Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2281

Chương 2281 Chương 2281

“Hai người này bị ngốc à?”

“Đúng vậy, đã hết vé rồi, còn tới cửa soát vé?”

“Vừa rồi có một thằng nhóc muốn xông vào, sau đó đã trực tiếp bị đánh ra ngoài…”

“…”

Tôi cũng không nói gì, cũng không để ý những lời nói xung quanh.

Chỉ ổn định nhân viên bảo vệ đang ngăn cản chúng tôi lại.

Nhưng vào đúng lúc này, một luồng yêu khí đột nhiên tản ra từ trong ba lô của tôi.

Một chốc sau, con ngươi của những nhân viên bảo vệ vốn đang cảnh giác với chúng tôi bỗng nhiên đều co lại rồi hơi giãn ra.

Giống như là đã bị mất hồn vậy.

Bảo vệ vừa rồi còn đang ngăn cản chúng tôi lập tức tránh ra một cách máy móc rồi nói: “Hai anh, mời vào!”

Tôi và lão Phong không nói lời nào, trực tiếp đi vào bên trong.

Những người xung quanh thấy vậy thì lập tức hóa đá.

Đậu má, tình huống gì đây?

Hai thằng nhóc kia, rõ ràng không nói một chữ nào, cũng không cầm vé, tại sao lại được thả đi vào rồi?

Tôi và lão Phong nhanh chóng đi vào tòa nhà, đi vào thang máy chuyên dụng.

Lúc này, những nhân viên bảo vệ kia mới tỉnh hồn lại.

Nhưng với chuyện vừa xảy ra, bọn họ đều không nhớ gì cả.

Nhưng những người vây xem xung quanh lại biết!

Kết quả bọn họ lập tức nổ tung.

“Đậu má, không phải các anh nói là đầy người rồi à?”

“Đúng vậy, sao các anh lại thả hai thằng nhóc kia đi vào?”

“Anh mẹ nó chơi tôi à? Hai thằng nhóc kia không có vé cũng có thể đi vào, vậy tại sao chúng tôi không thể vào được chứ?”

“…”

Nhóm bảo vệ sững sờ, hai thằng nhóc gì, vào rồi cái gì?

Theo bọn họ, căn bản là chẳng có chuyện gì cả.

Đội trưởng dẫn đầu đội bảo vệ lập tức nổi giận.

“Chúng tôi thả người vào lúc nào? Mấy anh gây rối vô lý, muốn mạnh mẽ xông vào hội trường, vậy chúng tôi sẽ không khách khí nữa…”

*****

Sau khi mấy nhân viên bảo vệ trúng mị thuật của Hồ Mỹ thì cơ bản sẽ quên hết việc đã từng gặp tôi và lão Phòng.

Còn chuyện thả chúng tôi vào, bọn họ hoàn toàn không có ấn tượng.

Vì vậy, khi nhìn thấy nhóm người xung quanh gây chuyện, bọn họ cảm thấy không hiểu gì cả…

Nhưng mà tôi và lão Phong đã vào trong thang máy chuyện dụng, đi lên tầng hai mươi sáu.

Đây sẽ là nơi Tiểu Mạn tiếp nhận phỏng vấn, đồng thời diễn thuyết.

Ra khỏi thang máy, có người phụ trách tiếp đón vào lối đi riêng.

Tôi và lão Phong không nhanh không chậm, đi dọc theo hành lang, đi thẳng tới hiện trường quay chụp.

Nhìn từ phía xa, Tiểu Mạn đã ngồi trên sô pha phỏng vấn, mấy chiếc camera bên cạnh đối diện thẳng với cô ấy.

Bên dưới đang có một trăm hai trăm khán giả đang ngồi.

Những người này đều là những khán giả khá may mắn, mua được vé bán tại chỗ.

Tôi và lão Phong là người không có vé, nên chỉ có thể đứng ở một góc phía sau.

Tiểu Mạn không phát hiện ra chúng tôi, mà nghiêm túc nói chuyện với MC.

Giải thích về một vài quan điểm của cô ấy về kinh tế hiện nay, và suy đoán về giá thị trường tương lai, vân vân.

