Nhưng bây giờ, dưới loại trạng thái này.
Tôi lại cảm nhận được cơ hội đột phá và ngưng tụ luồng khí xoáy, loại cảm giác đó rất mãnh liệt, cảm giác giống như không gì có thể ngăn được.
Sau khi loại cảm giác đó xuất hiện, tôi cũng không quan tâm tới cái gì nữa.
Vừa hấp thu linh lực, vừa vận chuyển công pháp, trực tiếp ngưng tụ luồng khí xoáy.
Chỉ trong chớp mắt, linh lực bên trong đan điền điên cuồng quay vòng.
Dường như đã xuất hiện một vòng xoáy.
Nhiều loại linh lực quấn quanh, cuối cùng tụ lại tại một điểm, hình thành nội hạch của luồng khí xoáy.
Cũng chính là “chân đan” của luồng khí xoáy, một khi viên chân đan này kết thành công, tôi sẽ có thể vượt qua tấm chắn cuối cùng của Đạo Vương.
Đạt tới cảnh giới Đạo Tông, thực lực sẽ tăng mạnh.
Dưới loại hoàn cảnh này, loại trạng thái này.
Không chỉ không làm tôi xuất hiện chút phân tâm nào, mà ngược lại còn làm tôi cực kỳ chuyên chú, dốc toàn lực ứng phó.
Tốc độ ngưng tụ luồng khí xoáy cực kỳ nhanh.
Luồng khí xoáy không ngừng hấp thu các loại linh lực, chỉ trong chớp mắt, chân đan đã bắt đầu ngưng kết.
Nhìn từ bên ngoài, lúc này tôi đang ngồi xếp bằng ở cuối cùng trong đám người, toàn thân bị rất nhiều đạo khí bao phủ.
Nơi tôi đang ngồi cũng xuất hiện một luồng ánh sáng.
Linh lực nhiều màu sắc không ngừng tập trung tại đó.
Có một vài đồng đạo để ý thấy tôi như vậy, đều rất kinh ngạc.
“Đinh Phàm đang làm gì vậy?”
“Hình như cậu, cậu ta đang ngưng tụ khí xoáy?”
“Trời ạ! Đạo khí bảy màu ngưng tụ, vậy mà cậu ấy lại có thể tập trung đột phá dưới loại tình huống này?”
“Đây là tâm cảnh bậc nào chứ, có thể ngưng tụ chân đan của khí xoáy trong lúc chiến đấu?”
“…”
Không chỉ là các thanh niên trẻ tuổi, các trưởng lão lớn tuổi cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Người khác đột phá cần ở trong hoàn cảnh yên tĩnh.
Nhưng tôi, vừa rồi mới trải qua chiến đấu, đạo khí đã tiêu hao gần như không còn.
Toàn thân đều đã suy yếu, bây giờ lại có thể chạm tới được thời cơ như ẩn như hiện đó, bắt đầu đột phá?
“Tiểu bối này đúng là yêu nghiệt, có thể chạm tới được thời cơ dưới loại trạng thái này.”
“Đúng vậy, bần đạo dùng thời gian tròn mười năm mới chạm được tới thời cơ đột phá Đạo Tông.”
“Bất kể thế nào, tên nhóc này có thiên phú trời ban, chính là hi vọng ngày sau của Đạo môn ta.
“Không thể để thằng nhóc này có chuyện gì được, Linh Nhi, con và tam sư muội đi qua đó, bảo vệ Đinh Phàm.”
Một trưởng lão núi Long Hổ vừa chiến đấu vừa nói.
Phó Linh đang chém giết cũng chú ý tới bên này, sau khi nghe thấy mệnh lệnh của trưởng lão, mặc dù cô ấy có chút do dự, nhưng vẫn gọi Thư Hiểu Khiết nhanh chóng lùi về phía sau.
Trực tiếp bảo vệ ở xung quanh tôi, bảo vệ tôi đột phá.
Đồng thời lúc này, một vài yêu đạo cũng xông qua, muốn phá vỡ quá trình đột phá của tôi.
Nhiều thêm một cảnh giới Đạo Tông, bọn chúng sẽ có thêm một phần áp lực.
