Thi Muội (Dịch Full)

Chương 240

Chương 240 Chương 240

Kết quả là tình cờ thấy chúng tôi ngủ ở gian chính, cũng như di ảnh của ông bà được thờ ở gian trong cùng.

Cũng chính lúc đó, tôi chợt tỉnh giấc và thấy cô ta đứng trước cửa sổ.

Nhưng trong nháy mắt, nữ quỷ lại trở về giếng cạn, thẳng đến đêm nay lại bị quỷ anh lần nữa gọi ra...

Nghe vậy, trong lòng tôi cũng có một cảm giác kỳ lạ, trước đây tôi còn muốn một kiếm giết chết nữ quỷ này.

Nhưng lúc này, sau khi nghe cô ta kể lại chuyện xưa, tôi cảm thấy nữ quỷ này cũng giống như quỷ anh kia, rất đáng thương.

Tám tháng liền bị người thân "giết hại", mệnh của mình lại trở thành của người khác, người khác sống tốt nhưng bản thân lại bị vùi dập trong cái giếng cạn tăm tối này.

Đừng nói là quỷ, cho dù là một người nào khác, bị nhốt ở cái giếng cạn này hai mươi năm, e rằng cũng sẽ nổi điên mà sinh lòng oán hận.

Tôi thở dài, nhất thời không biết nói gì.

Nhưng nữ quỷ lại bắt đầu khóc và phát ra âm thanh "Ô ô ô".

Tôi hít sâu một hơi, nói với Mộ Dung Ngôn: "Thi Muội, nếu không thì thả cô ta đi! Cô ta và quỷ anh đều rất đáng thương!"

Nói xong, tôi lại nhìn về phía quỷ anh.

Nó bị mắc kẹt trong tấm lưới đen, âm khí không ngừng bị xua tan, lúc này trông vô cùng yếu ớt, nhưng miệng vẫn phát ra tiếng gào rống “A… A”.

Mộ Dung Ngôn nghe thấy lời nói của tôi, quay đầu liếc mắt nhìn tôi một cái, khóe miệng chợt nở một nụ cười: “Nếu tôi thả cô ta đi, cô ta chỉ có hai lựa chọn, hoặc là trở thành du hồn dã quỷ, lưu lạc ở thế giới này, cuối cùng mất đi tâm trí, giống như một xác chết biết đi, lang thang mãi mãi. Hoặc là giết chị gái mình, lấy lại mệnh thuộc về mình, một lần nữa đi đầu thai."

Mộ Dung Ngôn nhìn vào mắt tôi nói ra một cách bình tĩnh.

Rõ ràng, là để tôi đưa ra quyết định.

Nhưng khi nghe điều này, tôi chết lặng một lần nữa.

Có nên buông tay hay không, dường như đều liên quan đến sự sống chết Trúc Trúc và Trúc Thanh.

Ngay cả khi Trúc Thanh không giết chị gái mình, cô ta vẫn không thể đầu thai, thậm chí trở thành cô hồn dã quỷ, mãi mãi lang thang, điều này rất bất công với Trúc Thanh.

Nhưng giết Trúc Trúc? Trúc Trúc dường như vô tội, cô ấy chỉ là một người bị động hưởng lợi mà thôi.

Hơn nữa tất cả những chuyện này đều là do cha mẹ và ông bà của cô ấy an bài, khi đó cô ấy chỉ mới là một đứa trẻ tám tháng tuổi.

“Vậy, vậy làm sao bây giờ?” Tôi nhất thời có chút mê mang, thật sự không biết nên xử lý như thế nào.

Nhưng Mộ Dung Ngôn lại cười với tôi, quay sang đối mặt với nữ quỷ: "Trúc Thanh, cô thật đáng thương, tôi nên tha cho cô một mạng. Nhưng thủ đoạn của người niệm chú thật độc ác, cô và chị gái chỉ một người có thể sống, chỉ một người có thể đầu thai. Cô ấy sống thì cô chết, cô ấy chết thì cô sẽ được đầu thai."

Nói tới đây, Mộ Dung Ngôn tạm dừng một chút: "Trên thân của cô có oán khí, trong lòng có chấp niệm. Nếu không có tôi ở đây áp chế, cô sẽ trở thành ác quỷ. Nếu muốn cả hai chị em đều sống sót, vậy cô phải vứt vỏ mọi oán niệm trong lòng, hóa thành quỷ tu đi theo tôi, một ngày nào đó tôi sẽ tìm được cách cho cô một lần nữa đi vào luân hồi, cô có bằng lòng không?"

**********

Đột nhiên Mộ Dung Ngôn nói ra lời này, làm cho tôi đứng bên cạnh nghe thấy không khỏi sủng sốt trong giây lát.

Hóa thành quỷ tu rồi đi theo cô ấy, còn bảo đảm có thể được vào luân hồi một lần nữa, lời nói của Mộ Dung Ngôn thật bá đạo.

Nhưng tôi không lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát bọn họ.

Sau khi nghe thấy lời tuyên bố bá đạo của Mộ Dung Ngôn, sắc mặt của nữ quỷ Trúc Thanh vô cùng bất ngờ, hỏi lại: “Chị, chị gái, như vậy, nếu làm như vậy hai chúng tôi thật sự đều có thể sống sót? Một ngày nào đó, tôi thật sự có thể đi đầu thai?”

Mộ Dung Ngôn khẽ gật đầu: “Đây là chuyện đương nhiên, nhưng trong cơ thể của cô có oán khí, cô cần phải ở bên cạnh tôi thì oán khí mới có thể bị khống chế, còn nếu cô rời đi, cô sẽ một lần nữa bị oán khí xâm nhập. Nhưng cô yên tâm đi, chỉ cần cô ở bên cạnh tôi, hai chị em cô đều sẽ được sống. Chờ qua một thời gian, oán khí không còn nữa, lúc đó cô có tính toán khác cũng không muộn!”

Từng câu từng chữ mà Mộ Dung Ngôn nói, nữ quỷ Trúc Thanh đều nghe rõ, bởi vì lúc này oán khí trong người của cô ta đã bị khống chế, tinh thần vô cùng tỉnh táo.

Sau khi Trúc Thanh hiểu được sự lợi hại trong chuyện này, cô ta không có bất kì sự do dự nào, liền nói với Mộ Dung Ngôn: “Tôi không muốn mình hóa thành ác quỷ, cũng không muốn giết chết chị của mình! Càng không muốn bị oán khí ăn mòn tâm trí của mình! Mong chị, mong chị hãy cứu tôi, giúp tôi thanh trừ oán khí, để ngày sau tôi có thể đi vào luân hồi, một lần nữa có thể làm người……”

Bình Luận (0)
Comment