Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1958

Chương 1958 Chương 1958

Cho nên lúc này, sau khi nhìn thấy tôi và lão Phong đang rơi vào thế hạ phong thì gã lại ra lệnh:

“Giết, giết bọn họ cho tôi. Người nào có thể giết chết được bọn họ, bổn đà chủ sẽ ban thưởng cho người đó ba viên nội đan yêu nguyên có thể kéo dài mười năm duyên thọ.”

Khi giọng nói này vang lên, những tên yêu đồ đang vây công chúng tôi giống như bị phát điên vậy, nguyên một đám đỏ ngầu cả mắt, sau đó càng tung ra những đòn tiến công không muốn mạng về phía tôi và lão Phong.

Sở dĩ như thế là vì phần lớn yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt này đều đã bị tẩy não, hoặc là do bản thân bọn họ xuất hiện một số triệu chứng nhất định, khiến bọn chúng thông qua việc yêu hóa chính mình mà tự biến mình thành dáng vẻ không người không thú, nửa người nửa yêu, từ đó đạt được sinh mạng kéo dài.

Theo bọn chúng nghĩ, mạng sống quan trọng hơn bất cứ điều gì khác, cho nên lúc này vừa nghe nói có thể có thêm “mười năm” duyên thọ tự nhiên là trở nên nóng nảy rồi.

Đòn tấn công điên cuồng của đối thủ đã khiến áp lực trên người tôi và lão Phong tăng lên gấp đôi.

Nếu không nghĩ ra biện pháp, chúng tôi khó có thể chống lại được.

Vì thế tôi nói với lão Phong:

“Lão Phong, đám người kia có chuẩn bị mà đến. Chúng ta không thể tiếp tục ở lại đây nữa, tận lực di chuyển đến Tử Tiêu Phong đi!”

Lão Phong vừa nghe tôi nói xong, khóe miệng của cậu ta đã nhếch lên một tia hung ác: “Được!”

Nói xong, lão Phong đột nhiên thôi động Bảo Kính Tử Kim.

Sau khi chí bảo một phương của Đạo môn được thôi động, ánh sáng tím cũng ngay tại lúc này chợt hiện lên.

Ngay sau đó, một tia sáng đã chiếu vào người của một tên yêu đồ thân chó ngay tại chỗ, còn tên yêu đồ thân chó bị ánh sáng tím chiếu vào đã theo bản năng giơ tay che đôi mắt của mình lại, trong miệng cũng phát ra một tiếng kêu thảm thiết khó chịu.

Dưới ánh sáng tím có thể nhìn thấy bộ lông chó màu đen mọc ở trên người của tên này đang rụng dần xuống, da thịt cũng giống như bị ánh sáng tím đốt bị thương, máu tươi chảy đầm đìa, nhìn qua vô cùng khủng bố, còn khí tức khắp cơ thể liên tục bị bốc hơi giống như trong chớp mắt đã bị ánh sáng tím kéo đi vậy...

Khi các yêu đồ ở xung quanh thấy vậy, nguyên một đám đã bị dọa đến sắc mặt kinh biến, ai nấy cũng cảm nhận được sự nguy hiểm và đau đớn do ánh sáng tím gây ra, khiến bọn chúng vội vàng thoái lui về hai bên.

Còn tôi và lão Phong đương nhiên là nhân cơ hội này mà nhanh chóng phá vòng vây, nhưng đáng tiếc là nhân số của đối thủ quá nhiều, chúng tôi vừa chạy ra được khoảng mười mét thì bản thân lại một lần nữa bị đối thủ bao vây.

Tuy nhiên, lão Phong không thể kích hoạt Bảo Kính Tử Kim thêm lần nữa, bởi vì thứ này đòi hỏi một lượng linh lực cực kỳ lớn, cho nên bắt buộc phải có một khoảng thời gian chờ đợi.

Nhưng trong thời gian chờ đợi này, những tên yêu đồ phát cuồng đó lại như ong vỡ tổ tuôn về phía trước, sau đó tấn công vừa vung trảo vừa gặm cắn về phía chúng tôi từ mọi hướng.

Hai quyền không bằng bốn tay, cho dù là Đạo Vương sơ kỳ như tôi thì cũng khó có thể đỡ được một đòn công kích dày đặc như vậy, cộng thêm việc đạo khí bị tiêu hao còn vô cùng lớn và rất nhanh.

Dưới loại tình huống này, việc vận chuyển Hỏa Thiên Công đã không còn phù hợp nữa, bởi vì cái tên yêu đạo cầm đầu kia vẫn còn chưa có ra tay và đang ở bên kia nhìn chúng tôi như hổ rình mồi.

Cho nên chúng tôi nhất định phải đề phòng gã.

Hơn nữa một khi Hỏa Thiên Công kích hoạt, linh lực bị tiêu hao sẽ lớn hơn gấp mấy lần, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không thể tùy tiện thi triển.

Về phần Hồ Mỹ ở trong ba lô, tôi cũng không muốn đi đánh thức cô ấy, dù sao hiện tại cũng chưa đến thời khắc mấu chốt, mà cô ấy còn đang bế quan ở trong giai đoạn đột phá mấu chốt nữa.

Nếu lúc này cưỡng ép đánh thức cô ấy, như vậy thì chẳng khác nào đánh gãy quá trình tu hành của cô ấy, từ đó có thể sẽ làm đối phương bị tẩu hỏa nhập ma, cuối cùng là mất nhiều hơn được.

Bởi vậy, trước mắt chúng tôi cũng chỉ có thể dựa vào chính mình, đương nhiên nếu thực sự đã đến vạn bất đắc dĩ, thủ đoạn ở trong tay của chúng tôi còn có rất nhiều, cho nên cũng không đến mức sẽ bị mấy tên yêu đạo giết chết ở chỗ này.

Trong lòng của tôi thầm mắng một tiếng, tay trái đã rút Linh Đao ra, đồng thời chuẩn bị tiếp tục cuộc huyết chiến với lũ yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt này đến cùng.

Nhưng đúng lúc này, ở vị trí cách đó không xa đột nhiên truyền đến từng trận tiếng bước chân, mấy đạo bóng người cũng lao ra từ con đường rợp bóng cây ở phía xa.

Hơn nữa, ngay khi mấy người này vừa xuất hiện, nguyên một đám đã lần lượt kết ấn rồi gầm nhẹ một tiếng:

“Lâm binh đấu giả tất cả trận liệt tiến lên. Tấn Tiệp thuật, sắc!”

“Lâm binh đấu giả tất cả trận liệt tiến lên. Tấn Tiệp thuật, sắc!”

“...”

Bởi vì yêu đồ vây quanh đây quá nhiều, cho nên chúng tôi nhất thời không có cách nào nhìn thấy được dáng vẻ của những người này, nhưng ngay tại lúc tôi nghe được “Pháp lệnh” này đã lập tức biết được người tới là ai.

Chính là đám người ở trong nội thành trước đó đã nhầm tưởng chúng tôi là yêu quái.

Sau ngày hôm đó, chúng tôi cũng không gặp lại nhau nữa, nhưng tôi lại không ngờ ngày hôm nay chúng tôi sẽ gặp lại nhau ở một nơi như thế này.

Vừa nghĩ tới đây, một tổ hợp năm nam một nữ đã lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng mà tiến đến gần nhóm yêu đồ đang vây quanh chúng tôi.

Bình Luận (0)
Comment