Trong bóng tối này, ánh sáng màu xanh lục đậm liên tục chuyển động.
Trong miệng chúng còn phát ra những âm thanh “Xuy xuy xuy” kỳ quái.
Tôi đang ở trong vòng chiến đấu, đột nhiên nhìn thấy cảnh ấy…
Sau lưng tôi chợt lạnh, trời ạ!
Nhện Quỷ này rốt cuộc là loại quái vật gì vậy?
Vừa mới sinh ra đã có thể lớn được như vậy sao?
Nếu nó trưởng thành, hoặc là ả nhện mẹ ở trước mặt tôi, thì còn lớn tới cỡ nào?
Trong lòng tôi kinh hãi, nhịn không được mà hít hai ngụm khí lạnh.
Nhưng cũng không thấy quá kinh khủng và sợ hãi.
Suy cho cùng thì tôi cũng đã trải qua rất nhiều chuyện, đã nhiều lần trải qua hiểm nguy, nên có rất ít chuyện có thể khiến tôi sợ hãi và kinh hoàng.
Sau khi nhìn thấy hai đứa con của mình lớn lên, ả Nhện Quỷ kia đột nhiên mở miệng nói:
“Người trừ tà, đây chỉ là hai trong số những đứa con của tôi
Chúng nó, thật xinh đẹp đúng không!”
Sắc mặt tôi trầm xuống:
“Xinh đẹp cái đầu quỷ nhà mày, nhìn xem tao giết chúng nó như thế nào!”
Nói xong, tôi thi triển Hỏa Thiên Công, trực tiếp lao về phía một trong số hai con nhện con kia.
Tuy rằng tôi không sử dụng đạo hạnh của mình để trấn áp bạn bè mình.
Nhưng khi đối phó với yêu nghiệt này, từ đầu tới cuối tôi lại chẳng hề có chút kiêng nể nào.
Hỏa Thiên Công cường đại được mở ra, trường kiếm trong tay tôi trực tiếp vung lên.
Hai con Nhện Quỷ con kia cũng đồng loạt lao về phía tôi.
Cơ thể to lớn của bọn chúng không ngừng bò lại phía tôi.
Ngay khi vừa đến gần tôi, chúng liền nhấc người lên, giơ bốn chiếc chân lên và hướng cặp răng nanh to lớn của mình về phía trước.
Những móng vuốt sắc nhọn như những ngọn giáo, đâm về phía tôi không ngừng.
“Vèo vèo vèo”.
Và trong khi tôi đang né tránh, thỉnh thoảng cũng cũng nhào lên muốn dùng răng cắn tôi.
Cho dù tôi đã vận chuyển Hỏa Thiên Công, trên tay cầm kiếm Thái Nguyên…
Nhưng trong một khoảng thời gian ngắn, thật khó để xuyên thủng hàng phòng ngự của đối thủ.
Nhưng điều quan trọng nhất là, tôi còn phải đề phòng cả hai người lão Phong và Tử U.
Hai tên nhóc này thật sự rất khó đối phó, đặc biệt là lão Phong.
Con mẹ nó, cậu ấy còn dám dùng Bảo Kính Tử Kim chiếu ông đây, chờ thằng nhãi này tỉnh lại, xem ông đây có đánh cậu ấy kêu cha gọi mẹ hay không.
Hơn nữa, tôi còn phải đề phòng bùa chú của Tử U, và hồ hoả của Hồ Mỹ.
Còn năm người Tấn Tiệp Môn thì dễ đối phó hơn một chút.
Bởi vì tu vi giữa tôi và bọn họ quá chênh lệch, tôi lại còn có thêm Hỏa Thiên Công, khiến cho họ rất khó tới gần tôi.
Cho dù họ có tới gần tôi, thì cũng sẽ bị đẩy lùi ra sau.
Tôi chỉ sợ gây tổn thương tới tâm mạch của bọn họ, cho nên không dám ra tay nặng.
Vì thế mới dẫn tới cục diện rối ren như hiện tại, phía trước phải đối đầu với địch mạnh, phía sau phải đề phòng đồng bọn của mình tấn công.
Nó thực sự khó khăn với tôi.
