Vì vậy, hai người chúng tôi quyết định quan sát thêm mấy ngày, xem thử cứ điểm nào cần người nhất, chúng tôi sẽ đi tới đó.
Vì vậy, chúng tôi đã nán lại khách sạn thêm hai ngày.
Vào ngày thứ ba, thanh lựa chọn nhiệm vụ của Đạo môn đột nhiên hiện ra một nhiệm vụ.
Khẩn cấp: cứu trợ hang Bạch Cốt.
Nhiệm vụ cấp B.
Thấy vậy, tôi nhíu mày lại, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy xuất hiện hai chữ khẩn cấp trong thanh nhiệm vụ.
Tôi vội vàng ấn mở thanh nhiệm vụ, thấy trong tin tức Đạo môn thông báo có một phần giới thiệu.
Tín đồ của tà giáo tại hang Bạch Cốt phản công trên quy mô lớn, phái Thanh Thành chiến bại phải rút lui, hiện đang bị vây tại núi Bạch Cốt.
Chưởng môn Thanh Thành, Trường Uyên chân nhân bị thương nặng, Hổ đạo trưởng hy sinh.
Kêu gọi đồng đạo khắp thiên hạ đi tới hang Bạch Cốt ứng chiến.
Chỉ một câu như vậy, nhưng nội dung trong đó lại lại có hơi đáng sợ.
Trường Uyên chân nhân bị thương nặng, Hổ trưởng lão hy sinh.
Trường Uyên chân nhân cũng là người chúng tôi đã từng gặp trong đại hội Đạo môn.
Là một tiền bối vô cùng mạnh mẽ, còn quản lý phái Thanh Thành, chiếm cứ vùng Xuyên Thục.
Hơn nữa, phái Thanh Thành là một trong những môn phái cổ xưa, có lịch sử lâu đời.
Có rất nhiều môn phái đều không thể so sánh được.
Ví dụ như phái Mao Sơn hiện tại, danh tiếng vang dội.
Nhưng mà đứng trước nội tình của phái Thanh Thành thì cũng không được tính là gì cả.
Dù sao, truyền thừa của phái Thanh Thành đã có từ rất lâu rất lâu rồi.
Còn có cả câu: tìm “đạo” thì tới núi Thanh Thành.
Có thể thấy được thực lực và uy nghiêm trong Đạo môn của phái Thanh Thành.
Nghe đồn, về cơ bản thì sức chiến đấu của Trường Uyên chân nhân có thể xếp trong top 8 của Đạo môn.
Nhưng một tồn tại như vậy lại bị thương nặng.
Còn có cả Hổ trưởng lão, người này tôi cũng đã từng gặp.
Đó là khi đi tham gia đại thọ của Thiên Bảo chân nhân ở Thượng Thương Quan với Dương Tuyết.
Đó cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy các bậc trưởng lão của các môn phái lớn.
Mặc dù không có tiếp xúc gì cả, nhưng ấn tượng mà Hổ trưởng lão để lại cho tôi là rất hiền lành.
Chỉ đáng tiếc, lại lấy thân tuẫn đạo tại hang Bạch Cốt.
Xem tới đây, tôi trực tiếp đứng dậy.
Lập tức nói với lão Phong: “Lão Phong, hang Bạch Cốt báo nguy, nhiệm vụ cấp B.”
Lão Phong đang nhắm mắt nhập định, vừa nghe thấy lời của tôi, cậu ấy lập tức mở mắt ra.
“Hang Bạch Cốt báo nguy?” Lão Phong cũng có chút kinh ngạc.
Tôi không nói lời vô ích, nhanh chóng đưa tin tức Đạo môn thông báo cho Lão Phong xem.
Lão Phong hít một hơi khí lạnh, rồi lập tức đưa ra quyết định.
“Vậy chúng ta sẽ đi Xuyên Thục, tới hang Bạch Cốt này.”
Tôi cũng không nói lời thừa thãi, trực tiếp gật đầu.
Đồng thời, cũng nói với Hồ Mỹ.
“Hồ Mỹ, chúng ta phải lên đường rồi, tới vùng Xuyên Thục…”
Hồ Mỹ mở mắt ra, gật đầu, cũng không nói nhiều lời.
