Thi Muội (Dịch Full)

Chương 264

Chương 264 Chương 264

Tôi liếc mắt nhìn xung quanh, tôi thấy những lệ quỷ kia đang nhe răng trợn mắt, bắt đầu từng bước tiếp cận chúng tôi.

Cảm nhận được cỗ sát khí đến từ mười quỷ hồn, tôi cảm thấy rất áp lực, rất, rất khó chịu.

Chúng tôi biết, đối mặt với mười lệ quỷ, bản thân không thể không sử dụng một số phương pháp đặc thù.

Cơ hội chiến thắng tiếp theo của chúng tôi có thể nói là bằng không, chúng tôi căn bản không có cơ hội chiến thắng nào cả.

Vẻ mặt của Dương Tuyết đầy ngưng trọng, nói: "Tiếp theo sẽ là một trận chiến ác liệt, mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng!"

Trong khi nói, Dương Tuyết đã cắn ngón tay cái bên tay phải của mình và nhanh chóng vẽ một lá bùa máu trên tay trái.

Dĩ nhiên là để tăng cường công lực của bản thân, nếu không Dương Tuyết đã chẳng cắn ngón tay cái của mình vào lúc này.

Phong Tuyết Hàn ở bên cạnh cũng dự định sử dụng con át chủ bài của mình.

Cậu ấy đã lấy ra một lọ thuốc màu đen, rõ ràng là chuẩn bị cắn thuốc gọi anh Phong ra ngoài.

“Lão Đinh, bảo vệ tôi một lát!” Phong Tuyết Hàn nhẹ giọng nói rồi mở nắp lọ ra.

Tôi cũng không nhiều lời, trực tiếp gật đầu với Phong Tuyết Hàn, tôi biết rõ sau khi cắn thuốc, cậu ta sẽ có một đoạn thời gian suy yếu.

Ngay sau đó, Phong Tuyết Hàn cho một viên thuốc màu đen vào miệng và nuốt xuống.

Đột nhiên, sắc mặt của Phong Tuyết Hàn thay đổi, hai mắt trợn ngược lên, “phịch” một tiếng muốn ngã xuống đất.

Cũng may tôi biết trước chuyện gì sẽ xảy ra với Phong Tuyết Hàn sau khi uống thuốc, cho nên đã ôm chặt lấy cậu ấy.

Tôi từ từ đặt cậu ấy xuống đất, nâng kiếm gỗ đào cùng Dương Tuyết bảo vệ hai bên.

Lúc này Phong Tuyết Hàn giống như bị động kinh, bắt đầu co giật và phun ra bọt trắng.

Đúng lúc này, lão quỷ dẫn đầu đột nhiên gầm một tiếng về phía chúng tôi: “Giết bọn chúng!”

Lời vừa dứt, tất cả lệ quỷ ở xung quanh đều hung hăng giương nanh múa vuốt.

Trong miệng "Ngao" một tiếng gào rống, sau đó liền lao về phía chúng tôi.

Tốc độ cực nhanh, nơi mắt trống rỗng, răng nanh sắc bén khiến người tê dại.

Đồng tử của tôi và Dương Tuyết đột nhiên phóng lớn, hét lên: "Tới!"

Nói xong, tôi lập tức giơ cao trường kiếm, phát hiện một lệ quỷ hung hãn đang lao về phía tôi, liền vung kiếm chém một nhát.

Cùng lúc đó Dương Tuyết cũng bị một lệ quỷ tấn công.

Nhưng Dương Tuyết mạnh hơn tôi, cho nên đợt tấn công đầu tiên này tự nhiên có thể dễ dàng hóa giải.

Nhưng kế tiếp liền tương đối phiền toái, lúc này bốn lệ quỷ đã đồng thời tấn công tôi.

Với đạo hạnh hiện tại của tôi, một đối một còn có thể miễn cưỡng ngăn cản.

Nhưng một chọi bốn? Vậy chỉ có thể bị treo lên đánh.

Nhưng nỗ lực từ nãy đến giờ, vô luận như thế nào cũng phải kiên trì.

“Đi chết đi!” Tôi hét lớn, liên tục quét sạch những lệ quỷ đó.

Nhưng những lệ quỷ hung dữ đó vẫn không ngừng gầm lên "Ngao ngao", những móng vuốt sắc nhọn của chúng không ngừng liều mạng tóm lấy tôi.

Làm sao tôi có thể ngăn cản được? Kết quả chỉ sau hai hiệp, ngực và lưng của tôi lại bị thương, người bê bết máu.

Lúc này tôi hoàn toàn không màng đau đớn ở trên người, trực tiếp cắn nát đầu lưỡi, gắt gao canh giữ bên cạnh Phong Tuyết Hàn.

Thấy vài lệ quỷ nhào tới, “Phốc!” một tiếng, tôi liền phun một ngụm máu ở đầu lưỡi ra ngoài.

Đám lệ quỷ đó không hề đề phòng, kết quả là bị tôi phun trúng.

Trong nháy mắt bọn chúng phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt, những nơi bị máu tươi đầu lưỡi phun trúng liền phát ra tiếng “xèo xèo” như sắp thối rữa.

Tuy nhiên, điều này chỉ đủ trì hoãn bọn chúng một thời gian, căn bản không giết được bọn chúng.

Đương nhiên, nếu như có thể câu kéo được đến lúc anh Phong xuất hiện, lấy bản lĩnh của mười lệ quỷ này hẳn không phải là đối thủ của anh Phong.

Tôi khổ chiến bên này, cho dù có phun máu đầu lưỡi, vẫn bị đánh tơi tả.

Mặc dù bên Dương Tuyết đang ở thế bất lợi, nhưng sẽ không bị đánh bại trong vòng vài chục chiêu.

Lúc này, lá bùa trong tay Dương Tuyết liên tục tấn công, âm thanh của lá bùa “Phanh phanh phanh” nổ tung xung quanh, khiến những lệ quỷ đó không dám đến gần.

Thế nhưng vào lúc này, có một lệ quỷ đã lợi dụng tôi đang không để ý mà đánh lén tôi từ phía sau.

Nó đột nhiên ôm lấy lưng tôi, thấy thế, sắc mặt của tôi nhất thời thay đổi, lộ ra vẻ hoảng sợ, tôi không có cơ hội phun ra máu đầu lưỡi.

Bị hạn chế di chuyển chẳng khác gì chờ chết.

Tôi ra sức vùng vẫy, nhưng sức lực của lệ quỷ kia quá lớn nên chẳng có ích gì.

Đồng thời bên tai chợt nghe thấy tiếng cười ma mị của một lệ quỷ: "Để tao nếm thử dòng máu tươi bẩn thỉu của mày!”

Nói xong chỉ nghe “Ngao” một tiếng gào rống, một trận ớn lạnh lao thẳng đến cổ.

Trong lòng tôi "Lộp bộp" một tiếng, tôi thầm nhủ tiêu rồi.

Hẳn là lệ quỷ muốn cắn cổ của tôi, một khi bị cắn trúng, mọi chuyện sẽ chấm hết.

Bình Luận (0)
Comment