Mà trung gian này tôi đã nghĩ ra rồi, đó chính là kiếm Thái Nguyên trong tay tôi.
Trong thân kiếm Thái Nguyên có một đoạn là thân thể của Kỳ Lân tiền bối.
Thân thể không gì phá nổi, rất thích hợp làm thuộc tính kim.
Chỉ cần trước tiên tôi thúc giục Hỏa Thiên Công, tăng cường vận chuyển đạo khí của bản thân.
Sau đó chỉ dẫn chân đan, hấp thu linh thạch.
Sau khi linh lực trong linh thạch rót vào trong cơ thể, thì lợi dụng nguyên lý tương sinh của ngũ hành, thông qua kiếm Thái Nguyên phóng đại vô hạn thuộc tính thủy tới mức tận cùng.
Cuối cùng, lại lợi dùng nguyên lý tương khắc của ngũ hành.
Đánh ra sức mạnh thuộc tính thủy mạnh nhất, khắc chế thuộc tính hỏa của bản thân Hạn Bạt.
Tiến hành áp chế vô hạn, làm suy yếu thực lực của nó, tạo ra cơ hội giết chết nó cho Tuyệt Tình tiền bối …
*****
Tấn công vật lý đã trở nên không có hiệu quả.
Trừ phi có thực lực cực mạnh, nếu không tuyệt đối không có cách nào trấn áp giết chết được Hạn Bạt.
Vì vậy, tôi đã nghĩ tới lợi dụng ưu thế thuộc tính, tiến hành làm suy yếu nó, từ đó phối hợp với Bảo Kính Thanh Đồng trong tay Tuyệt Tình tiền bối, giết chết Hạn Bạt.
Đối với người khác thì phương pháp này rất khó.
Bởi vì không ai có thể nắm trong tay nhiều loại thuộc tính như vậy được, nhưng mà với tôi, việc đó lại rất đơn giản.
Kim đan bảy màu được ngưng tụ làm tôi có thể thấp thu linh lực nhiều loại thuộc tính mà không có hạn chế.
Chỉ cần đan điền không đầy, tôi có thể liên tục hấp thu.
Đồng thời, gia tăng lần lượt linh lực thuộc tính mà mình muốn, từ đó đạt tới trình độ mạnh nhất.
Bởi vì trong cơ thể tôi không có tồn tại thuộc tính kim, vì vậy áp chế của thuộc tính hỏa đối với tôi có thể nói là rất nhỏ.
Lúc này, tôi đã đi tới vòng ngoài.
Hạn Bạt vẫn đang đấu pháp với Tuyệt Tình sư thái và mấy vị trưởng lão.
Hai bên vẫn đánh tới khó phân thắng bại, lực phòng ngự siêu cấp của Hạn Bạt làm nó không bị rơi xuống thế yếu.
Ngược lại là bên này của chúng tôi, có khả năng sẽ bại trận.
Ở bên phía Phi Hoàn chân nhân, cho dù có Cửu Cung Bàn trong tay, nhưng đối mặt với sáu tên cao thủ của Mắt Quỷ thì vẫn rất khó khăn.
Tình hình nguy cấp không cho phép tôi suy nghĩ nhiều.
Tôi vận chuyển công pháp, trực tiếp kích phát bốn trong năm viên linh thạch.
Hỏa thổ mộc thủy, mỗi viên linh thạch lập tức bộc phát ra một loại màu sắc.
Thông qua chân đan trong thân thể, tôi điên cuồng hấp thu linh khí bên trong đó.
Sau đó, theo thứ thự mộc hỏa thổ thủy, chuyển hóa thành đạo khí thuộc tính thủy.
Nếu như là trước đây, với thuộc tính thủy cực lạnh này thì thân thể của tôi sẽ không chịu được.
Nhưng bây giờ không còn như vậy nữa, chân đan ngăn chặn khí lạnh rất tốt.
Có sự gia tăng của nhiều loại thuộc tính, thuộc tính thủy đột nhiên bộc phát ra dao động đạo khí cực kỳ mãnh liệt.
Luồng khí lạnh lẽo lập tức lan tràn ra xung quanh.
