Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2164

Chương 2164 Chương 2164

Giờ khắc này, chúng tôi mới kịp phản ứng lại.

Không ai dám chậm trễ, nhìn thấy Lôi Minh chân nhân có uy thế như vậy, ai nấy đều như được tiêm thêm máu gà.

Quả nhiên! Có Lôi Minh tiền bối ở đây, chúng tôi đã nhàn nhã hơn rất nhiều.

Chúng tôi chỉ đi theo để góp vui mà thôi…

Đám nhện độc ở xung quanh chúng tôi đã bị giết chết rất nhiều, dưới chân chúng tôi, đã dẫm phải vô số thi thể của nhện độc.

Một thứ chất lỏng ghê tởm bắn tung tóe khắp nơi.

“Kẽo kẹt” một tiếng, chân thấp chân cao, quả là rất khó chịu.

Nhưng chuyện chính vẫn quan trọng hơn, nên mọi người cũng chẳng để ý tới vấn đề này.

Trước cửa hang chỉ còn lại hai con nhện độc đang canh giữ, cùng với rất nhiều con nhện độc nhỏ.

Hai con nhện độc yêu này rất lớn, thấy đạo hạnh của Lôi Minh chân nhân lớn mạnh như thế, cũng đã bị dọa sợ.

Dưới một chưởng của ông ấy, không chỉ khiến đám nhện độc bình thường phải tan xác, mà ngay cả hai người anh em của chúng cũng phải bỏ mạng.

Với tu vi nhỏ bé của bọn chúng, nếu dám đối đầu với đạo trưởng, chẳng phải là tự chui đầu vào chỗ chết hay sao?

Thấy chúng tôi đánh úp lại, hai con nhện độc yêu này cũng không dám chần chừ, vội vàng phát ra phát ra một tiếng gào rống sợ hãi.

Sau đó, hai con yêu quái này vội vàng rút lui vào bên trong hang động cùng những con nhện độc khác.

Những con nhện độc nhỏ xung quanh cũng rút lui vào hang ổ của yêu quái.

Chúng rút nhanh như thuỷ triều vậy, chỉ trong một thời gian ngắn, cả đàn nhện độc lớn đã lui vào bên trong hang ổ yêu quái…

*****

Hiện giờ, lũ yêu quái đã rút lui, chỉ để lại những cái xác nhện độc to lớn.

Mấy người chúng tôi đứng trong cơn gió lạnh, nhưng trong ánh mắt của ai cũng đều ngập tràn ánh lửa nóng rực.

Đây là lần đầu tiên tôi được đi theo một vị tiền bối cấp cao trong Đạo môn, cùng nhau trảm yêu trừ ma.

Nhưng không ngờ tới, thực lực của bản thân và tiền bối lại có sự chênh lệch lớn đến như vậy.

Lôi Minh chân nhân - Bàng Khắc Minh, vừa mới đánh ra hai chưởng mà đã như có sấm sét nổi lên.

Sức lực cường đại đến như vậy, thực sự rất khó có thể đoán được.

Chỉ với một chưởng vừa rồi, nếu đổi người ra tay là tôi, thì tôi cũng chẳng thể nào ngăn cản được đám nhện độc kia.

Tôi lại càng chẳng có được năng lực phóng ra một luồng điện lực cường đại vô song giống tiền bối, tốc độ cũng không thể nhanh tới cực hạn được.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Lôi Minh tiền bối ra chưởng, tôi đã như chết lặng!

Ngày sau, tất nhiên tôi sẽ phải tu hành chăm chỉ hơn nữa, để sớm đột phá được sức mạnh cường đại như vậy.

Đồng thời, hôm nay tôi có thể cùng với tiền bối đối phó với loài Nhện Quỷ dị vực, quả là vinh hạnh to lớn.

Lúc này, không chỉ có mình tôi nghĩ như vậy, mà những người còn lại cũng đều có suy nghĩ giống hệt tôi.