Trận chiến vẫn tiếp tục diễn ra, tôi cũng đã đánh hết sức mình rồi.
Tận dụng địa hình và cây cối gần đó, tôi không ngừng né tránh trận chiến khốc liệt.
Mà chung quanh, đã trở thành một mảng hỗn độn.
Trong lúc liên tục né tránh như vậy, tôi cũng nhanh tay đánh ngất mấy đệ tử của Tấn Tiệp Môn.
Tuy cũng chẳng thay đổi được thế cục mấy, nhưng ít nhất tôi cũng chiếm được chút quyền chủ động.
Chỉ cần dựa theo hình thức chiến đấu hiện tại, việc tôi giành được thắng lợi cuối cùng chỉ còn là vấn đề thời gian nữa thôi.
Đương nhiên, tôi vẫn còn giữ lại một bí mật.
Đó chính là ả Nhện Quỷ mẹ cùng hai đứa con của ả ta.
Trông ba kẻ kia mạnh như vậy, không biết lúc chúng thật sự tấn công thì sẽ mạnh đến mức nào?
Bởi vậy, linh lực thuộc tính sẽ là con át chủ bài cuối cùng của tôi.
Nhưng xét từ những trận chiến trước đó và phân tích từ những gì ả yêu quái kia đã nói.
Tôi có cảm giác ả ta không thể trực tiếp ra tay với tôi, cũng không biết là vì nguyên nhân gì.
Mà nguyên nhân này, dường như có liên quan tới việc “Đẻ trứng” mà ả từng nhắc tới.
Còn nguyên nhân rõ ràng và tỉ mỉ là gì thì tôi không biết.
Nhưng cũng không thể không để phòng, chẳng may ả ta đột nhiên đánh lén tôi, vậy thì thật không dám tưởng tượng hậu quả.
Âm thanh “Ầm ầm ầm” tiếp tục vang lên.
Lão Phong vẫn đang dùng Bảo Kính Tử Kim để cầm chân tôi, Hồ Mỹ cũng ở bên cạnh liên tục phun lửa.
Mẹ nó, từ khi có được chân nguyên của Hồ Tam Thái Gia trong người, đánh thức sức mạnh của hoả hồ, cô nàng hồ ly kia cũng có được thêm kỹ năng nấu nướng rồi.
Lúc này, còn dám phun lửa đốt xoăn cả lông mày của ông đây.
Chờ qua chuyện này, thế nào tôi cũng phải bắt cô nàng Hồ Mỹ kia phun lửa để nướng thịt.
Còn có Tử U, thỉnh thoảng lại “tặng” cho tôi mấy lá bùa chú.
Đúng là muốn bao nhiêu phiền phức thì có bấy nhiêu, bởi vì có ba người này liên tục tấn công, lại thêm hai con Nhện Quỷ kia kéo chân tôi…
Cho nên, chúng tôi cứ luôn “Nhảy nhót” tận bây giờ.
Nhưng vào lúc này, tôi đột nhiên nắm lấy cơ hội.
Lắc mình một cái, tôi tránh khỏi móng vuốt của một con Nhện Quỷ, đâm thẳng một kiếm vào trong miệng của nó.
Con Nhện Quỷ kia thét lên vàng tiếng “Chi chi chi”, sau đó một chất lỏng màu xanh lục không ngừng chảy ra.
Rồi tôi thình lình vận chuyển đạo khí, trực tiếp đâm xuyên qua đầu của con Nhện Quỷ này.
Cứ như vậy, tôi đã giết chết được một con Nhện Quỷ.
Hiện tại, chỉ còn sót lại một con cuối cùng mà thôi.
Mà con nhện con cuối cùng này, hiển nhiên cũng chẳng thể chống đỡ được một mình.
Việc giết chết nó chỉ còn là vấn đề thời gian.
Nhưng vào lúc này, ở phía xa xa, ả Nhện Quỷ mẹ kia lại đột nhiên thở dài, nói:
“Ai! Xem ra con của tôi không có lộc ăn rồi.
Người trừ tà.
Thịt của cậu, cứ để cho tôi vậy.
Chờ tôi đẻ trứng xong, tối nay sẽ ăn thịt cậu luôn…”