Thi Muội (Dịch Full)

Chương 193

Chương 193 Chương 193

Ba chúng tôi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Hiển nhiên chúng tôi đều không quen biết đối phương, hơn nữa xem bộ dáng này của bà ta, cũng không có ý tốt gì.

Tôi cau mày, ngay sau đó hỏi một câu: “Bà là ai?”

“Ha ha ! Bà già này là ai cũng không quan trọng, quan trọng là tôi tới đây là để thu người.” Bà ta tiếp tục khàn khàn nói.

“Thu người? Bà định thu người nào?” Dương Tuyết lại hỏi tiếp một câu.

Nhưng lúc này bà ta bỗng nhiên nhỏ giọng nói: “Đồ vô dụng!”

Nói xong, bà ta đột nhiên đập mạnh cây quải trượng trong tay xuống mặt đất, lập tức phát ra một tiếng “Bùm”.

Ngay sau đó, Triệu Thiến Thiến đứng cạnh chúng tôi đã thốt lên một tiếng “A”.

Ngay sau đó “Rầm” một tiếng, ngã xuống mặt đất.

Nhìn thấy vậy, chúng tôi đều cả kinh.

Tôi vội vàng hỏi: “Thiến Thiến, cô làm sao vậy?”

“Đau, tôi đau quá. Lại tới nữa, cái loại này, cái loại cảm giác này lại tới nữa!” Triệu Thiến Thiến rưng rưng mở miệng nói, đồng thời duỗi tay sờ sờ cổ của mình.

Lúc này chúng tôi phát hiện ấn ký quỷ ba mắt vốn đang im lìm giờ đây bỗng chuyển sang màu đen.

Không chỉ có như thế, một loạt hoa văn màu đen như mạng nhện lại bùng phát từ ấn ký, bắt đầu lan ra bề mặt cơ thể của Triệu Thiến Thiến.

Thấy vậy, cả ba chúng tôi không khỏi tái mặt vì kinh ngạc và hoảng sợ.

Mà cách đó không xa, bà ta một lần nữa mở miệng nói: "Người vô dụng với tổ chức, cuối cùng chỉ có thể chết!".

Nói đến từ “Chết”, giọng nói của bà ta liền trầm xuống.

Hơn nữa sau khi nói xong, bà ta liền phát ra tiếng cười “Ha ha ha”.

Nhưng sau khi cả ba chúng tôi lắng nghe, trong đầu chúng tôi đều có tiếng “ù ù”, giống như một tiếng sét từ trời xanh.

Nói như vậy, bà lão này hẳn là một thành viên của tổ chức kia.

Hơn nữa bà ta chính là người đã phát động quỷ ấn?

Hiện tại bà ta xuất hiện, chính là muốn giết chết Triệu Thiến Thiến?

Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên nhìn về phía bà ta nói: “Bà đang muốn xuống tay với Thiến Thiến ? Bà lập tức dừng tay, nếu không tôi sẽ khiến bà đẹp mặt !”

Tôi lạnh lùng mở miệng, trong giọng nói mang theo chút tức giận.

Phong Tuyết Hàn và Dương Tuyết, cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm bà ta.

Nhưng bà ta chỉ khẽ ngẩng đầu, lộ ra cái cằm nhăn nheo và đôi môi tím tái nói: “Nhóc con, có một số việc không phải cậu có thể quản được! Cậu nên trở về chỗ của cậu đi nếu cứ tiếp tục tiến lên thì kết cục của cậu chính là mất mạng!”

Nói xong, bà ta cũng không thèm để chúng tôi vào mắt, xoay người định rời đi.

Bà ta nói một cách rất bình tĩnh, thản nhiên không màng đến tiếng kêu la thảm thiết của Triệu Thiến Thiến.

Chậm rãi đi về phía bóng tối cách đó không xa.

Nhìn thấy vậy, trong lòng tôi không khỏi bùng lên một trận lửa giận.

Làm chuyện ác mà còn có thể ung dung nhẹ nhàng như vậy thật không thể tha thứ được.

Hơn nữa bà lão này rõ ràng là thành viên của tổ chức kia.

Nhìn dáng vẻ này, bà ta nhất định có thể khống chế được sự sống chết của Triệu Thiến Thiến.

Hơn nữa tôi cũng có lý do tin tưởng người phát động quỷ ấn của Cẩu kiếm, tám chín phần mười cũng là bà lão này.

“Mạng là của tôi, mất hay không là do tôi định đoạt!” Nói xong, tôi trực tiếp xông lên.

Dương Tuyết và Phong Tuyết Hàn cũng làm như thế, nếu không lưu lại bà ta, đêm nay Triệu Thiến Thiến chắc chắn sẽ bỏ mạng.

“Đứng lại!” Tôi một bên chạy, một bên hét lớn.

Nhưng bà ta không hề có ý dừng lại còn nhếch mép cười “ha ha” rồi bước vào bóng tối ở bên đường.

Chờ đến khi ba chúng tôi chạy đến thì đã không còn thấy bà ta nữa.

“Biến mất?” Phong Tuyết Hàn kinh ngạc mở miệng.

“Bà ta nhanh thật!” Dương Tuyết cũng kinh ngạc nói.

Nơi này chỉ có một con đường, không hề có ngã rẽ nào.

Trước sau bất quá chỉ mất vài giây, bà lão này liền biến mất như vậy?

“Bà già, đi ra đây cho tôi” Tôi hét lên, nhìn xung quanh, có chút lo lắng.

Kết quả tôi vừa dứt lời, ở phía sau chúng tôi, đột nhiên truyền đến giọng nói của bà lão: “Đừng gọi, tôi đang ở chỗ này!”

Nghe giọng nói truyền đến từ phía sau, trong lòng chúng tôi không khỏi một lần nữa khiếp sợ.

Đột nhiên xoay người, một lần nữa nhìn lại phía sau.

Kết quả vừa quay lại, chúng tôi đều thay đổi sắc mặt.

Trái tim của ba chúng tôi đều thắt lại, bởi vì không biết bà lão này đã dùng thủ đoạn gì đã xuất hiện ở sau lưng chúng tôi.

Giờ phút này giống hệt lúc bà ta xuất hiện ở bên cạnh Triệu Thiến Thiến, chỉ ngẩng đầu lên để lộ chiếc cằm nhăn nheo và đôi môi tím tái.

Dường như lúc này, khóe miệng của bà ta cong lên rồi nở nụ cười.

“Bà là người hay quỷ?” Phong Tuyết Hàn nhịn không được mở miệng hỏi.

Bà ta chậm rãi giơ quải trượng màu đen trong tay lên, khàn khàn nói: “Người hay quỷ, không quan trọng, quan trọng là —— trung thành!”

Vừa dứt lời, bà ta đột nhiên cúi đầu, không chút do dự cắm quải trượng màu đen vào bụng nữ quỷ .

Bình Luận (0)
Comment