Phong Tuyết Hàn và tôi đang quan sát trận pháp của Dương Tuyết, chúng tôi rất ngạc nhiên trước trận pháp thần kì và kỳ diệu của cô ấy, nhưng không ngờ lại nghe thấy tiếng hét của Dương Tuyết.
Tôi và Phong Tuyết Hàn làm sao dám lơ là? Một khi trận pháp của Dương Tuyết thất bại, chúng tôi sẽ phải đối mặt với quỷ anh.
Đến lúc đó muốn bắt quỷ anh, che rằng còn phải tốn thêm một chút công sức.
Khi định thần lại, tôi không có bất kỳ do dự nào.
Tôi vội vàng lui về phía túi đựng kiếm, nhanh chóng rút kiếm gỗ đào ở bên trong ra.
Phong Tuyết Hàn đã rút ra kiếm gỗ đào, lao thẳng vào trận pháp.
Tôi cũng không khách khí, nắm kiếm gỗ đào của mình, theo sát phía sau, chúng tôi tấn công từ hai phía.
Những sợi dây màu đỏ đó không có tác dụng gì với tôi và Phong Tuyết Hàn, nhưng đối với quỷ anh, chúng giống như những sợi dây điện, nó không thể chạm vào được.
Lại thêm bức tường vô hình của trận pháp , quỷ anh chỉ có thể đứng im ở một vị trí rộng bằng năm mét vuông, không thể đi ra ngoài dù chỉ một bước.
“Nghiệp chướng, giờ chết của mày đã đến!” Phong Tuyết Hàn gầm lên một tiếng, không chút khách khí mà vung kiếm chém về phía nó.
Quỷ anh lộ ra vẻ mặt dữ tợn, không phù hợp với cái đầu to của nó.
Nhưng cái miệng đầy răng nanh của nó không khỏi khiến người ta khiếp sợ.
"Gào! Các người đều là người xấu!"
Quỷ anh gào lên một tiếng, vung móng vuốt lao về phía trước.
Móng vuốt trực tiếp va vào kiếm gỗ đào, phát ra một tiếng "đùng" trầm vang, mặc dù quỷ anh có kích thước nhỏ bé nhưng sức mạnh thì rất lớn.
Một vuốt này vừa xuống đã đẩy Phong Tuyết Hàn lui lại vài bước, có thể thấy được thực lực của nó vô cùng mạnh mẽ.
Trong khoảnh khắc Phong Tuyết Hàn bị đẩy lui, tôi cũng giết lên.
Tôi nhắm vào phần lưng của quỷ anh, đâm một kiếm về phía đó.
Không một tiếng động, nhưng quỷ anh lại cảm nhận được sau lưng có nguy hiểm.
Thân hình nó chợt lóe sang một bên, đồng thời xoay đầu nhìn lại.
Đôi mắt trắng dã đó nhìn thẳng vào tôi: "Đồ xấu xa, anh là đồ xấu xa, trả lại búp bê nhỏ cho tôi!"
Nói xong, quỷ anh lại nhảy vào tôi.
Nhưng bởi vì trận pháp mai hoa đã khống chế nó, cho nên lúc này tốc độ của quỷ anh căn bản không thể so sánh với tối hôm qua, còn chậm hơn rất rất nhiều.
Nhưng tôi vẫn không dám khinh thường, trực tiếp giơ kiếm lên.
Ngay cả khi quỷ anh bị trận pháp khắc chế, chuyển động của nó vẫn cực kỳ nhanh nhẹn.
Ở không trung làm một cái tư thế quỷ dị, trực tiếp né tránh.
Sau đó, nó mở miệng một cách hung tợn, trực tiếp cắn thẳng vào vai tôi.
Cơ thể của tôi nhanh chóng lùi lại, vội vã tránh ra.
Quỷ anh không được như ý, nhưng nó vẫn không có ý định từ bỏ, liên tục tấn công.
Hai chân đột nhiên giẫm xuống, nó một lần nữa lao về phía tôi.
Không những thế, nó còn bất ngờ thè chiếc lưỡi ra, đâm thẳng vào cổ tôi.
Thấy nó thè lưỡi ra, đồng tử của tôi giãn ra, trong lòng lại vui mừng khôn xiết, thầm nghĩ đây là cơ hội tốt.
Trong trận chiến ngày hôm qua, chúng tôi đã phát hiện ra quỷ anh ngoài sức mạnh và sự nhanh nhẹn, sức phòng thủ của nó cũng rất đáng kinh ngạc.
Sau khi phân tích, chúng tôi tin rằng chiếc lưỡi này chính là điểm yếu của quỷ anh.
Lúc này nhìn thấy nó thè đầu lưỡi ra, chẳng những không có kinh hoảng, ngược lại tôi còn có chút hưng phấn.
Tập trung quan sát quỹ đạo tấn công của chiếc lưỡi, tôi vội hạ người xuống, chiếc lưỡi lướt qua mặt tôi.
Cùng lúc đó, tôi đột nhiên trở tay, liền túm lấy đầu lưỡi của quỷ anh.
Xúc cảm trên đầu lưỡi vừa thô ráp vừa mềm mại, nhưng cực kì lạnh như băng.
Sau khi quỷ anh bị tôi bắt được, nó cũng có chút sợ hãi.
Nó bấu chặt tứ chi xuống đất, lắc đầu, trong miệng phát ra tiếng "Ô ô ô" trầm thấp, cố gắng rụt đầu lưỡi lại.
Nhưng tôi sẽ cho nó cơ hội như vậy sao? Rõ ràng là không thể.
Tôi nắm chặt đầu lưỡi, trực tiếp rống to: "Lại đây!"
Trên tay dùng một chút lực, tôi vung quỷ anh lên, cuối cùng nện mạnh xuống đất.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm, quỷ anh trực tiếp bị nện xuống đất.
Sau khi quăng quỷ anh xuống đất, tôi cầm kiếm gỗ đào bằng tay khác, nhắm ngay đầu lưỡi của nó và đâm vào một nhát.
"Xèo" một tiếng, kiếm gỗ đào trực tiếp đâm xuyên qua đầu lưỡi của quỷ anh, đóng đinh nó xuống đất ngay tại chỗ.
Lưỡi của quỷ anh bị đâm thủng, trong miệng lần nữa phát ra tiếng hét đinh tai nhức óc: "A!"
Âm thanh lớn đến mức tê tâm liệt phế.
Hơn nữa, một loạt hành động này diễn ra trong thời gian rất ngắn, nhưng lại ở bên bờ vực sinh tử, rất nguy hiểm.
Chỉ cần có một hành động sai lầm, liền phải trả giá bằng cả mạng sống.
Lúc này, Dương Tuyết và Phong Tuyết Hàn đã rất phấn khích khi nhìn thấy điều này.
Thậm chí Dương Tuyết cách đó không xa còn còn cổ vũ: "Đinh Phàm, anh làm tốt lắm!"
Nhưng Phong Tuyết Hàn lại nhanh chóng lao tới, đột nhiên xé một tấm lưới đen từ eo của cậu ta xuống.
Tấm lưới đen không lớn, có thể che được cả người.
Mà tấm lưới đen này được dệt bằng tơ mực, tẩm máu chó đen, có tác dụng trấn áp thi thể, trấn áp tà ma.