Chờ khi bọn họ đến nơi và nhìn thấy một màn trước mắt này, cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Đây, đây là cái gì?”
“Đám thực vật này đã thành yêu rồi à?”
“Nó bám vào ở trên tường thành, vậy thì chúng ta trèo qua thế nào đây?”
“…”
Mọi người sôi nổi lên tiếng, trong lúc nhất thời, không ai biết phải đối phó với thứ trước mắt như thế nào.
Nhưng lúc này, một vị trưởng lão của phía Võ Đang lại đột nhiên bước lên trước.
Nhìn đám dây leo, ông ấy chỉ hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Chỉ là mấy gốc đằng yêu, còn dám chặn đường chúng ta?”
Nói xong, vị trưởng lão phái Võ Đang này đột nhiên lấy ra một lá bùa màu đỏ.
Lá bùa chú này không chỉ được sơn toàn màu đỏ, mà ở giữa còn được biết một chữ “Hoả” rất to.
Đây tất là một loại bùa chú đặc biệt nào đó.
Vừa rút lá bùa ra, vị trưởng lão kia đã dùng một tay kết ấn.
Trong miệng ông ấy đột nhiên hô to một tiếng: “Liệt Hỏa phù, cấp cấp như luật lệnh, sắc!”
Nói xong, ông ấy ném lá bùa trong tay về phía trước.
“Vèo” một tiếng, lá bùa kia bay thẳng ra ngoài, chĩa thẳng vào đám đằng yêu bám trên trường.
Những gốc đằng yêu kia nhìn thấy Liệt Hỏa phù bay tới, căn bản là chẳng có chút sợ hãi gì.
Ngược lại, chúng còn vươn những dây leo của mình ra, quấn lấy Liệt Hỏa phù.
Nào ngờ, ngay khi những gốc đằng yêu đó vừa mới quấn lấy Liệt Hỏa phù, Liệt Hỏa phù đã lập tức phát nổ, tạo ra một tiếng “bùm” vang trời.
Sau khi lá bùa phát nổ, một ngọn lửa rực cháy mãnh liệt, hình thành nên một quả cầu lửa rộng chừng 5 mét.
Những gốc đằng yêu cũng bị lửa lớn bắt lên, chỉ trong nháy mắt đã bị đốt thành than đen.
Đám đằng yêu chung quanh vội vàng rút lui tán loạn, dần dần để lộ bức tường đổ nát bên trong.
Cùng lúc ấy, hai vị trưởng lão khác cũng lần lượt lấy ra Liệt Hỏa phù để tạo ra những đám cháy như vậy.
Sau đó, từng lá bùa liên tiếp được ném vào trong những gốc đằng yêu bám trên tường thành.
“Ầm ầm ầm”, ánh lửa không ngừng bùng lên, từng quả cầu lửa nối tiếp nhau xuất hiện.
Những gốc đằng yêu đang ngắn cản trước mặt chúng tôi nhanh chóng bị lửa ép phải lùi lại.
Để lộ ra một khoảng không gian lớn trước mắt chúng tôi.
Khởi Can đạo trưởng nhìn thấy thế, hơi nhíu mày lại.
Ông ấy lập tức nói: “Chúng đệ tử Võ Đang, theo bần đạo tiến vào trong!”
Nói xong, Khởi Can đạo trưởng là người đầu tiên xông vào thành.
Tôi, lão Phong và những người khác thấy thế, cũng sôi nổi đuổi theo.
Đã không còn đằng yêu cản bước, chúng tôi lần lượt lao về phía bức tường.
Mặc dù bức tường tương đối cao, tầm mười mấy mét.
Nhưng nó đã đổ nát lắm rồi, cho dù là người thường, nhưng chỉ cần lớn mật một chút, cộng thêm thể lực tốt là đã có thể trèo qua rồi.
Huống hồ gì mấy người chúng tôi đều là người tu hành, cho nên lại càng chẳng có vấn đề gì.
