Bây giờ lại có ba người đang cùng uống rượu với cô ấy.
Lại còn là ở trong Bách Hoa Cung, dưới mí mắt của cung chủ.
Không khí và thái độ uống rượu này khiến A Đồng cảm thấy đặc biệt phấn khích.
Lúc này liên tục rót rượu cho chúng tôi và lớn tiếng đùa giỡn.
Tôi mịa nó bị kinh ngạc đến hoàn toàn ngây người, nữ quỷ rượu này lại là Thánh Nữ của Bách Hoa Cung...
Tu vi hiện tại đã khiến cho thể chất của chúng tôi trở nên rất mạnh.
Những loại rượu thông thường cơ bản chẳng có tác dụng gì với chúng tôi cả. Cũng không thể làm cho chúng tôi say.
Nhưng rượu của A Đồng thì khác, nó rất mạnh.
Hơn nữa còn là loại sản xuất đặc biệt dành cho người tu hành như chúng tôi, uống xong mấy ly mà đầu óc đã thực sự có cảm giác say rượu đã lâu.
Cái hũ nút lão Phong lúc này cũng mở miệng nói chuyện.
Trong lời nói của lão Phong có vẻ rất mâu thuẫn.
Sau khi biết được sự thật, cậu ấy không biết phải đánh giá thế nào về nhà họ Lương.
Cha mẹ vì vi phạm gia quy của tổ tiên gia tộc nên đã bị người của gia tộc giết chết.
Mà nhà họ Lương lại là gia tộc có mối quan hệ mật thiết với họ.
Ở nơi đó có chú ruột, cậu ruột, ông nội ruột, thậm chí cả ông cố ruột,... của họ.
Mối thù này có nên báo hay không?
Nếu muốn thì nên tìm ai để trả thù?
Lên núi và giết tất cả mọi người, giết hết chú, dì, cô, cậu, ông, bà,... của mình?
Chúng tôi không thể đưa ra lời đề nghị nào về vấn đề này.
Bởi vì bản thân vấn đề đã rất mâu thuẫn.
Nhà họ Lương làm như vậy là vì sự thịnh vượng và phát triển của cả gia tộc.
Họ cần một người lãnh đạo máu lạnh và đầy quyền lực để bảo vệ gia tộc.
Trong gia tộc cũng không có chỉ định đứa trẻ do một người nào đó sinh ra phải như thế này.
Mà là tất cả mọi đứa trẻ được sinh ra trong gia tộc đều phải làm điều này.
Một khi đã được chọn thì phải chấp nhận quy củ trở thành gửi hồn.
Cũng không phải nhằm vào ai cả, mà là đối với tất cả mọi người đều như thế.
Đây là nhà họ Lương, nhà họ Lương chính là như vậy.
Nếu nhìn từ góc độ của người ngoài, quy củ của nhà họ Lương có chút máu lạnh.
Nhưng nếu một gia tộc muốn có chỗ đứng trong giới tu hành giang hồ, đôi khi không máu lạnh cũng không được.
Cái chế độ này không thể nói nó tốt hay xấu một cách rõ ràng được.
Người duy nhất có thể đưa ra quyết định chỉ có hai người bị hại là lão Phong và Phong ca.
Trước đây ở trên chính điện, ngay cả cung chủ Bách Hoa Cung cũng không có trực tiếp phán xét.
Chỉ hỏi lão Phong xem cậu ấy có bằng lòng quay về kế thừa gia tộc hay không.
Nếu muốn thì sẽ lập tức thả lão Phong đi.
Còn nếu lão Phong không muốn, thì nhà họ Lương cũng đừng hòng có kế hoạch gì.
Bởi vì lão Phong đã là đệ tử của Bách Hoa Cung, nếu bọn họ dám làm loạn thì chính là đang gây rối với Bách Hoa Cung.
Vậy thì Bách Hoa Cung sẽ không ngồi yên mà nhìn nữa.
Nhà họ Lương đương nhiên không dám chọc đến Bách Hoa Cung.
