Nam quỷ ghìm cổ của tôi, đã há to miệng, mang theo vẻ dữ tợn, “Ngao” một tiếng liền cắn về phía cổ của tôi.
Nhưng trong khoảnh khắc này, thời gian đếm ngược đã kết thúc.
Thấy Dương Tuyết thu hồi một ngón tay cuối cùng, mặt tôi bất giác sa sầm xuống, tôi niệm bùa chú mà tôi đã giấu trong lòng bàn tay từ lâu, trở tay chính là một cái tát, căn bản cũng không cần xem, trực tiếp vỗ ở trên bụng nam quỷ.
Bùa chú chí dương khắc sát, mới vừa tiếp xúc đến bụng của nam quỷ, nam quỷ đã cảm thấy một luồng dương khí nóng bỏng liên tục truyền vào cơ thể của mình.
Mà vị trí bị trúng bùa chú, càng truyền đến từng trận đau đớn.
Nhưng nam quỷ còn chưa kịp hét lên, một bàn tay khác của tôi đã kết ra một đạo kiếm chỉ, trong miệng quát một tiếng: “Cấp tốc nghe lệnh, phá!”
Nam quỷ mới vừa cảm giác được đau đớn, liền nghe thấy tôi hét lên.
Nam quỷ còn chưa kịp phản ứng, liền nghe một tiếng "Ầm", bùa chú dán trên bụng của nam quỷ đã bùng phát ngay tại chỗ..
Sức mạnh của bùa chú lập tức tràn ra ngoài, từng trận dương khí kích động sôi trào.
Nam quỷ kia căn bản không mạnh, lúc này sao có thể ngăn cản sức mạnh từ bùa chú của tôi?
Nam quỷ hét thảm một tiếng, bị bùa chú thổi bay ra ngoài ngay tại chỗ.
Cùng lúc đó, Dương Tuyết, người đang đứng ở hàng rào trên tầng hai, ánh mắt trở nên lạnh lùng, cũng đột nhiên kết ấn, giơ lên một ngón tay.
Trong miệng phát ra một tiếng kêu khẽ: “Sắc!”
Nữ quỷ còn tưởng rằng Dương Tuyết đang bị khống chế, căn bản không có phòng bị.
Kết quả là sau khi Dương Tuyết ra tay xong, nữ quỷ mới có phản ứng.
Ngón tay này hẳn là một loại phong ấn trừ tà nào đó, rất lợi hại.
Theo mệnh lệnh của Dương Tuyết, nữ quỷ giống như bị sét đánh, thân thể run lên, cả người xụi lơ trên mặt đất, cánh tay bắt lấy cổ của Dương Tuyết, cũng rơi xuống như bùn mềm.
Những chuỗi hành động này đều diễn ra trong chớp mắt, tất cả đều diễn ra cùng một lúc, rất nhanh.
Trước sau chỉ có hai giây, hai con quỷ này còn chưa kịp phản ứng đã lần lượt ngã xuống đất.
Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, tôi cũng không dừng lại ở đó.
Đạo hạnh của hai con quỷ này không mạnh, nhưng lại có chút thủ đoạn.
Nam quỷ còn tự xưng lúc còn sống mình là một nửa đạo sĩ, cho nên tôi không thể cho bọn chúng có cơ hội thở dốc, miễn cho việc bọn chúng phục hồi tinh thần lại, lại làm ra chuyện xấu gì.
Bởi vậy, sau khi ở đắc thủ. Tôi nhặt kiếm gỗ đào trên mặt đất lên, trực tiếp giết về phía nam quỷ.
Nam quỷ trúng bùa chú của tôi, nhưng cũng chưa có chết, tuy đau nhưng nam quỷ vẫn muốn đứng dậy.
Tôi giơ kiếm đi tới, không đợi nam quỷ đứng dậy, đã kề kiếm vào cổ đối phương: “Mày xong đời rồi!”
Tôi lạnh lùng nói, mang theo sát khí.
Nam quỷ ôm bụng, vẻ mặt dữ tợn, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Trong mắt nam quỷ tràn ngập hận ý: "Không nghĩ tới trong tay của mày vẫn còn nắm giữ bùa chú!"
“Có rất nhiều chuyện mà mày không ngờ tới, hiện tại mày đã lọt vào trong tay của tao. Mày có hai lựa chọn. Thứ nhất, giết người thì đền mạng, nợ máu trả bằng máu. Thứ hai, tao hỏi cái gì, mày trả lời cái đó, sau đó tao sẽ cho hai anh em mày một lá bùa, chúng mày tự mình đi xuống dưới nhận tội!” Tôi lạnh lùng mở miệng.
Bất kể lựa chọn cái nào, hai con quỷ này đều sẽ không được thoải mái.
Cái thứ nhất, chết ở trong tay chúng tôi, hồn phi phách tán, xong hết mọi chuyện.
Cái thứ hai, cho dù có thể sống sót, e rằng hai con quỷ này cũng sẽ phải xuống mười tám tầng địa ngục, chịu vô vàng đau khổ, để hóa giải nghiệt nợ.
Nam quỷ nghe xong, sắc mặt lạnh băng, trong mắt không có một tia sợ hãi: "Hừ! Muốn giết thì giết, làm sao nhiều lời như vậy!"
Nam quỷ rất kiên định, căn bản không sợ sống chết, càng không sợ bị hồn phi phách tán.
Cùng lúc đó, em gái của nam quỷ đã bị Dương Tuyết ném từ tầng hai xuống.
“Em gái!” Thấy bộ dáng của nữ quỷ vô cùng thống khổ, nam quỷ có chút sốt ruột muốn đi tới.
Nhưng tôi đã đè kiếm gỗ đào trong tay xuống, trầm giọng nói: “Đừng nhúc nhích!”
Nam quỷ nhíu mày, lạnh lùng nhìn tôi, không nói chuyện.
Mà nữ quỷ tựa hồ có chút suy yếu, cô ta đứng dậy nhìn nam quỷ: "Anh trai, em, em không sao! Sống chết không quan trọng, em muốn ở bên cạnh anh."
Nam quỷ nghe được giọng nói suy yếu của nữ quỷ, không khỏi quay đầu nhìn thoáng qua nữ quỷ, bên trong hai mắt tràn đầy tình cảm, nhưng không nói lời nào.
“Ở bên trong đám ác quỷ, hai người cũng coi như anh em tình thâm! Bất quá, quỷ tốt không làm, cố tình phải làm ác quỷ.” Dương Tuyết chậm rãi nói, đồng thời từ lầu hai đi xuống.
“Hừ! Cái gì là ác, cái gì là thiện? Tao chỉ biết kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu, người tốt bị người ức hiếp, ngựa tốt bị người cỡi, chỉ có làm ác mới là chính đạo. Hiện tại rơi vào trong tay hai người, cũng đừng nhiều lời, động thủ đi!” Nam quỷ lại lần nữa mở miệng, có vẻ không hề sợ hãi.