Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1927

Chương 1927 Chương 1927

Vì vậy, Vương Đại Phát thân là đối thủ của tôi đương nhiên cũng hiểu được nguyên nhân, cho nên lúc này sắc mặt của anh ta cũng trở nên lạnh lùng, thấp giọng nói:

“Hóa ra là cậu đang bổ sung linh lực cho mình. Nhưng hiện tại, tôi sẽ không cho cậu có bất kỳ cơ hội nào nữa.”

Nói xong, đối thủ đã giơ trường kiếm lên và tiếp tục xung phong liều chết về phía tôi, còn tôi vừa nhìn thấy bóng dáng của anh ta là khóe miệng đã nhịn không được mà cong lên một vòng cung.

Hiện tại đã sớm không còn là anh ta cho tôi cơ hội hay không mà là tôi có cho anh ta cơ hội hay không mới đúng, bởi vì uy lực của 8% linh lực thuộc tính là cực kỳ cường đại, việc nó chuyển hóa thành đạo khí không chỉ mang theo thuộc tính cũ mà cường độ của nó còn hơn rất nhiều so với đạo khí thông thường.

Tuy rằng linh lực ở trong cơ thể của tôi không có bao nhiêu, nhưng tôi tuyệt đối tin tưởng mình có thể đánh bại Vương Đại Phát này.

Vì vậy, ngay khi Vương Đại Phát đến gần, tôi đã điên cuồng vận chuyển linh lực ở trong cơ thể, còn đạo khí màu tím có thuộc tính này cũng theo đó mà được tạo ra.

Trên bề mặt cơ thể của tôi đã phát ra một vầng sáng màu tím nhạt, từng luồng đạo khí kích động mà ra, ở trong không khí dường như xuất hiện từng đợt cảm giác giống như bị điệt giật.

Cùng lúc đó, tay phải của tôi cũng giơ kiếm chào đón.

Bởi vì bản thân đã được đạo khí quán chú, cho nên điện quang cũng không ngừng nhảy ở trên thân kiếm, tốc độ của hai chúng tôi cực kỳ nhanh, đánh một đòn thẳng về phía đối thủ.

Một tia chớp lóe lên, sau đó “Phanh” một tiếng trầm vang, hai người chúng tôi lại kiếm đối kiếm với nhau.

Nhưng vào lúc hai thanh kiếm hướng vào nhau thì một dòng điện cũng được truyền đi.

“Rắc” một tiếng, điện quang nhảy lên rồi đi dọc theo thanh kiếm của Vương Đại Phát mà rót vào lòng bàn tay của anh ta.

Trong chớp mắt, Vương Đại Phát chỉ cảm thấy cánh tay truyền đến cảm giác ngứa ran và tê dại, toàn bộ lông tơ ở trên người cũng vì bị điện giật mà dựng thẳng lên.

Trong miệng phát ra một tiếng “A” thảm thiết và theo bản năng đã vứt bỏ trường kiếm.

Vương Đại Phát kinh hãi và hoàn toàn không nghĩ tới đạo khí có thuộc tính của tôi đã xảy ra biến hóa.

Anh ta nắm lấy bàn tay phải vẫn còn hơi tê dại của mình liên tục lui về phía sau.

Nhưng tôi lại trực tiếp nghiền áp mà lên, sau đó đánh ra mấy chiêu liên tiếp để buộc anh ta phải lùi lại. Cuối cùng là dùng một kiếm chĩa thẳng vào cổ của anh ta.

Sắc mặt của Vương Đại Phát hơi nhúc nhích, sau đó theo bản năng dừng lại, mà tôi lại nhàn nhạt nói với anh ta một câu:

“Anh thua rồi!”

Vương Đại Phát nhìn thanh kiếm ở trước mặt và điện quang nhảy múa trên đó thì không khỏi nuốt khan một ngụm nước miếng, đồng thời trên khuôn mặt vốn còn có chút kinh hãi đã lập tức nở ra một nụ cười:

“Ha ha, Đinh đạo hữu quả nhiên là có bản lĩnh, tôi, tôi nhận thua...”

Thấy đối thủ nhận thua, tôi cũng thu hồi kiếm của mình lại, sau đó chắp tay với đối phương:

“Đã nhường rồi.”

Nói xong, tôi bình ổn lại đạo khí ở trong cơ thể.

Lúc này trọng tài cũng lên võ đài và chuẩn bị tuyên bố chiến thắng của tôi.

Cùng lúc đó, đối thủ của tôi là Vương Đại Phát cũng hai tay ôm quyền, chuẩn bị thi lễ với tôi và rời khỏi võ đài, dù sao đây cũng là một quy củ ở trên võ đài, hai bên làm ra một nghi thức để thể hiện sự tôn trọng.

Cho nên tâm lý đang căng thẳng của tôi lúc này cũng được thả lỏng và không đề phòng với đối phương nữa, nhưng điều làm tôi hoàn toàn không ngờ tới chính là đối phương lại bắt lấy cơ hội này, hai mắt của anh ta nhíu lại một cái, trong miệng đột nhiên kêu rên một tiếng.

Sau đó hai tay vừa lật ra bên ngoài đã hướng thẳng vào bụng của tôi mà đột nhiên đâm tới.

Cùng lúc đó, một cỗ khí tức yêu năng hoàn toàn khác với trước đó đột nhiên bùng phát từ trong thân thể của anh ta.

Một luồng sức mạnh yêu năng khiến người ta chán ghét đó khiến tim tôi lỡ nhịp và thuận thế nhìn qua.

Nhưng trong khoảng khắc tôi quay đầu lại thì lại phát hiện hai tay của đối phương đang đâm về phía tôi.

Đồng thời ngay tại lúc này, thứ đó đã lấy một tốc độ vô cùng nhanh chóng mà biến thành một đôi móng vuốt thú đầy lông động vật và cực kỳ sắc bén...

******

Tôi đã sử dụng viên đá vàng tím để thu được linh lực thuộc tính điện và đánh bại người tới khiêu chiến tên là Vương Đại Phát.

Tưởng chừng mọi chuyện đã kết thúc nhưng ngay tại lúc tôi vừa quay người chuẩn bị rời đi thì một điều bất ngờ đã xảy ra.

Vương Đại Phát này cư nhiên lại bất ngờ phát động công kích về phía tôi, một đôi móng vuốt lông đen đã nhanh chóng thay đổi rồi đâm thẳng vào các chỗ yếu hại ở trên ngực và bụng của tôi.

Hơn nữa, thời điểm đối thủ tấn công tôi, luồng khí tức yêu năng dâng trào, mà điều này đã chỉ rõ tên này đến từ tà giáo Nhật Nguyệt.

Bởi vì chỉ có tà giáo này mới có thể thi triển ra loại khí tức đặc biệt như vậy, vừa giống đạo khí lại vừa giống yêu khí.

Điều này cũng làm cho tôi rất bất ngờ, hoàn toàn không dự đoán trước được.

Tôi lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn cặp thú trảo đang lao tới cực nhanh kia, sau đó thầm nói một tiếng đáng chết, hóa ra chính mình vẫn luôn nhìn nhầm.

Cái người trước mắt này hoàn toàn không phải là một tên tán tu, mà là yêu đạo của tà giáo ẩn núp ở bên trong đại hội lần này, còn tôi là người mà tà giáo Nhật Nguyệt phải giết.

Bình Luận (0)
Comment