Cuối cùng, lão Phong đã đưa ra quyết định.
Cậu ấy cắt đứt quan hệ với nhà họ Lương, từ nay trở đi xem như người xa lạ.
Người nhà họ Lương cũng chỉ có thể thở dài, quay người rời khỏi Bách Hoa Cung.
A Đồng không biết trước đó ở chính điện đã xảy ra chuyện gì, sau khi nghe về thân thế đáng buồn và những chuyện mà lão Phong đã từng trải qua. Cũng không nói gì nhiều.
Chỉ nói với cậu ấy: “Uống xuống ly rượu này thì sẽ quên hết mọi ưu phiền thôi.”
Lão Phong cũng cười, một ngụm lại một ngụm uống hết.
Không khí cũng không còn áp lực nữa mà trở nên vui vẻ hơn.
Mà một bên khác, có đệ tử chạy tới chỗ ở của cung chủ Bách Hoa Cung báo cáo: “Cung chủ, Thánh Nữ lại uống rượu với người khác!”
Cung chủ Bách Hoa Cung ngồi trên ghế hơi mở mắt rồi mỉm cười: “Cứ mặc nó đi! Đồng Nhi chính là như thế..."
Nói xong lại nhắm mắt lại.
Một ngày này, chúng tôi đã uống hơn một nửa bình rượu cỡ cái chậu rửa mặt của A Đồng.
Kết quả là mọi người đều say đến mức bất tỉnh.
Rượu này thực sự rất mạnh, mạnh đến đáng sợ.
Nhưng sau trận rượu này, cảm xúc của lão Phong đã hoàn toàn được giải phóng.
Tâm trạng cũng đã bình tĩnh trở lại, cảm thấy tốt hơn nhiều.
Ngày hôm sau khi say rượu, tôi cảm thấy như có ai đó đá mình.
Sau khi mở mắt ra, tôi thấy A Đồng đang cầm một vò rượu lớn, lắc lư nói với tôi: "Đinh Phàm, lần sau chúng ta uống tiếp nhé, tôi về phòng ngủ trước đây..."
Nói xong lập tức lảo đảo bỏ đi.
Tôi nheo mắt lại. Nói "Ồ" một tiếng và tiếp tục ngủ.
Lại không hề biết rượu của A Đồng không phải là rượu bình thường.
Mặc dù rượu rất mạnh, nhưng nó cũng là một loại thuốc bổ tuyệt vời.
Dược lực kiến người phải kinh ngạc, dù say nhưng cơ thể lại được tẩm bổ rất nhiều...
*****
Lần say rượu này tôi ngủ thẳng ba ngày ba đêm.
Nhưng trong thần thức tôi cũng tu luyện trong không gian của tiền bối ba ngày ba đêm.
Lão Phong đã ngủ năm ngày năm đêm.
Nhưng khi tỉnh lại, cậu ấy lại phát hiện ra tu vi của bản đã đạt đến cảnh giới Đạo Tôn đỉnh phong.
Lão Phong vừa cảm thấy ngoài ý muốn cũng vừa ngạc nhiên.
Không thể hiểu được tại sao mình lại đột phá được một cảnh giới?
Nhưng sau đó cậu ấy mới nhận ra, đó là vì đã uống rượu Bách Hoa của A Đồng.
Rượu đó không phải là loại rượu bình thường, bên trong nó chứa đựng tinh hoa của trăm hoa.
Đó chính là sản phẩm tinh hoa của Bách Hoa Dịch, nói trắng ra thì đó là một bình rượu thuốc.
Kết quả khiến đêm đó chúng tôi uống say đến mức uống gần hết nửa bình.
Ngoài ra, lão Phong đã biết được toàn bộ bí điển Bách Hoa, lại có một cường giả từ Bách Hoa Cung đến để hướng dẫn riêng.
Việc tu luyện của cậu ấy đã tiến bộ một cách nhanh chóng, hơn nữa còn uống được rượu thuốc Bách Hoa.