Trên đầu con trùng có hai cái xúc tu màu đỏ, lúc này không ngừng vặn vẹo, trên đỉnh kỳ thật chính là đôi mắt của con trùng kia.
“Kia, kia là cái gì?” Bỗng dưng nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như thế làm tôi không nhịn được mà phải lên tiếng hỏi.
Độc đạo trưởng và Phong Tuyết Hàn nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng là “Lộp bộp” một tiếng, nhịn không được mà nuốt một ngụm nước miếng.
Này, con này hình như cũng là trùng, nhưng con trùng này, hình như, hình như hơi to quá rồi, phải không?
Trong lúc chúng tôi vẫn còn đang hoài nghi, con trùng khổng lồ kia đã bắt đầu chậm rãi bò ra khỏi hầm khí sinh học.
Con trùng này thật sự rất lớn, toàn thân to như cái chậu rửa mặt, nhìn giống giòi nhưng lại có màu đỏ sẫm.
Khi nó dần dần bò ra ngoài, chúng tôi phát hiện ra con trùng dài gần một mét rưỡi, còn tiếng gầm trầm thấp “Ô ô ô” kia chính là phát ra từ miệng con trùng khổng lồ này.
Thế giới rộng lớn, việc lạ gì cũng có, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy một con trùng to như thế này.
Hơn nữa, nhìn con trùng này, chỉ khiến tôi cảm thấy cả người khó chịu và hoảng sợ mà thôi.
Cả ba chúng tôi sững sờ trong giây lát, nhưng tên yêu nhân bị trùng màu đỏ bao phủ cả người kia lại phát ra tiếng cười “Khanh khách”.
Ông ta đi tới trước mặt con trùng khổng lồ, vươn tay ra vuốt ve đầu của nó, đồng thời, ông ta còn nói ra lời quỷ dị: “Chúng mày là những người sống đầu tiên được nhìn thấy trùng mẫu, nhưng rất nhanh thôi, chúng mày sẽ trở thành một phần của nó…”
***********
Mấy người chúng tôi còn đang kinh ngạc, thì yêu nhân kia lại mở miệng nói: ông ta muốn chúng tôi trở thành một phần của con trùng kia.
Chúng tôi lập tức bừng tỉnh, hơn nữa tôi còn cảm thấy rất khó chịu.
Cái tên yêu nhân nuôi trùng này, bọn tao đã tìm tới tận cửa mà mày còn dám kiêu ngạo như thế.
Có vẻ như không giúp ông ta mở mang tầm mắt thì ông ta không biết chúng tôi lợi hại đến đâu.
“Yêu nhân, ngày chết của mày tới rồi, mày còn dám ăn nói ngông cuồng như thế!” Tôi quát lên, đồng thời chỉ thẳng kiếm gỗ đào vào mặt ông ta.
Yêu nhân kia lại quay đầu sang, lạnh lùng nhìn tôi: “Muốn chết!”
Nói xong, ông ta đột nhiên vung tay, chỉ trong nháy mắt, mấy con trùng từ trong tay ông ta bay về phía tôi.
Tôi nào dám bất cẩn? Nhanh chóng né tránh, mấy con trùng kia bay sượt qua người tôi.
Tôi vốn tưởng rằng cứ như vậy sẽ thoát khỏi sự tấn công của lũ trùng, ai ngờ, ngay lúc lũ trùng bay song song với mặt tôi, chúng đột nhiên phun ra một thứ chất lỏng màu xanh.
“Chi chi”.
Mặc dù chất lỏng này không nhiều lắm, nhưng nhất định có hại.
Sắc mặt tôi hoài nghi, lại né tránh thêm lần nữa.
Trước đó tôi không ngờ được đối phương lại có thủ đoạn này, thành ra tôi không tránh được thứ chất lỏng kia.
Khi tôi tưởng mình sắp không xong rồi, Độc đạo trưởng lại vung tay lên, mở ra cây dù vẫn mang theo ở bên người, “Loảng xoảng” một tiếng, trực tiếp ngăn chặn thứ chất lỏng kia.
Mà chất lỏng kia vừa mới tiếp xúc với cây dù đã phát ra tiếng ăn mòn “xèo xèo”, một làn khói đen tỏa ra ngoài, cây dù che mưa bị ăn mòn mà tạo ra một vài lỗ nhỏ.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng tôi khiếp sợ, thật nguy hiểm.
Độc đạo trưởng trầm mặt: “Chất lỏng này có độc, cẩn thận một chút…”
Yêu đạo kia thấy tôi chật vật mãi mới tránh khỏi nguy hiểm, ông ta không khỏi cười lạnh: “Chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, mày đã không tránh nổi sao? Lần sau tao sẽ khiến mày càng “dễ chịu” hơn!”
Nói xong, yêu đạo kia nhìn thẳng về phía con trùng khổng lồ: “Trùng mẫu, lũ sâu bọ này đều là của mày, ăn chúng nó đi!”
Đồng thời, yêu đạo kia lại sờ sờ vào đầu của con trùng khổng lồ.
Trong giây lát, con trùng khổng lồ kia như được tiêm thêm máu gà, nó trở nên cực kỳ phấn kích.
Nó rũ con mắt trên xúc tu, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ “Ô ô”, nó ngẩng đầu lên và bắt đầu phun “nước miếng” vào ba chúng tôi.
Đống chất lỏng kia liên tục bắn ra tung tóe “Vào vèo vèo”, tốc độ bắn cực nhanh, liều lượng cũng khá nhiều.
Đồng tử của ba người chúng tôi đều là đột nhiên co rút, không dám lơ là.
Cả ba chúng tôi đều đồng loạt lấy ra dù che mưa đang treo ở bên cạnh hông, rồi bắt đầu tránh né.
Cùng lúc đó, yêu nhân kia thỉnh thoảng lại vứt mấy con trùng ra, tấn công chúng tôi từ bên cạnh.
Âm thanh “chi chi chi” vang lên không ngừng, chất lỏng có tính ăn mòn kia bắn ra khắp nơi.
Một khi tiếp xúc, sẽ bị ăn mòn.
Lá của những cây xanh xung quanh khi tiếp xúc với loại chất lỏng này, đã lập tức trở nên cháy đen khô héo, có thể thấy được thứ này có độc tính rất mạnh, có thể so sánh với axit.
Sau khi chúng tôi né tránh được một lát, Độc đạo trưởng nói: “Cứ trốn mãi như vậy cũng không phải cách hay, hai người chắn trái phải cho tôi, xem bần đạo có chém chết con trùng gớm ghiếc kia không!”