Tôi vô cùng khó hiểu: “Mộ Dung Ngôn, em làm sao vậy? Có phải là bên bản thể của em gặp phải chuyện gì rồi không? Mắt Quỷ tìm tới rồi? Hay là việc tu luyện của em xảy ra vấn đề gì?”
Tôi hỏi ra liên tiếp bốn câu hỏi.
Nhưng mà Mộ Dung Ngôn cũng không đáp lại lời tôi.
Cô ấy chỉ nói với tôi: “Nhớ kỹ lấy, nhất định đừng để Mắt Quỷ bắt được anh, cũng đừng để người khác biết được ngày sinh tháng đẻ của mình.”
Nói xong, Mộ Dung Ngôn không có chút dấu hiệu nào, trực tiếp hôn một cái lên mặt tôi.
Cái hôn này tới rất đột nhiên, thậm chí tôi còn chưa kịp chuẩn bị.
Hơn nữa giọng điệu, thái độ này của Mộ Dung Ngôn làm tôi thật sự không nghĩ ra được.
Nhưng đợi tới lúc tôi muốn nói, thân thể Mộ Dung Ngôn đã bắt đầu nhanh chóng trở nên hư ảo: “Đinh Phàm, cố gắng tu luyện nhé!”
“Thi Muội, từ, từ…”
Lời này của tôi còn chưa nói xong, thân thể Mộ Dung Ngôn đã nhanh chóng biến mất.
Bên dòng sông bao quanh thành phố này chỉ còn lại một mình tôi lẻ loi.
Đây là chuyện gì? Tại sao Mộ Dung Ngôn lại đột nhiên nói ra những lời này với tôi?
Gặp nhau ở âm phủ không phải là tình cờ.
Không để Mắt Quỷ bắt được tôi, không để người khác biết được ngày sinh tháng đẻ của tôi?
Mấy câu mấu chốt này của Mộ Dung Ngôn vang lại bên tai tôi.
Nhất thời, tôi nghĩ không ra.
Tôi đứng ở đây rất lâu mới tỉnh thần lại.
Mộ Dung Ngôn, gặp phải phiền phức gì sao?
Nhưng mà cô ấy mạnh mẽ như vậy, ai có thể gây phiền phức chứ?
Tà giáo Mắt Quỷ sao?
Không đúng, các môn phái trong Đạo môn đều đang diệt trừ tà giáo Mắt Quỷ.
Hẳn là tà giáo Mắt Quỷ ốc còn không mang nổi mình ốc mới đúng, còn có tâm tư đi tìm Mộ Dung Ngôn gây phiền phức sao?
Tôi vừa nghĩ vừa đi về phía khách sạn.
Đợi tới lúc tôi trở về phòng, lão Phong đã ngủ rồi.
Nhưng Phong ca thì còn chưa trở lại thân thể, mà là đang chơi game trong phòng khách sạn, chơi đánh tang thi.
Anh ta chơi vô cùng vui vẻ, vô cùng sôi nổi.
Tôi nhìn mà cũng thấy buồn cười, thấy tôi đã trở lại, anh ta còn chào hỏi: “Đưa bạn gái cậu đi rồi à?”
Phong ca ngậm thuốc lá trong miệng nói, nhìn vô cùng lưu mạnh.
Tôi cười nói: “Đúng vậy!”
Tôi không biết tại sao anh ta nhìn ra được, nhưng tôi cũng không che giấu, nói thẳng với Phong ca.
Phong ca cũng không nói lời vô nghĩa với tôi nữa, tiếp tục chơi game.
Tôi nhìn Hồ Mỹ một cái, cô ấy đang nghỉ ngơi.
Tôi đi vào phòng tắm tắm rửa một cái, sau đó lấy năm viên linh thạch ra kiểm tra.
Năm viên linh thạch, thổ cam, hỏa đỏ, mộc xanh lá, nước trắng, điện tím.
Tổng cộng năm loại thuộc tính, bốn viên còn lại căn bản không có quá nhiều biến hóa.
Duy chỉ có viên linh thạch thủy quen thuộc, từ màu trắng ban đầu đã dần dần chuyển sang màu xanh.