Không chỉ bên này của chúng tôi, cho dù là yêu đạo Mắt Quỷ bên kia, bao gồm cả Hạn Bạt cũng đều chú ý tới.
Dao động thuộc tính thủy mạnh mẽ như vậy, thể chất thuộc tính hỏa như Hạn Bạt đã cảm nhận được vô cùng rõ ràng.
Nhưng nó đang chiến đấu, cũng không rảnh quan tâm tới tôi.
Nhưng tôi lại đột nhiên nâng kiếm Thái Nguyên lên, xông về phía trước mấy bước.
Cuối cùng trường kiếm vung lên, đạo khí thuộc tính thủy hóa thành ánh kiếm, đột nhiên nhắm thẳng về phía của Hạn Bạt.
Ánh kiếm thuộc tính thủy có màu xanh.
Một kiếm này đi qua, trực tiếp đánh trúng Hạn Bạt.
Kiếm khí mạnh mẽ không hề tạo thành thương tổn gì với Hạn Bạt cả.
Nhưng thứ quan trọng nhất, thật ra chính là sự áp chế của thuộc tính.
Thủy khắc hỏa.
Sau khi kiếm khí thuộc tính thủy đánh trúng Hạn Bạt, mặc dù không xuất hiện vết thương nào trên thân thể, nhưng hiển nhiên ngọn lửa trên người nó đã bập bùng, hơn nữa còn có dấu hiệu tắt lịm.
Sức chiến đấu lập tức giảm xuống.
Ngay cả tốc độ hành động cũng giảm đi không ít.
Mấy người Tuyệt Tình sư thái thấy vậy, sắc mặt trở nên kinh ngạc, ngay sau đó thì chuyển sang vui mừng.
Bà ấy nâng Bảo Kính Thanh Đồng lên rồi bắt đầu tiến hành tấn công.
Tiếng “rầm rầm rầm” vang lên không ngừng, các trưởng lão Đạo môn xung quanh cũng không ngừng thi triển bùa chú.
Bùa chú bay ra “vèo vèo vèo” không dứt, nổ tung trên người con Hạn Bạt kia.
Hạn Bạt vừa rồi còn dũng mãnh vô song, bây giờ trực tiếp rơi xuống thế yếu.
Nó không ngừng gêu gào “gào gào gào”, dáng vẻ hiển nhiên là vô cùng đau đớn.
Nhìn thấy vậy, trong lòng tôi cũng vô cùng vui mừng.
Giống như trong tưởng tượng của tôi, áp chế thuộc tính có hiệu quả.
Mặc dù vận chuyển công pháp như vậy sẽ tạo thành gánh nặng cực lớn cho thân thể của tôi.
Nhưng chỉ cần có tác dụng thì tôi không sao cả.
Thế là tôi lại thử mấy lần nữa, mỗi lần đều có hiệu quả.
Đánh tới con Hạn Bạt đó không còn chút lực đánh trả nào, mà Hạn Bạt cũng nhìn ra mấu chốt, muốn chạy về phía tôi, ra tay với tôi.
Nó xông lên, tôi lùi về phía sau.
Từ đầu đến cuối vẫn giữ vững một khoảng cách an toàn, làm tôi có thể không có chút hạn chế nào mà tiến hành áp chế con Hạn Bạt này.
Đương nhiên, tất cả những điều này phải quy công lao thuộc về sự tồn tại của linh thạch.
Nếu như không có linh thạch, vậy chút linh lực trong cơ thể tôi hoàn toàn không thể nào tiến hành áp chế Hạn Bạt trong thời gian dài được.
Chính vì có linh thạch tồn tại và chân đan được ngưng kết trong cơ thể, làm tôi có thể hấp thu và chuyển hóa không có hạn chế.
Từ đó nghịch chuyển được tình hình trận chiến, làm Hạn Bạt liên tục gặp khó khăn.
Sau mười mấy chiêu đánh, hiển nhiên Hạn Bạt đã không chịu nổi nữa.
Ngọn lửa bập bùng bên ngoài thân thể nó đều đã bị đạo khí thuộc tính thủy dập tắt.