Tôi mở miệng khen ngợi, dù sao biện pháp này cũng là do lão Phong nghĩ ra đầu tiên.
Theo linh lực được rót vào, xung quanh dần dần trở nên cực kỳ lạnh lẽo.
Cái loại lạnh lẽo này khiến tôi cảm thấy cực kỳ không thoải mái, nhưng lão Phong đứng ở bên cạnh tôi lại lộ ra dáng vẻ rất chi là thoải mái.
“Sức mạnh cực âm này đúng là tinh khiết mà!”
Nói xong, lão Phong còn hít sâu vài hơi.
Sở dĩ lão Phong như vậy là vì lão Phong khác với chúng tôi, cậu ấy là song sinh mệnh hồn, ở bên trong cơ thể của cậu ấy còn có một người anh em khác, cũng chính là Phong ca.