Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2018

Chương 2018 Chương 2018

Chỉ cần kỳ trận không bị đổ, đám quỷ nước này đừng hòng chạy ra khỏi hồ nước.

Lúc này, tôi đã lên được trên bờ, muốn mở Thiên Nhãn ra quan sát toàn bộ hồ nước.

Tôi phát hiện ra, bên trong hồ nước còn có vô số bóng người đang bơi qua bơi lại, tự đấu đá lung tung.

Nhìn thấy cảnh này, trên khoé miệng của tôi xuất hiện một nụ cười lạnh.

Cá đã trong chậu, chờ đợi bọn chúng, cũng chỉ có thể là cái chết mà thôi.

Tôi hít một hơi và bước nhanh về phía trước.

Vương Thanh thấy trên tay tôi còn đang chảy máu, hơi quan tâm hỏi: “Đinh đạo hữu, anh bị thương rồi sao?”

Tôi nhìn lướt qua tay mình, thản nhiên nói: “Vết thương ngoài da, việc nhỏ thôi.”

Nói rồi, tôi đi tới cạnh hồ nước, móc ra một cuộn băng vải, trực tiếp quấn lên vết thương của mình.

“Lão Đinh, mọi người đã chuẩn bị xong hết rồi. Bây giờ, tôi muốn ép đám ma da kia lên trên bờ.”

Mọi người đã chuẩn bị xong từ trước rồi.

Lúc này, thấy hai tay lão Phong kết ấn, còn mở miệng nói như thế, mọi người đều không hề chần chờ nữa.

Tôi buộc chặt miếng băng vải lại, thẳng thắn mở miệng:

“Bắt đầu đi! Sau khi tiêu diệt được đám lâu la này, chúng ta sẽ diệt trừ thứ tà vật ở dưới nước sâu kia!”

Mọi người đều hiểu được tôi đang ám chỉ đến điều gì, đám quỷ nước trước mắt này chỉ là lâu la mà thôi.

Còn thứ ở sâu trong nước sông kia, mới là con quỷ nước cường đại nhất.

Chính con quỷ nước ấy đã khống chế toàn bộ đám lệ quỷ lâu la này.

Gọi là là vua thuỷ quái cũng không quá đáng.

Mọi người đồng loạt gật đầu, cùng siết chặt trường kiếm và bùa chú trong tay.

Lão Phong thấy chúng tôi đã chuẩn bị xong, cũng không nói nhiều nữa.

Đôi tay cậu ấy lại nhanh chóng kết thủ ấn, trong miệng khẽ quát một tiếng:

“Thiên địa thái thanh, nhật nguyệt thái minh. Vô cực sinh tướng, xích thủy lao tù. Cấp cấp như luật lệnh, sắc!”

Sau khi đọc pháp quyết, lão Phong giơ một lá bùa ra trước mặt tất cả mọi người, đánh ra một chưởng.

Một chưởng này đánh xuống, các phù văn xung quanh lập tức lóe lên ánh sáng đỏ.

Cùng lúc đó, tiếng chuông xung quanh càng trở nên to hơn.

“Keng keng keng...”

Tiếng chuông lúc này không chỉ reo vang mà còn xuất hiện với tần suất rất cao.

Hơn nữa, kỳ trận ở bốn phía liên tục tỏa ra khói trắng.

Đám quỷ ở trong nước càng trở nên xao động hơn.

Bọn chúng cũng lần lượt ngoi đầu lên, nhưng hiện tại, khi chúng lộ đầu ra, đầu của chúng không còn giống đầu của cá chép nữa.

Nói đúng hơn, đó những những chiếc đầu người ướt đẫm, có khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt chúng trắng dã như mắt cá chết và cái miệng đầy răng sắc nhọn.

Hình ảnh này khiến cho người nào nhìn thấy cũng phải giật mình thon thót.