Là đệ tử trong Đạo môn, không một ai không muốn theo đuổi tu vi và đạo hạnh cường đại như vậy.

Vừa rồi, khi Lôi Minh tiền bối thể hiện ra tu vi cường đại, đã thu hút sự chú ý của tất cả chúng tôi rồi.

Hồ Mỹ, Tiểu Ngư, cũng nhìn đến ngây cả người.

Từ khi Hồ Mỹ xuống núi tới nay, cô ấy nghĩ ở thế giới loài người sẽ không có người nào có thể so sánh được với Hồ Mẫu.

Nhưng vừa rồi, sau khi nhìn thấy Lôi Minh chân nhân ra tay…

Suy nghĩ của cô ấy đã thay đổi, năng lực của Lôi Minh chân nhân tuyệt đối có thể đánh đ với Hồ Mẫu tại núi Hồ của cô ấy một trận ra trò.

Còn cá trê yêu 200 tuổi như Tiểu Ngư…

Vốn dĩ cô ấy đã có lòng kính sợ với những người trừ tà rồi, mà hiện tại còn nhìn thấy được tu vi siêu tuyệt của Lôi Minh tiền bối…

Đối với những người trừ tà như chúng tôi, cô ấy lại càng kính sợ hơn nữa.

Tiểu Ngư cũng càng thêm kiên định, tuyệt đối không thể làm yêu hại người.

Lúc này, tiền bối đã đứng trước hang yêu quái.

Nhìn cái hang bị giăng đầy mạng nhện, Lôi Minh chân nhân quay đầu lại nói với mấy người chúng tôi:

“Mọi người chuẩn bị sẵn sàng đi, tiếp theo đây, mới là thời điểm nguy hiểm nhất!”

Lôi Minh tiền bối đã mơ hồ cảm nhận được sự nguy hiểm, đó là một loại trực giác, cũng là một loại kinh nghiệm.

Bên trong hang ổ của yêu quái không hề có yêu khí nồng đậm, mà ngược lại, trông nơi này còn có vẻ rất bình thường.

Nhưng càng là như vậy, Lôi Minh chân nhân càng cảm nhận được cảm giác nguy hiểm.

Bởi vậy, ông ấy mới nói ra lời như vậy.

Mọi người đều đang phấn khích, nên gần như chẳng để ý đến chuyện này.

Tiền bối có tu vi cao như vậy, còn phải sợ cái lông mao gì?

Vương Hổ là người đầu tiên trả lời lại:

“Có tiền bối ở đây, đám yêu quái này chỉ đều là mây bay!”

“Đúng vậy, Lôi Minh tiền bối, đám Nhện Quỷ đó hôm nay nhất định sẽ phải chết.”

“Tiền bối, chỉ cần người ra lệnh một cái, mấy đệ tử Tấn Tiệp Môn chúng tôi sẽ sẵn sàng làm lính tiên phong!”

“…”

Lý Đông Lôi đứng bên thấy vậy, không khỏi trợn trắng mắt.

Anh ta thầm nghĩ trong lòng: Mẹ nó, sáu tên Tấn Tiệp Môn này nịnh người cũng giỏi thật đấy.

Nhưng Lôi Minh tiền bối lại mỉm cười:

“Đừng bất cẩn, mấy con nhện độc vừa rồi chỉ là yêu vật bình thường mà thôi.

Lát nữa tất cả đều phải giữ tinh thần cho thật vững.”

Lời tiền bối vừa nói quả không sai, bởi vì kinh nghiệm qua vô số trận chiến đã nói cho tôi biết, con yêu quái trong kia thật không thể khinh thường.

Chỉ cần sơ sẩy một chút, chúng tôi sẽ phải bỏ mạng lại nơi này.

Tôi không lên tiếng, chỉ gật đầu một cái.

Những người còn lại cũng đáp lại một câu tượng trưng.

Bình Luận (0)
Comment