Bây giờ nhìn đã hơi có màu xanh, trong trắng tỏa xanh.
Có lẽ là do đặt cùng với những viên linh thạch khác lâu rồi nên đã xuất hiện chút biến hóa.
Năm viên linh thạch, năm loại linh lực thuộc tính.
Trừ thuộc tính kim ra, mộc thủy hỏa thổ bốn loại đều đã có, còn có cả lôi điện.
Bảo Khánh Nguyên chỉ khống chế hai viên linh thạch thuộc tính thổ và thuộc tính hỏa đã mạnh như vậy.
Nếu như tôi nắm giữ năm viên linh thạch này, vậy có phải là thực lực của tôi sẽ xuất hiện bước nhảy vọt cực lớn?
Nhưng phương pháp nắm giữ linh thạch của Bảo Khánh Vương lại có chút đáng sợ, khảm nó vào trong máu thịt, rồi dùng đạo khí nối liền.
Lẽ nào tôi cũng phải khoét mấy cái lỗ trên người, sau đó khảm linh thạch vào trong sao?
Tôi nghĩ, việc này nhất định là không được.
Vì vậy, tôi còn phải tìm kiếm phương pháp khác để khống chế sức mạnh của những viên linh thạch này mới được.
Đánh răng rửa mặt xong, tôi cầm linh thạch bước ra khỏi phòng.
Phong ca vẫn còn đang chơi game, tôi lấy linh thạch thuộc tính thủy ra.
Viên linh thạch này có thuộc tính cực âm.
Bây giờ tu vi của Phong ca tăng mạnh, nói không chừng bây giờ anh ta có thể hấp thu năng lượng cực âm để dùng cho chính mình…
*****
Dù sao cũng không ngủ được, sau khi ra khỏi phòng tắm, tôi cầm năm viên linh thạch thuộc tính nói với Phong ca:
“Phong ca, bây giờ trong tay tôi có năm viên linh thạch thuộc tính. Giờ tu vi của anh cũng đã tăng mạnh, anh xem thử mình có thể dùng viên linh thạch thuộc tính thủy này được không?”
Vừa nói, tôi vừa thông qua một chiếc thìa làm từ kim loại ở trong phòng kích phát linh thạch thuộc tính thủy.
Chỉ trong phút chốc, một luồng ánh sáng màu trắng xanh xuất hiện, âm khí bắt đầu dao động.
Phong ca thấy tôi làm vậy cũng dừng động tác trên tay lại.
Sau đó tiến đến gần nói: “Quả thật viên linh thạch này đủ âm hàn, để tôi thử xem.”
Vừa nói, Phong ca vừa đi tới bên cạnh tôi, sau đó hút linh thạch một ngụm.
Luồng linh lực màu trắng xanh tiến vào trong cơ thể anh ta, vẻ mặt Phong ca lập tức trở nên không ổn.
Thân thể anh ta run rẩy, vội vàng dừng việc hấp thu lại: “Lạnh, lạnh quá. Không được không được, tôi không khống chế được linh lực này.”
Phong ca liên tục lắc đầu, mà tôi thì vô cùng kinh ngạc.
Phong ca đã là đại quỷ tu cấp bậc Đạo Tông rồi, vậy mà lại không thể điều khiển được loại linh lực thuộc tính thủy âm hàn này.
Không còn cách nào khác, tôi chỉ đành đặt chuyện này sang một bên.
Sau khi Phong ca hít thở sâu mấy hơi thì nói với tôi: “Loại đá linh lực này tuyệt đối là vật quý báu. Sau này bớt để lộ ra đi, nếu không bị người khác nhắm vào thì sẽ rất nguy hiểm.”
Phong ca nhả ra những hơi khí lạnh, bây giờ anh ta vẫn còn cảm thấy toàn thân đều lạnh lẽo.
Tôi cười rồi gật đầu.
Thật ra trong lòng tôi vô cũng sầu não, có nhiều linh thạch như vậy, lại không thể phát huy được sức mạnh lớn nhất của nó, thật sự là có hơi khó chịu.
Tôi quan sát năm viên linh thạch một lát, sau đó cũng đi ngủ.