Khởi Can đạo trưởng sử dụng toàn bộ tu vi của mình, phóng lên nhanh như một tia chớp, không ngừng leo lên tường vây.
Trong nháy mắt, ông ấy đã leo được lên trên tường bao.
Tôi cùng lão Phong đương nhiên cũng không chịu chậm lại, nhanh chóng chạy theo sau đạo trưởng.
Chúng tôi cũng leo lên rất nhanh.
Thế nhưng chúng tôi mới leo được lên tới đỉnh tường, một đợt âm sát khí chợt đánh úp lại.
Theo sao đó là sự xuất hiện của vô số bóng đen, cùng những tiếng kêu “Hô hô hô” tiến lại phía chúng tôi.
“Có ác quỷ!”
Tôi hô to một tiếng, chuẩn bị nghênh chiến.
Những chiếc bóng đen kia có tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt, chúng đã lao tới trước mặt chúng tôi.
Đám ác quỷ này khá đặc biệt.
Dưới sự hỗ trợ của Thiên Nhãn, chỉ thấy những chiếc bóng đen hư ảo, không ngừng tỏa ra khí đen.
Chỉ có một mặt người và một đôi móng vuốt ma quái.
Trong dáng vẻ của bọn chúng cực kỳ dữ tợn, hai mắt trắng bệch.
Chúng “Ngao ngao” rít gào, để lộ vuốt quỷ ra, cào về phía chúng tôi.
Mà chúng tôi vẫn đứng bên trên tường thành, không hề lay chuyển chút nào.
Trong mấy năm lăn lộn này, có cái quỷ gì mà tôi chưa từng nhìn thấy chứ?
Thấy đám ác quỷ đó đánh úp lại, tôi giơ tay ra ngăn cản.
“Vèo vèo vèo”, ánh kiếm lập loè.
Những con ác quỷ kia còn chưa kịp tới gần tôi, đã bị từng đường kiếm khí của tôi giết chết, hồn phi phách tán.
Bảo Kính Tử Kim trong tay Lão Phong cũng không phải thứ ăn chay.
Đối mặt với ác quỷ này, nó đã không ngừng bộc phát sức mạnh của mình.
“Ầm ầm ầm”, bảo kính đã quét bay đám ác quỷ, khiến chúng tan thành tro bụi.
Ở phía sau lưng chúng tôi, các vị đệ tử của phái Võ Đang cũng đang liên tục xông lên.
Từng người, từng người một, chẳng mấy chốc, đã có rất nhiều người trèo lên.
Nhưng bên trong thành, đám ác quỷ lao ra ngăn cản chúng tôi cũng càng ngày càng nhiều.
Những con mị quỷ này giống như những cái bóng đen, sức tấn công cũng không coi là mạnh, nhưng tốc độ thì thực sự rất nhanh.
Chúng đến và đi mà không để lại dấu vết gì, lúc này chúng bao vây và tấn công chúng tôi một cách liều lĩnh.
Đây hoàn toàn chính là chiến thuật của loài kiến…
Chúng tôi phát hiện ra, ở phía xa, ngoại trừ chúng tôi…
Ở hai hướng khác của bức tường thành, cũng xuất hiện ánh lửa cùng tiếng la hét “Giết”.
Đó là làn sóng tấn công thứ hai và thứ ba của các đệ tử phái Võ Đang lên tường vây, tiếng giết chóc ngày càng lớn hơn.
Giữa đà đó, sự nhiệt huyết cùng chính nghĩa trong nội tâm của mỗi người đã bừng cháy.
Trảm yêu trừ ma, thay trời hành đạo.
Đây không phải là một lời nói đùa, hiện tại, có được cơ hội như vậy, mọi người bắt đầu liều mạng mà chiến đấu.
Chúng tôi đứng trên tường thành, ngăn cản được khoảng chừng bảy, tám đợt tấn công của ác quỷ, đám ác quỷ cũng dần dần rút đi.