Sau đó, một số con nhện mang theo thức ăn thừa từ từ trong tổ quỷ ra ngoài, cuối cùng ném chúng xuống một con sông nhỏ khác cách đó không xa.
Mỗi người trong chúng tôi đều bị sốc khi nhìn thấy tất cả những điều này.
Lôi Minh chân nhân vẫn giữ im lặng từ đầu, lúc này đã phải kinh ngạc mà cảm thán một tiếng:
“Những con nhện độc này có sự phân công lao động rõ ràng, bao gồm canh gác, săn bắn, vận chuyển và tuần tra, chúng rất có tính tổ chức.
Không những vậy, những con nhện độc này còn được điều khiển bởi những con yêu quái trong hang.
Một khi chúng ta chạm chán với đám yêu quái bên trong, bầy nhện độc này chắc chắn cũng sẽ xông vào hỗ trợ yêu quái…”
Lôi Minh chân nhân cẩn thận phân tích, thân là một tiền bối trong Đạo môn, càng có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, ông ấy càng phải suy xét cẩn thận.
Sau khi nghe Lôi Minh chân nhân nói xong, vẻ mặt của mọi người lại hơi thay đổi.
Chúng tôi không biết ở đây có bao nhiêu con nhện độc, nhưng chỉ dựa vào những gì nhìn thấy trước mắt, chỉ sợ cũng phải tới mấy vạn con.
Lối vào hang quỷ kia chỉ thấy toàn là nhện độc, chúng bò lúc nhúc khắp các vách đá quang núi Hắc Nhai.
Ngoài ra, trong bán kính một dặm quanh đây, chướng khí mù mịt, nhện độc vô số kể.
Nếu tất cả những thứ này đều đã bị khống chế, vậy thì thứ bên trong hang kia cũng chẳng phải thứ dễ đối phó gì.
Lý Đông Lôi kinh ngạc thốt lên:
“Nếu như vậy, thì số lương trùng độc ở đây…
Chẳng phải là còn nhiều hơn cả đám trùng độc của bọn cổ sư tà giáo kia sao?”
Lý Đông Lôi vẫn còn nhớ rõ như in về trận chiến diễn ra mấy ngày trước.
Lũ côn trùng mà chúng tôi phải đối mặt lúc đó vô cùng nhiều.
Nhưng so với lũ nhện tại hang quỷ của Nhện Quỷ bây giờ, bầy cổ trùng kia thật chẳng đáng là gì.
Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh chỉ cười nhạt, bầy cổ trùng do đám cổ sư tà giáo kia điều khiển cùng lắm chỉ trải dài phạm vi mấy trăm mét mà thôi.
Nhưng nơi này bao gồm cả một ngọn núi lớn, bán kính cũng phải tới 1km.
Trước khi đến, chúng tôi đã biết ở đây có rất nhiều nhện độc.
Lúc ấy tôi chỉ nghĩ rằng chúng chỉ là những con nhện độc thông thường, chất độc cũng chẳng có gì đáng ngại.
Nhưng điều tôi không ngờ tới là những con nhện độc này lại có tính tổ chức như vậy.
Sự khác biệt giữa có tổ chức và không có tổ chức là rất lớn.
Vì vậy, tôi quay sang nói với Lôi Minh chân nhân: “Tiền bối, ngài có ý kiến gì hay không?”
Mọi người nghe thấy lời tôi nói, lúc này đều nhìn về phía Lôi Minh chân nhân.
Hiện tại, chúng tôi cũng không biết nên tiến hành bước tiếp theo thế nào.
Nhưng ai biết, Lôi Minh chân nhân lại mỉm cười, hỏi lại tôi một câu:
“Trong số chúng tôi, có ai biết thuật đuổi trùng không?”
Mọi người nghe thấy lời này, đều sửng sốt.
Thuật đuổi trùng? Đây là đạo thuật mà chỉ có cổ sư mới biết được.
Mà mấy người chúng tôi, đều là những người tu luyện bùa chú và thuật pháp.
Lôi Minh chân nhân và Lý Đông Lôi lại tu luyện thuật khống thi và ngự thi.
Sau đó chính là Tiểu Ngư và Hồ Mỹ, nhưng họ chỉ là yêu quái.
Thuật pháp họ có là kỹ năng bẩm sinh, còn về thuật đuổi trùng, chẳng hề có tí liên quan nào cả.
Cho nên, ở nơi này, về cơ bản là chẳng có ai biết thuật đuổi trùng cả.
Bởi vậy, tôi bèn trả lời tiền bối: “Tiền bối, không có ai cả!”
Lôi Minh chân nhân nghe xong, lại cười:
“Vậy chúng ta tới nơi này để làm gì?”
Mọi người lại là sửng sốt, đây không phải là câu hỏi vô nghĩa sao?
Chúng tôi tới nơi này tất nhiên là để diệt trừ bầy Nhện Quỷ từ dị vực kia rồi.
Nếu không, chúng tôi hao tâm tốn sức, không quản đường xá chạy vào chốn rừng sâu núi thẳm này để làm gì?
Vì thế, tôi lại trả lời:
“Đương nhiên chúng ta tới đây là để tiêu diệt Nhện Quỷ từ dị vực.
Dù sao yêu quái này cũng chẳng phải thứ thuộc nhân giới của chúng ta, lại còn dùng cơ thể của loài người chúng ta để đẻ trứng, một thứ tà ác như thế, tuyệt đối không thể giữ lại.”
Tôi trịnh trọng nói, nhưng trong lòng vẫn không hiểu rõ ý của Lôi Minh chân nhân.
Lôi Minh chân nhân nghe xong hai câu trả lời của tôi, khẽ gật đầu.
Sau đó, ông ấy mới lên tiếng giải đáp:
“Nếu đã không có ai biết thuật đuổi trùng, mà chúng ta lại không thể không đánh một trận.
Như vậy, chúng ta còn có lựa chọn nào khác hay sao?”
Nghe được lời này, lòng tôi hơi thắt lại.
Chỉ trong nháy mắt, tôi liền hiểu ra ý của tiền bối. Ý của Lôi Minh chân nhân chính là, cứ thế mà đối đầu đi thôi!
Kết quả, tôi chỉ vừa kịp nghĩ tới đây, tiền bối đã lại nói tiếp:
“Cả đời bần đạo đã diệt trừ vô số yêu ma, trải qua vô vàn sóng to gió lớn.
Dù nơi này có nhiều trùng độc tới đâu, cũng chẳng đáng để bần đạo đặt vào trong mắt…”
Trong phút chốc, bên trong đôi mắt của Lôi Minh chân nhân như có ánh lửa.
Lôi Minh chân nhân nổi danh từ khi còn trẻ, thời niên thiếu ông ấy đã tung hoành khắp đất Tương Tây.
Người ta đồn rằng từ khi còn trẻ, ông ấy đã nắm vững được thuật ngự thi.
Có thể một mình điều khiển được chín con cương thi, bây giờ ở độ tuổi này, e rằng ông ấy lại càng lợi hại hơn.
Ngay sau đó, Lôi Minh chân nhân lại giải thích:
“Lát nữa mọi người đi sát theo bần đạo, bần đạo sẽ dẫn mọi người đồng loạt xông thẳng vào hang quái, bắt sống ả Nhện Quỷ kia để giao nộp cho Đạo Minh.”
Lôi Minh chân nhân nói ra lời này, không khác gì cho chúng tôi thuốc trợ tim.
Vừa rồi mọi người đều có chút rụt rè, không có dũng khí như vậy.