Ở cái thời đại này mà nói, khí tức kia rất cường đại.
Lần này, cậu phải thật cẩn thận…”
Giọng điệu của tiền bối bỗng trở nên nghiêm trọng, ông ấy đã dặn dò tôi.
Có thể khiến tiền bối phải dặn dò và sử dụng tới hai chữ “Cường đại”, có thể thấy thứ kia thực đáng gờm.
Bên trong Quỷ thành Ma Linh kia, khẳng định là phải có một nhân vật nào đó vô cùng lợi hại.
Nhưng mà tới thì cũng tới rồi, chúng tôi đâu thể bởi vì đối phương cường đại mà lùi bước được?
Tôi chỉ đáp lại một tiếng “Vâng”, rồi không nói gì nữa.
Tiếp theo, mọi người chỉ chờ đợi mà không chọn cách đến gần hơn.
Chỉ cách đó vài trăm mét thôi, chúng tôi chỉ cần xuống núi là sẽ tới được ngọn núi phía trước.
Lúc này, mọi người chỉ cần nghỉ ngơi yên tĩnh một lát.
Đợi các đội khác bao vây các hướng còn lại, cuối cùng ra hiệu tổng tấn công, tất cả chúng tôi sẽ đánh thẳng vào Quỷ thành Ma Linh.
Chúng tôi chờ đợi rất lâu.
Khoảng một tiếng sau, tầm hơn 11 giờ trưa, lúc này mặt trời đã lên cao, nắng nóng thiêu đốt mặt đất.
Dương khí đã tới lúc cường thịnh nhất, sức áp chế lên quỷ hồn cũng đạt tới mức cao nhất.
Bỗng nhiên, có một đệ tử Võ Đang chỉ vào khu rừng bên trái và nói: “Mau nhìn xem, đó là cái gì?”
Mọi người vừa nghe vậy, đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Tôi nhìn thấy một luồng sáng trắng bắn thẳng lên trời, sau đó, là một loạt những tiếng “Hô hô hô” chói tai vang lên.
Âm thanh này vang vọng khắp cả dãy núi, với tần số âm thanh cực cao.
Ngay sau đó, liền nhìn thấy ánh sáng trắng kia đột nhiên bùng nổ.
“Bùm!”
Ánh sáng trắng biến thành những vệt mưa sáng màu đỏ.
Khởi Can đạo trưởng và các vị trưởng lão thấy thế, cả người liền chấn động, lập tức rút trường kiếm ra, nói:
“Đó là tên lệnh của chưởng môn, chúng đệ tử Võ Đang nghe lệnh.
Theo sát bần đạo đánh thẳng vào Quỷ thành Ma Linh, diệt sạch đám yêu tà, thanh chính càn khôn (thanh lọc thế giới) …”
****
Sau khi tên lệnh của Phi Hồng chân nhân - chưởng môn phái Võ Đang bắn lên không trung, Khởi Can đạo trưởng trực tiếp rút kiếm chĩa thẳng lên trời, hét lớn một tiếng.
Mọi người có mặt ở đây đã sớm nắm chặt nắm đấm, ai nấy đều không thể chờ nổi được nữa.
Ngay khi giọng nói của Khởi Can đạo trưởng cất lên, tất cả mọi người đều đồng thanh, hô vang một tiếng:
“Giết!”
“Giết!”
“…”
Âm thanh kích động, không ngừng vang vọng khắp cả ngọn núi.
Sau đó, Khởi Can đạo trưởng rút trường kiếm ra khỏi bao kiếm.
Mỗi một người trong tiểu đội số ba của chúng tôi đều cầm pháp khí của mình lên, trực tiếp lao thẳng xuống núi, hướng về phía Quỷ thành Ma Linh ở sườn núi đối diện.
Không chỉ có thế, cùng khoảng thời gian đó, khắp bốn phía xung quanh núi rừng cũng đồng loạt vang lên tiếng hét: “Giết”.
Còn có thể nhìn thấy, bên trong rừng cây có những bóng người thấp thoáng.
Không cần phải nói cũng biết đó là các tiểu đội còn lại của phái Võ Đang.
Giờ phút này, Quỷ thành Ma Linh bị bao vây từ mười phía.
Đông đảo đệ tử Võ Đang xông ra theo từng nhóm.
Tôi ở giữa đám đông, cũng chạy lên chém giết.
Điều duy nhất chúng tôi có thể làm bây giờ là tuân theo mệnh lệnh, giết sạch yêu đồ tà giáo tại Quỷ thành Ma Linh, không để lọt một tên nào.
Mọi người xuất hiện từ mọi hướng, đôi mắt của ai cũng trở nên sắc bén.
Mỗi người đều lao về phía trước với tất cả sức lực của mình.
Trong Quỷ thành Ma Linh ngay lúc này cũng bỗng xao động hẳn lên.
Đám đằng yêu là những sinh vật có động tĩnh đầu tiên, chúng bắt đầu quằn quại một cách điên cuồng.
Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên:
“Dám xâm phạm vào Quỷ thành Ma Linh của tao, tao sẽ cho chúng mày có tới mà không có về!”
Âm thanh này truyền ra từ trong Quỷ thành Ma Linh, tuy không lớn, nhưng lại lọt và trong tay tất cả mọi người.
Đây là, nguyên thần lực.
Chỉ với chiêu này, đã đủ để thấy được người vừa nói kia mạnh đến mức nào.
Hơn nữa, sau khi âm thanh này vừa xuất hiện, tức khắc nhìn thấy những chùm ánh sáng tỏa ra từ trên bệ đá phía trên Quỷ thành Ma Linh.
Cẩn thận quan sát, có thể thấy được những dòng chữ đang nhấp nháy bên trên bệ đá đó.
Đó là, Đạo văn.
Sau khi những đạo văn này lóe lên, một trận pháp đã được hình thành.
Cũng vào khoảnh khắc này, một luồng khí đen đột nhiên bùng phát từ giữa những bệ đá hình vuông.
Khí đen kia giống như thủy triều, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Quỷ thành Ma Linh.
Chỉ trong tích tắc, luồng khí đen kia bốc lên cao.
“Oanh” một tiếng, cột khí đen kia trực tiếp bùng nổ.
Nó giống như một chiếc ống khói, lao thẳng lên cao mấy chục mét.
Cảnh tượng đó trông vô cùng quỷ dị.
Hơn nữa, đằng yêu bốn phía đang điên cuồng phát triển, mọc ra những chiếc gai nhọn, vây quanh xung quanh toàn bộ tường bao của Quỷ thành Ma Linh.
Không chỉ có thế…
Sau khi cột khói đen kia phóng lên một độ cao nhất định, nó bắt đầu tản ra bốn phía, dần dần bao trùm cả Quỷ thành Ma Linh.
Mỗi một người chúng tôi khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trên mặt đều lộ ra vẻ sửng sốt, không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh.
“Đây là loại khí gì vậy?”
“Quỷ thành Ma Linh, bị, bị che, che lại rồi?”
“Mặt trời, đang bị, che khuất sao?”
“…”
Trong lúc những tiếng nghị luận vang lên, bóng tối bắt đầu xuất hiện.
Toàn bộ Quỷ thành Ma Linh bắt đầu bị bao phủ trong bóng tối.
Nhìn từ xa, nơi này giống như một quả trứng tối đen như mực.
Bởi vì xung quanh ngay lập tức bị bao phủ bởi những đám mây đen, nên tầm nhìn của chúng tôi đã không còn rõ.
Khởi Can đạo trưởng dẫn đầu tiểu đội tôi, lập tức hô lớn: “Mở Thiên Nhãn!”