Điều này khiến tôi cảm thấy sợ hãi.
Ngay cả lão Phong ở bên cạnh cũng cảm thấy kinh ngạc.
Theo bản năng cậu ấy quay đầu lại nhìn tôi: “Lão Đinh, gã có thể hút Hỏa Thiên Khí của cậu à?”
Vẻ mặt tôi trầm xuống, nhíu mày nói: “Đúng vậy, Hỏa Thiên Khí của tôi đã hoàn toàn bị hấp thu…”
Nói đến đây, tôi nhanh chóng ngừng vận chuyển Hỏa Thiên Công.
Bởi vì vận chuyển Hỏa Thiên Công làm cho tốc độ của dòng chảy linh lực tăng gấp ba lần.
Như vậy có thể khiến linh lực của một người bị giảm xuống mức thấp nhất.
Nhưng ngay lúc này đối phương lại cười lớn: “Ha ha ha, sao vậy, sao không tiếp tục nữa?!
Cho dù cậu có dùng công pháp hay là đạo khí đặc biệt nào đi nữa.
Thì cũng đều vô dụng trước mặt bổn tọa thôi!"
Nói xong, đối phương lại giơ hai ngón tay lên rồi lao về phía tôi và lão Phong.
Mà khí đen tụ lại thành lốc xoáy kia giống như được kết nối với gã.
Lúc này nó cũng đi theo mà bay lơ lửng trên đỉnh đầu gã.
Lão Phong giơ Bảo Kính Tử Kim lên, “Bùm” một tiếng, bắn ra ánh sáng tím.
Ánh sáng tím đột nhiên xuất hiện bắn thẳng vào ngực đối phương.
Nhưng tên yêu đạo này chỉ bị đẩy lùi về sau năm sáu bước.
Quần áo trên ngực gã bị rách thành từng mảnh, một số vảy máu đã rơi xuống khỏi ngực của gã.
Gã cũng không bị thương nặng, hơn nữa những chiếc vảy rơi ra kia lại nhanh chóng được thay thế bằng những chiếc vảy mới.
Đậu móa, tên này thật khó đối phó.
Không chỉ có tu vi cao hơn chúng tôi, mà khả năng phòng ngự cũng vô cùng mạnh, hơn nữa còn có một loại pháp bảo đặc biệt để khắc chế tôi.
Nhưng bây giờ ngoài chiến đấu ra thì không còn cách nào khác.
Thấy đối phương bị đẩy lui về sau, tôi lại lần nữa giơ kiếm Thái Nguyên và Linh Đao lên, tiếp tục giết lên.
Lão Phong bám sát phía sau, chuẩn bị kết hợp với tôi tạo nên một loạt đòn tấn công nhắm đến đối phương.
Nhưng phản ứng của đối phương cũng rất nhanh, gã phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Một tay lại chạm vào đạo pháp ấn, trong giây lát xoáy nước màu đen lơ lửng trên đầu gã đột nhiên nổ tung.
Sương đen biến thành những luồng khói đen và điên cuồng lao về phía chúng tôi.
Đến bây giờ, chúng tôi mới có thể nhìn thấy rõ.
Thì ra trong xoáy nước màu đen này thế mà lại có một cái hộp sọ đen như mực.
Nhìn hình dáng thì có thể đoán đây là một thứ tà vật.
Chỉ là trước mắt vẫn chưa thể biết rõ toàn bộ tác dụng và năng lực của thứ đồ này.
Lúc này thấy làn sương đen đó đang đến gần, lão Phong và tôi đều không dám bất cẩn chút nào.
Cả hai đều điên cuồng vận chuyển linh lực, đồng thời cũng tạo ra một lá chắn cương khí.
Có trời mới biết những khí đen này có năng lực gì.
Với sự hình thành của lá chắn cương khí, một tầng khí trắng mờ nhạt đã xuất hiện ở bên ngoài cơ thể của hai chúng tôi.
Lão Phong bởi vì chưa đạt đến cảnh giới Đạo Vương nên lá chắn vẫn chưa rõ ràng.
Dù trông rất mỏng, nhưng lá chắn cương khí của tôi lại rõ ràng hơn nhiều.
Lúc này, tôi đứng che ở phía trước, nhìn thấy làn sương đen kia đang đến gần.
Tôi đột nhiên vung kiếm, "vèo vèo vèo", chém ra mấy vệt kiếm khí.
Kiếm khí bắn ra, không ngừng đánh tan hoặc cắt mở màn sương đen ra.
Nhưng vẫn có một lượng nhỏ sương đen chạm vào lá chắn cương khí của tôi, điều kỳ lạ là làn sương đen này giống như một loại chất lỏng ăn mòn nào đó.
Một khi nó tiếp xúc với lá chắn cương khí của tôi thì bề mặt của lá chắn sẽ bị ăn mòn.
Ăn mòn từng chút từng chút một.
Nói cách khác, lá chắn này đã bị làn sương đen đó ăn mòn, hoặc là bị cắn nuốt.
Lão Phong và tôi đều sợ đến ngây cả người, mịa nó đây là loại sương mù gì vậy chứ?
Ngay cả lá chắn cương khí để bảo vệ cơ thể mà cũng có thể cắn nuốt được?
Tên yêu đạo dường như đã nhận ra sự khiếp sợ của tôi và lão Phong nên tỏ ra rất đắc ý.
“Các người đã hại Thánh Tôn của Nhật Nguyệt ta, hôm nay tôi sẽ bắt các người phải chôn cùng, để các người nếm thử sự lợi hại của sức mạnh Tổ Nguyên.”
Nói xong, dấu tay gã lại thay đổi.
Hộp sọ trên đỉnh đầu gã lại mở miệng, làm xuất hiện thêm nhiều dòng khí đen.
Những dòng khí đen này như có mắt vậy, trước khi lao tới cứ luôn nhìn chằm chằm vào tôi và Lão Phong.
Mặc kệ là hai người chúng tôi có trốn thế nào cũng không thể tránh được.
Dòng khí đen được gọi là “Tổ Nguyên" này rất kỳ lạ, nó không có lực nổ mạnh và sức tấn công mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Mà hiệu quả của năng lực ăn mòn và nuốt chửng của nó lại mạnh hơn, đồng thời còn có những năng lực cực kỳ độc đáo khác.
Nó có thể ăn mòn hoặc cắn nuốt mọi thứ mà nó chạm vào.
Dẫn tới việc bây giờ tôi không dám vận chuyển Hỏa Thiên Công nữa.
Một khi vận chuyển thì sẽ bị cái hộp sọ kia hút sạch.
Làm tôi vô cùng khó chịu, một công pháp lợi hại như Hỏa Thiên Công.
Vậy mà hôm nay lại bị một cái hộp sọ đen “khắc chế".
Ngay cả lá chắn cương khí bên ngoài cơ thể chúng tôi cũng liên tục bị làn khí đen này nuốt chửng.
Dẫn đến việc chúng tôi phải sử dụng nhiều linh lực hơn để bù đắp, điều này khiến cho việc tiêu hao linh lực của chúng tôi trở nên vô cùng kinh khủng.
Nhưng chúng tôi lại không dám để lộ da thịt ra ngoài, vì sau đó chúng tôi còn phát hiện ra.
Sau khi những cây cỏ xung quanh tiếp xúc với làn khí đen này đều lần lượt bị khô héo.
Nếu để chúng tiếp xúc với máu thịt thì chắc chắn chúng tôi sẽ bị ăn mòn hoặc bị nhiễm độc.