“Không này không liên quan tới tôi! Tôi chỉ muốn Nguyên đạo trưởng đuổi Triệu Thiến Thiến đi. Nhưng mà, Nguyên đạo trưởng lại phong ấn hồn phách của cô ta lại! Còn để cho cô ta tiếp tục ở trong tòa nhà đó giết người, tôi rất sợ hãi, mỗi lần đến mùng một và mười lăm, tôi đều đốt giấy tiền vàng mã cho Thiến Thiến, là sự thật……”
Cẩu Kiếm nói một cách sốt ruột, còn tranh thủ kiếm một chút đồng tình từ chỗ của chúng tôi.
Nhưng chúng tôi căn bản không để ý đến ông ta, chỉ tập trung vào ba chữ “Quỷ Tam Nguyên”.
Chính là lão già quái dị đã mặc áo liệm và “Mượn xác hoàn hồn” mà chúng tôi đã gặp ở sườn núi của khu mộ cổ.
Tôi thật sự không ngờ rằng, người đứng sau lưng chuyện này, chính là Quỷ Tam Nguyên.
Lão già này quả nhiên là yêu nhân, lần trước thì câu hồn của Văn tiểu thư, lần này lại là Triệu Thiến Thiến.
Tôi cau mày hỏi: “Vậy người đó đang ở đâu?”
Cẩu Kiếm lại lắc lắc đầu nói: “Tôi, tôi không biết!”
“Không biết, vậy trước kia ông liên lạc với ông ta như thế nào?” Dương Tuyết đột nhiên chen vào hỏi.
Cẩu Kiếm vừa nghe thấy lời này, đột nhiên nghẹn lời: “Tôi, tôi, đúng rồi, tôi nghe người ta giới thiệu, sau đó, sau đó tôi đã liên hệ với ông ta, những việc khác, tôi thật sự không biết!”
Nhìn sắc mặt và giọng nói lắp bắp của ông ta, tôi cảm thấy ông ta đang nói dối.
Hàn Tuyết Phong trầm mặc hồi lâu, vốn đang hút một điếu thuốc, lúc này đột nhiên chạy tới.
Anh ta lớn tiếng chửi mắng: “Mẹ nó, nếu dám nói dối! Ông đây liền giết chết mày!”
Nói xong, Hàn Tuyết Phong trực tiếp nhảy lên giường, đá một chân vào đầu Cẩu Kiếm.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm “A”, ông ta ôm đầu mở miệng xin tha, nói: “Đừng, đừng đánh, tôi, tôi thật không biết, thật sự không biết……”
Lúc này Phong Tuyết Hàn hoàn toàn là một tên côn đồ cho nên anh ta không có ý định dừng lại.
Xuống tay càng ngày càng tàn nhẫn, ông ta bị Phong Tuyết Hàn trực tiếp đạp xuống giường.
Vốn dĩ cũng không có gì, nhưng khi Cẩu Kiếm vừa ngã xuống, tôi và Dương Tuyết liền thay đổi sắc mặt.
Đôi mắt trợn to, bởi vì chúng tôi nhìn thấy một hình xăm màu đen ở phía sau đùi, gần dưới mông của Cẩu Kiếm.
Nói là hình xăm, kỳ thật nó giống như một ấn ký.
Ấn ký đó là khuôn mặt nhăn nhó có ba con mắt và nụ cười nửa miệng.
Đó là ấn ký của mắt quỷ, hàm dưới còn có chữ "người".
Thấy vậy, tôi không khỏi há hốc mồm hỏi: “Ông …ông ta cũng đến từ tổ chức kia.”
Nói xong, tôi liền đá một chân vào bụng của ông ta, muốn ép hỏi.
Kết quả là Hàn Tuyết Phong đã tiến lên hành hung ông ta một trận, căn bản không cho tôi có cơ hội mở miệng dò hỏi.
Cẩu Kiếm bị đánh đến miệng mũi chảy máu, không ngừng xin tha: “Đừng, đừng đánh, tôi, tôi sắp chết, sắp chết!”
Dương Tuyết thấy Hàn Tuyết Phong xuống tay không biết nặng nhẹ liền ra tay ngăn lại.
Đồng thời, Dương Tuyết lạnh lùng mở miệng hỏi: “Trên người của ông có ấn ký của quỷ ba mắt, nói, tại sao ông lại có ấn ký này? Nó có ý nghĩa gì?”
Cẩu kiếm quỳ rạp trên mặt đất, sờ sờ vết thương trên đùi, miệng đầy máu nói: “Cái này, là Nguyên đạo trưởng cho tôi.”
“Vì sao ông ta lại cho ông?” Tôi tiếp tục hỏi.
Cẩu Kiếm cúi đầu, nhất thời không mở miệng.
Thấy ông ta ương ngạnh không chịu nói, tôi liền chuẩn bị đánh tiếp.
Nếu còn không được, tôi liền cho Triệu Thiến Thiến đi vào, tiếp tục hù dọa ông ta.
Nhưng vào lúc này, Cẩu Kiếm đột nhiên cúi đầu thở hổn hển, ngữ khí càng them nhấn mạnh: "Bởi vì, bởi vì có ấn ký này, tôi sẽ trở thành một thành viên trong tổ chức!"
“Tổ chức? Tổ chức gì?” Tôi tiếp tục hỏi.
Nhưng vừa dứt lời, vẻ mặt của Cẩu Kiểm vừa rồi còn sợ hãi giờ đây bỗng trở nên hung ác.
Trong miệng chảy ra nước bọt, máu cũng từ trong miệng chảy ra, gân trên cổ nổi lên, hai mắt đỏ ngầu, giống như dã thú.
Càng thêm quỷ dị chính là da trên trán của ông ta, lúc này giống như nứt vỡ, máu chảy đầm đìa.
Ở giữa, một vật thể hình cầu màu trắng hơi lộ ra, giống như con mắt.
Nhìn thấy thế, trong lòng ba người chúng tôi đều không khỏi vang lên một tiếng “lộp bộp”, con…con mắt thứ ba.
Nhưng không đợi chúng tôi làm ra bất kỳ phản ứng hay hành động nào, Cẩu Kiếm đã từ dưới đất nhảy lên, gần như rống to: “Tổ chức có thể khiến tôi trường sinh bất tử!”
Nói xong, ông ta liền ôm lấy đùi của Dương Tuyết , há miệng muốn cắn một cái…