Giờ phút này, đưa tầm mắt nhìn khắp hồ một lượt, hơn 30 cái đầu người nổi lên mắt người khiến cho da đầu người ta phải tê dại.

Nhưng chuyện chưa kết thúc ở đây.

Đám quỷ nước kia vừa thò đầu ra khỏi mặt nước, bắt đầu tiến gần lại phía bờ, mặt nước lúc này như biến thành biển lửa, làm cho bọn chúng đau đớn, sống không bằng chết.

Những tiếng la hét và than khóc thảm thiết không ngừng vang lên, tụ tập lại một chỗ.

Tôi, Tử U, cùng với ba người Tấn Tiệp Môn là Vương Thanh, Vương Phi, Vương Hổ đang canh giữ bên cửa hồ.

Ngay khi những con quỷ nước này vừa lên đến bờ, mấy người chúng tôi sẽ lập tức ra tay, không chút do dự.

Lúc này, có ba con lệ quỷ liên tục bò lên bờ.

Ba người Tử U, Vương Phi, Vương Hổ đứng gần đó nhất đều đồng loạt rút trường kiếm ra.

Bởi vì đang nhàn rỗi chờ việc, cho nên chúng tôi đang hoàn toàn nắm giữ được thế chủ động.

Hơn nữa, đây là trên bờ, đám quỷ nước kia vừa rời khỏi nước thì căn bản chẳng còn chút năng lực phản kháng nào.

Chúng vừa lên đến bờ, đã bị một nhát kiếm đâm chết, hồn phi phách tán.

Tiếp theo đó, càng có thêm nhiều quỷ nước bắt đầu bò lên bờ.

Nhưng kết quả của tất cả đám này đều y hệt nhau.

Tên nào tiến lên là tên đó phải bỏ mạng, kẻ nào dám tiến lên thì sẽ phải chịu cảnh hồn phi phách tán.

Chúng cũng có phản kháng một chút, nhưng chỉ vô ích mà thôi.

Vương Sơn, Vương Xích cùng Vương Phượng đang bảo vệ kỳ trận ở phía xa, thấy quang cảnh bên này mà hai mắt đỏ lên.

Nhìn cảnh thảm sát đơn phương thế này, thật là kích thích.

Đây chính là mong muốn ấp ủ từ lâu của những người trừ tà, đó là giấc mơ được trảm yêu trừ ma.

Mỗi lần giết chết một con yêu tà, là họ sẽ nhận được thêm một phần vinh dự.

Lúc này, nhìn thấy chúng tôi không ngừng chém giết, mà mấy người Vương Phượng lại phải bảo vệ kỳ trận, trong lòng họ đúng là có chút hâm mộ.

Hơn ba mươi con quỷ nước, trong nháy mắt đã bị giết chết hơn phân nửa.

Số còn lại cũng chưa tới mười tên.

Nhưng tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của chúng tôi.

Giết chết bọn chúng cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Một khi những con quỷ nước này bị tiêu diệt, con sông này hẳn là sẽ được khôi phục bình yên.

Tuy nhiên, có một điều mà chúng tôi không hề ngờ tới được…

Ngay vào lúc mấu chốt này, ở phía xa trong dòng sông, những cơn sóng lớn bất ngờ dâng lên.

Từng đợt sát khí, bắt đầu toả ra từ dưới đáy sông.

Dưới sự hỗ trợ của Thiên Nhãn, có một làn sương mù dày đặc màu vàng xen lẫn sát khí nhàn nhạt xuất hiện trên mặt sông.

Chúng tôi vẫn chưa nhận ra điều đó, nhưng Vương Phượng người đang canh giữ kỳ trận, lại là người đầu tiên phát hiện ra tình huống này.

Nhìn tình hình này, cô ấy không khỏi có chút kinh ngạc.

Lập tức hét lớn: “Mau nhìn đi, có gì đó xảy ra trên mặt sông!”

Bình Luận (0)
Comment