Vừa dứt lời, Trương Tử Đào không dừng lại nữa.
Hai chân đạp mạnh một cái, nhảy lên không trung, giơ móng vuốt đánh về phía trước rồi rống lên một tiếng “Ngao”.
Càng thêm kỳ quái là cậu ta không phải ma quỷ nhưng trên người lại toát ra âm sát khí rất nồng đậm.
Tuy rằng trong lòng tôi còn nhiều điều khó hiểu, nhưng lúc này cũng không có ngây ngốc đứng yên.
Thấy Trương Tử Đào lao tới, tôi cũng nhanh chóng né đi.
Trương Tử Đào đánh vào không trung, sau đó cậu ta lại thực hiện thêm một cú đánh ngang một lần nữa.
Nhưng không đợi Trương Tử Đào đánh trúng tôi, tôi đã vặn vẹo thân thể toàn lực tránh đi.
Đồng thời cũng vận chuyển đạo khí, dùng hết sức đá ra một cước.
Cơ thể của Trương Tử Đào rung lên và cậu ta ngã xuống đất.
Đồng thời, tôi đã lấy ra một tấm bùa và sải bước về phía trước, chuẩn bị sử dụng tấm bùa để đối phó với Trương Tử Đào.
Mặc dù chúng tôi từng là bạn cùng lớp, nhưng chúng tôi đã đi trên hai con đường hoàn toàn khác biệt và trái ngược nhau, cho nên lúc này tôi sẽ không nương tay.
Với đạo hạnh của tôi bây giờ thì ngoại trừ thi triển bùa bát quái trấn sát thì cũng có thể tuỳ ý thi triển bùa thiên cương phá sát.
Mà hiện tại tôi là đang đánh ra bùa thiên cương phá sát.
Cho dù là yêu quái, nếu bị dính vào bùa chú này, tất cả âm sát khí trong cơ thể đều sẽ bị phá nát.
Trương Tử Đào vô cùng phẫn nộ, cậu ta nhanh chóng bò dậy, quay đầu gầm thét về phía tôi: “Đinh Phàm!”
Giọng nói trầm thấp chói tai, vẻ mặt còn lộ rõ sự hung tợn.
Nói xong, anh ta hung hăng lao lên.
Trong nháy mắt, hai chúng tôi đã đối mặt nhau.
Trương Tử Đào lại tiếp tục đánh ra một chưởng, tốc độ còn nhanh hơn trước đó.
Nhưng tôi cũng nắm bắt được quỹ đạo đánh công của cậu ta, tôi nghiêng người, móng vuốt lướt qua khuôn mặt của tôi.
Nhưng tay của tôi cũng thuận thế mà đánh về phía cậu ta.
Sau đó chỉ nghe một tiếng “Bang", bùa thiên cương phá sát đã trực tiếp dán vào trán của Trương Tử Đào.
Đồng thời tôi cũng đá chân nhảy về phía sau để giữ khoảng cách.
Đôi tay cũng lập tức khép lại chuẩn bị kết ấn.
Trương Tử Đào vô cùng tức giận tiếp tục rống lên với tôi: “Đinh Phàm, cậu đã chọc giận tôi!”
Nói xong, Trương Tử Đào muốn rút bùa chú trên trán ra.
Nhưng đã quá muộn, bởi vì hai tay của tôi đã kịp thời kết ấn, tôi lạnh lùng nói: “Chỉ có thể trách cậu đã chọn sai đường!”
Nói xong, tôi lập tức quát: “Cấp tốc nghe lệnh, phá!”
Chữ “phá” mới vừa ra khỏi miệng, bùa thiên cương trấn sát dán trên trán của Trương Tử Đào đã bộc phát ra một luồng ánh sáng.
Ngay sau đó, chỉ nghe một tiếng “phanh”, bùa chú nổ tung ngay tại chỗ.
Lúc này có một luồng sức mạnh đã truyền ra ngoài, mà Trương Tử Đào đã phát ra tiếng hét thảm, cả người trực tiếp ngã về phía sau.
Thấy vậy, khuôn mặt căng thẳng của tôi đã giãn ra rất nhiều.
Nó có thành công không? Tôi nghĩ thầm.
Nhưng ý niệm này vừa mới xuất hiện không lâu, Trương Tử Đào ngã ngửa trên mặt đất, lúc này đột nhiên bò lên.
Lúc này có vẻ cậu ta đã mất hết sức lực, nhưng vẫn từng chút một chống đỡ cơ thể, đứng lên.
Thấy Trương Tử Đào đứng dậy, lúc này vẻ mặt buông lỏng của tôi một lần trở nên ngưng trọng.
Không nghĩ tới, sau khi trúng bùa phá sát của tôi, cậu ta còn có thể đứng lên, thật sự là khiến tôi kinh ngạc.
Tôi nhìn thấy cái trán của Trương Tử Đào bị bùa chú nổ ra một vết rách, máu tươi không ngừng chảy ra bên ngoài, dọc theo khuôn mặt chảy xuống má của cậu ta.
Trương Tử Đào lấy tay sờ lên trán của mình.
Sau đó cậu ta liếc mắt nhìn, trong khoảnh khắc nhìn thấy tay mình bê bết máu, con ngươi trong mắt của cậu ta lập tức trợn to.
Lập tức, trên mặt cậu ta lộ ra vẻ kinh hãi, miệng run run, hoảng sợ nói: "Máu, máu, là máu của tôi! A, a..."
Trương Tử Đào đột nhiên gầm lên, vẻ mặt vừa kinh hãi vừa tức giận, hai loại cảm xúc đan xen vào nhau, vẻ mặt có chút quái dị.
Còn tôi nhất thời cũng không có hành động hấp tấp, chỉ tiếp tục lấy ra một tấm bùa mang theo bên người, lẳng lặng đứng xem.
Một khi đối phương thả lỏng, hoặc có sơ hở, tôi sẽ tấn công đối phương không chút do dự.
Nhưng sau khi Trương Tử Đào gầm lên một lúc lâu, cậu ta đột nhiên nhìn chằm chằm vào tôi.
Lộ ra gương mặt hung ác, tức giận nói: "Mày, mày dám đả thương thân thể của tao, làm tao đổ nhiều máu như vậy, tao muốn, tao muốn ăn thịt của mày!"
Lời vừa dứt, lúc này âm sát khí phát ra từ trên người Trương Tử Đào càng thêm nồng đậm.
Vẻ mặt của tôi càng thêm nghiêm trọng, tôi không biết mình có thể đối đầu với Trương Tử Đào không, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không lùi bước.
Tôi lạnh lùng nói với Trương Tử Đào: "Chính tà không đội trời chung, đến đây đi!"
Trương Tử Đào đột nhiên há to miệng, phát ra một tiếng "A".
Cậu ta giống như một dã thú, tứ chi bò dưới mặt đất, nhanh chóng lao về phía tôi.
"Đi chết đi!" Trương Tử Đào gào thét, lúc này đã nhảy lên cao.
Đôi tay của cậu ta duỗi về phía trước, há to miệng. Tôi không dám làm bừa liền nhanh chóng lùi về phía sau.