Đương nhiên là yêu đạo không muốn tôi đột phá, vì vậy cũng phái người ra xông tới muốn cản trở tôi đột phá.
Nhưng Phó Linh là đệ tử mạnh nhất của núi Long Hổ, cũng có chút bản lĩnh.
Hơn nữa ba tán tu là Chu Nhất Thác, Lỗ Quang, Từ Khôn có quan hệ thân thiết với tôi cũng lùi lại vây quanh lấy tôi, Dương Tuyết cũng chủ động đi qua bảo vệ.
Trong nhất thời, xung quanh tôi lại trở thành một chiến trường nhỏ.
Tôi đang nhắm mắt, căn bản không chú ý tới tình huống bên ngoài.
Tôi một lòng ngưng tụ luồng khí xoáy, chân đan không ngừng tụ lại.
Cuối cùng, sau mười phút.
Một viên chân đan của luồng khí xoáy bảy màu khác lạ được ngưng tụ thành công.
Nó như vậy là bởi vì đã dung hợp linh lực ngũ hành, Hỏa Thiên Công và đạo khí của bản thân tôi.
Cuối cùng, còn có Bách Hoa Dịch trợ giúp.
Vì vậy đã xuất hiện chân đan đặc biệt có bảy loại màu sắc này.
Mà đan điền sau khi ngưng tụ ra chân đan bảy màu cũng xuất hiện sự thay đổi.
Đan điền của tôi đã trở thành không giới hạn hấp thu những linh lực bình thường.
Do chân đan bảy màu, chỉ cần là linh khí thuộc tính hỏa, thổ, mộc, thủy, lôi thì tôi có thể trực tiếp hấp thu, không còn bất kỳ hạn chế nào, đúng là vô hạn.
Hơn nữa, tu vi của tôi cũng đột phá thêm một lần nữa.
Đạt tới cảnh giới Đạo Tông chân chính.
*****
Chân đan bảy màu ngưng tụ, đại biểu tu vi của tôi đã đột phá.
Nhưng chẳng ai ngờ tới rằng, tôi sẽ thực hiện đột phá tu vi dưới loại tình huống như thế này.
Hơn nữa, luồng khí xoáy đã kết thành chân đan bảy màu trong vạn mới có một, thậm chí nghe cũng chưa từng nghe tới.
Màu sắc của chân đan không chỉ là bảy màu, mà điều quan trong hơn là, mỗi loại màu sắc đều biểu thị cho một loại đạo khí đặc biệt.
Thường thì, chân đan của luồng khí xoáy của phần lớn các đồng đạo đều là màu trắng.
Cũng là luồng khí xoáy bình thường.
Nhưng mà có đồng đạo có thể chất thuộc tính, khi tu luyện ngưng kết luồng khí xoáy có xác suất cực lớn xuất hiện chân đan hai màu, hoặc là chân đang đơn thuộc tính có màu sắc.
Nhưng loại này của tôi, trực tiếp xuất hiện bảy loại màu, nhìn khắp Đạo môn sợ là cũng chưa từng xuất hiện nhỉ?
Nhưng mà tôi không quan tâm tới những việc đó, bởi vì lúc này chiến đấu vẫn đang giằng co.
Tôi phải lập tức đi lên chiến trường.
Chân đan đã ngưng tụ, tôi hít sâu một hơn.
Trước tiên tôi thu linh lực vào trong chân đan trong đan điền, sau đó lập tức mở mắt.
Chỉ trong chớp mắt, một luồng hơi thở Đạo Tông mạnh mẽ đột nhiên bộc phát ra.
Mấy người Phó Linh, Dương Tuyết bảo vệ bên người tôi đều không khỏi lộ ra sự kinh ngạc.
“Đột phá thành công…”
“Tốc độ nhanh thật…”
Lỗ Quang và Từ Khôn líu lưỡi không nói nên lời.
Mặc dù tu vi bọn họ không cao, cũng chưa đạt tới cảnh giới Đạo Tông.
Nhưng chưa từng ăn thịt heo thì cũng từng nhìn thấy heo chạy rồi, không phải sao?