Tôi và lão Phong chẳng nghe hiểu một câu nào cả, cái gì mà kiểm soát và điều tiết kinh tế vĩ mô, cái gì mà hạ tầng kinh tế, kinh tế kỹ thuật số, mô hình kinh tế số plus…

Tôi nghe tới nhức đầu, cảm thấy như là đang thôi miên vậy.

Vừa nghe tôi vừa ngủ gà ngủ gật.

Nhưng mà người xem bên dưới là tập hợp của những người xuất sắc trong các ngành nghề.

Trong đó có không ít những tinh anh công sở, ông chủ xí nghiệp, CEO nổi danh vân vân.

Cái bọn họ nghe vào tai giống như là chân lý vậy, không ngừng vang lên những tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Khoảng nửa tiếng sau, bước vào phân đoạn đặt câu hỏi cuối cùng.

Đồng thời, có một người đàn ông trẻ tuổi ở gần tôi và lão Phong may mắn được rút trúng, có thể đặt một câu hỏi cho Tiểu Mạn.

Vì vậy, ánh mắt của Tiểu Mạn lập tức quét qua.

Vào chính lúc này, cô ấy mới đột nhiên phát hiện.

Vậy mà ở một góc xa trong phòng quay chụp, có một bóng người quen thuộc.

Sắc mặt cô ấy đội nhiên hơi thay đổi, rồi nhìn kỹ lại.

Trong phút chốc, trái tim cô ấy hơi đập nhanh hơn.

Người cô ấy nhìn không phải là ai khác, chính là tôi và lão Phong.

Tôi nhìn Tiểu Mạn, khóe môi cong lên một nụ cười nhẹ.

Tâm trạng lúc này của Tiểu Mạn có thể nói là vô cùng phập phồng.

Miệng cô ấy hơi đóng mở, muốn gọi tên của tôi.

Nhưng bây giờ đang livestream phỏng vấn nên cô ấy đã nhịn lại.

Nhưng mà, cô ấy yên lặng nhìn về phía này của chúng tôi, trên mặt mang theo sự ngạc nhiên, vui mừng và nụ cười nhẹ.

Còn người trẻ tuổi trước mặt chúng tôi thì tưởng rằng Tiểu Mạn nhìn thấy khí chất tràn đầy của cậu ta nên sắc mặt mới có sự biến hóa, vì vậy trong lòng cảm thấy rất vui mừng.

Nhưng cậu ta vẫn mở miệng hỏi: “Triệu tiểu thư, thật ra câu hỏi này là tôi giúp rất nhiều người hỏi ra. Xin cô nhất định phải trả lời!”

Tiểu Mạn sững sờ: “Cậu nói thử xem!”

Cô ấy vẫn mang theo nụ cười nhẹ lịch sự.

Người đàn ông trẻ tuổi cũng không do dự nữa, lập tức mở miệng nói: “Triệu tiểu thư, một cô gái xuất sắc đồng thời điều kiện ở các mặt đều cực kỳ tốt giống như cô, không biết cô có yêu cầu như thế nào với nửa kia của mình? Xin cô nhất định phải trả lời, cảm ơn.”

Nói xong, cậu ta đưa micro cho nhân viên công tác.

Một đám FA xung quanh nghe xong trong lòng cũng rục rịch.

Hỏi hay lắm! Bọn họ cũng muốn ăn dưa một chút về tiêu chuẩn chọn nửa kia của nữ thần trong lòng mình.

Ban tổ chức cũng không ngăn lại, càng là những đề tài như thế này sẽ càng có hiệu quả giải trí và hiệu quả của chương trình.

Đạo diễn bên cạnh nói với các vị trí máy quay: “Chú ý vẻ mặt của Triệu tiểu thư, còn có ngón tay của Triệu tiểu thư, cho quay đặc tả. Đúng đúng đúng…”

Tiểu Mạn yên lặng rất lâu, cuối cùng mới cười nhẹ nói: “Thật ra bỏ qua tất cả những thứ này, tôi cũng chỉ là một cô gái bình thường. Một nửa kia trong suy nghĩ của tôi…”

Bình Luận (0)
Comment