Chúng tôi đã nghỉ ngơi dưỡng sức gần mười ngày, cũng nên lên đường rồi.
Hơn nữa, ba mươi phần trăm trong cơ thể tôi là đạo khí ngũ hành.
Tôi cũng muốn thử lên người những yêu đạo đó xem sao, sau khi có thêm đạo khí ngũ hành trong thân, rốt cuộc tôi có thể cho ra sức mạnh như thế nào.
Nói đi là đi, tôi và lão Phong lập tức thu dọn hành lý, trực tiếp rời khỏi khách sạn.
Theo tin tức Đạo môn thông báo, vị trí chính xác của hang Bạch Cốt được định vị ở trong núi gần khu Tây Tạng phía tây Tứ Xuyên.
Chúng tôi nhìn vị trí rồi chạy thẳng tới sân bay.
Trảm yêu trừ ma, không có gì đáng nói.
Có rất nhiều chuyến bay đi Xuyên Thục, vì vậy hai người chúng tôi trực tiếp đặt vé máy bay lúc bốn giờ chiều.
Ở lại sân bay mấy tiếng sẽ lên máy bay luôn.
Nhưng lúc này, Dương Tuyết đã gửi cho tôi một tin nhắn.
Tôi mở ra xem, sau đó trong lòng cũng giật mình.
Hay thật, trong tin nhắn Dương Tuyết gửi tới nói.
Bởi vì hang Bạch Cốt báo nguy, phái Võ Đang bọn họ cũng tuân mệnh phái một đội ngũ qua đó chi viện.
Mà cô ấy cũng ở trong đó.
Cô ấy còn hỏi tôi bây giờ đang ở đâu.
Nhìn thấy tin nhắn này, tôi lộ ra một nụ cười khổ.
Tôi chỉ trả lời lại một câu ngắn: Xem ra chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại.
Gửi xong, tôi trực tiếp đi về phía cửa lên máy bay.
Vốn tưởng rằng lần xa cách này sẽ phải qua rất lâu mới có thể gặp lại lần nữa.
Nhưng thật sự không ngờ tới, không tới mấy ngày, chúng tôi lại gặp mặt.
Không chỉ như vậy, tôi vừa bước vào cửa lên máy bay, lão Phong bên cạnh tôi lại nhỏ giọng nói một câu: “Phái Mao Sơn đã điều động ba mươi người tới chi viện, Từ Lâm Tĩnh sẽ tới…”
*****
Đột nhiên nghe thấy lão Phong nói, tôi còn có chút kinh ngạc.
Từ Lâm Tĩnh, vậy mà cô ấy cũng sẽ tới.
Nói như vậy, có phải nhóm chúng tôi lại sắp tụ hội rồi không?
Tôi mỉm cười, sau đó cũng nói: “Dương Tuyết cũng sẽ tới! Phái Võ Đang cũng xuất phát rồi.”
Khóe miệng lão Phong cong lên một đường cong nhẹ, không nói gì nữa.
Sau đó, chúng tôi cùng nhau lên máy bay,
Mọi thứ xung quanh đều trở nên yên lặng.
Trên máy bay, có người đi du lịch, có người đi làm, có người đi học, có người về nhà.
Đủ kiểu đủ loại, nhưng trừ tôi và lão Phong ra, chẳng có người nào khác biết được, trận đại chiến chính tà này vẫn đang liên tục diễn ra.
Hơn nữa, đã trở nên càng ngày càng nghiêm trọng.
Hơn một tiếng sau, chúng tôi đã đáp xuống mặt đất.
Chúng tôi cũng không chút do dự, trực tiếp đi thẳng ra ngoài sân bay.
Từ sân bay tới núi Bạch Cốt còn khoảng một hai trăm dặm, vì vậy chúng tôi còn phải lên đường suốt đêm.
Còn bao giờ Từ Lâm Tĩnh và Dương Tuyết tới, điều đó thì chúng tôi không rõ, chúng tôi cũng không hỏi nhiều.
Nhưng ai biết được vị trí của núi Bạch Cốt quá hẻo lánh, hơn nữa nghe nói đã một thời gian dài khu vực đó xuất hiện đất đá trôi, sạt lở, vân vân.