Ông ta liếc nhìn chiếc bình trong tay Lão Tần gia vài lần, sau đó nói: “Đừng nói nhảm nữa, trả con trai lại cho bản tôn!”
Lão Tần gia mặc dù khó chịu, nhưng cũng không muốn gây chuyện.
Vì vậy ông ấy không nói lời nào, trực tiếp đặt cái bình ở trên mặt đất, sau đó lui về phía sau hai bước.
Người phụ nữ có khuôn mặt hồ ly và cô gái kia nhìn thấy vậy thì vội vàng chạy đến.
Ngửi cái bình vài lần rồi vội vàng mở bình ra.
Khi nhìn thấy tro cốt ở trong bình, sắc mặt của hai con hồ ly đột nhiên thay đổi, lập tức không kìm nén được sự kích động ở trong lòng, há miệng kêu một tiếng, thanh âm khàn khàn, lộ ra vẻ vô cùng thê lương.
Trong miệng chúng thậm chí còn phát ra tiếng khóc "ô ô ô" khiến chim chóc trong núi giật mình bay tán loạn ra xa.
"Đúng là lòng dạ độc ác, đầu của cha đứa bé còn bị đánh nát vụn..."
"Cha, cha thật oan ức quá! Ô ô ô..."
Từ tiếng kêu của chúng, tôi cảm thấy con hồ ly này dường như có ác cảm rất lớn với việc hỏa táng, giống như việc hỏa táng đối với chúng chính là bất kính với người chết.
Nhưng tôi chưa kịp định thần, lúc này vẻ mặt của con hồ ly già đã trở nên hung dữ hơn rất nhiều.
Cùng lúc đó, ông ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía chúng tôi, trong mắt lộ ra vẻ hung ác, khàn giọng nói: "Phá hủy thi thể của con trai bản tôn, đập vỡ đầu lâu của con trai bản tôn! Mối thù này, chúng ta phải tính sổ ngay bây giờ.. ."
********
Từ khi nhìn thấy lão hồ ly già này đến giờ, thái độ của ông ta tương đối “bình tĩnh”.
Vừa rồi còn ngăn cản hai con hồ ly kia tấn công chúng tôi, tôi còn tưởng rằng lão hồ ly này có thể không hung ác như trong tưởng tượng của chúng tôi.
Cứ như vậy, chúng tôi cũng dễ dàng nói chuyện.
Chúng tôi đã trả lại tro cốt của con trai ông ta cho ông ta, sau đó ông ta nói xin lỗi và cho chúng tôi một lời giải thích.
Vậy thì việc ông ta làm tổn thương tới chú Lưu cũng xem như bỏ qua.
Dù sao thì Mộ Dung Ngôn cũng nói ông ta có người chống lưng, là người có thế lực lớn, thậm chí đã thành Bảo Gia Tiên có thể đi tìm đệ tử xuất mã, chúng tôi không muốn làm lớn chuyện, chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không.
Cho nên, chỉ cần đối phương có thái độ tốt, nhận sai với chú Lưu và chúng tôi, đồng thời giải thích, chúng tôi cũng không cần bọn họ phải bồi thường.
Như vậy thì bên tôi cũng có bậc thang để đi xuống.
Chuyện này coi như hòa giải, sau này nước sông không phạm nước giếng, hai bên không liên quan gì đến nhau.
Tuy nhiên, ai mà ngờ được.
Sau khi trả lại tro cốt, chúng tôi không đợi được bên đối phương giải thích và xin lỗi mà ngược lại đã bị đối phương chất vấn, còn muốn tìm chúng tôi tính sổ.
Lão Tần gia là người nóng nảy nhất trong ba người già ở đây.
Hơn nữa, bởi vì chú Lưu đã cùng đi nhặt xác mới bị lão hồ ly già này đả thương, cho nên ông ấy luôn cảm thấy lỗi là do mình.
Lúc này nhìn thấy thái độ của đối phương thế này, ông ấy lập tức giận dữ.
Sắc mặt trầm xuống, trực tiếp nói: "Ông có ý gì?"
Giọng điệu của Lão Tần gia vô cùng tức giận, thậm chí còn chậm rãi rút kiếm gỗ đào ra, hiển nhiên là muốn ra tay.
Lão hồ ly già không hề sợ hãi, hừ lạnh một tiếng: "Có ý gì? Ông đốt xác của con trai bản tôn đúng không? Ông phá hủy đầu lâu của con trai bản tôn đúng không? Nếu vậy thì phải bồi thường cho chúng tôi..."
Bồi thường, con hồ ly già này lại muốn chúng tôi bồi thường? Có lầm không?
Đừng nói là tôi không nghe được nữa, ngay cả Phong Tuyết Hàn là người luôn bình tĩnh, sắc mặt cũng trầm xuống.
Lão Tần gia càng mắng to: "Mẹ kiếp! Lão súc sinh ông hại bạn của tôi, tôi còn chưa tính sổ với ông, trái lại ông còn muốn tôi bồi thường sao?"
"Lão già, ông tốt nhất là ăn nói cho đàng hoàng!" Người phụ nữ có khuôn mặt hồ ly ở bên cạnh đột nhiên chỉ vào Lão Tần gia nói.
Sư phụ thấy vậy cũng tiến lên một bước: "Làm sao? Muốn động thủ?"
"Hừ! Ai sợ các người!" Người phụ nữ có khuôn mặt hồ ly tiếp tục nói.
Vừa dứt lời, bầu không khí gần như chạm tới đỉnh điểm, đụng vào là nổ ngay.
Nhưng Độc đạo trưởng đã kìm nén được tính tình của mình, lúc này ông ấy đã vươn tay ra ngăn cản Lão Tần gia, "Lão Đinh, sư huynh, tôi muốn nhìn xem lão hồ ly này còn vô liêm sỉ đến mức nào, thật muốn nghe xem ông ta muốn bồi thường cái gì!" "
Con hồ ly già lạnh lùng nhìn Độc đạo trưởng, thản nhiên nói: "Thi thể của con trai bản tôn đã bị hủy hoại, đầu lâu cũng vỡ vụn. Theo truyền thống của tộc hồ ly chúng tôi, thi thể như vậy không thể vào được từ đường hoặc chôn cất trong Hồ Sơn! Nhưng các người cũng không phải cố ý, chúng tôi cũng định xuống núi tìm đệ tử xuất mã, cho nên chúng tôi cũng không muốn mạng của các người..."
Cả nhóm chúng tôi đều trầm mặt, nhìn chằm chằm vào con hồ ly già mà không nói lời nào.