Nhưng trên sườn núi, tốc độ của nó cực kì hạn chế, lại còn rất trơn trượt, suýt nữa thì ngã sấp mặt.
Lúc này nó nhìn chằm chằm vào tôi, không ngừng gào lên phẫn nộ.
Sau khi kéo dài khoảng cách với cương thi, thấy nó gào thét không ngừng, tôi nắm lấy một nắm gạo nếp trong túi dụng cụ, nhắm thẳng vào cương thi đang gào thét kia mà ném qua.
Phải biết rằng gạo nếp này có tác dụng khắc chế cương thi rất tốt, có hơn một nửa được ném vào trong miệng của nó.
Số gạo nếp vừa được ném vào trong miệng nó liền phát ra âm thanh “xèo xèo” khét lẹt, từng luồng khí đen không ngừng bốc lên.
Mà con cương thi kia thì trông cực kì đau khổ, vô cùng khó chịu, trong miệng gào thét không ngừng.
Từng đợt từng đợt gạo nếp đen ngòm được phun ra.
Trong thời khắc này, cương thi càng thêm phẫn nộ, bộ dáng không cắn chết tôi thề không bỏ qua.
Bên kia, lão Phong đã đứng dậy, ngay lúc này, cậu ta lấy lọ thuốc màu đen ra.
“Lão Đinh, giữ nó lại, tôi gọi anh của tôi ra giúp sức!”
Nói xong Phong Tuyết Hàn trực tiếp nuốt vào một viên thuốc màu đen, hai tay kết ấn.
Chân trái dẫm mạnh một cái, hét lên một tiếng: “Sắc!”
Chú lệnh vừa ra, lão Phong vừa rồi vẫn bình thường đột nhiên ngã “ầm” ra mặt đất, sùi bọt mép, toàn thân co giật, không khác gì động kinh.
Trông thấy lão Phong uống thuốc, tôi cũng không ý thức được mà nhìn vào ấn ký đen trên tay trái, nghĩ tới việc gọi Mộ Dung Ngôn đến hỗ trợ.
Nhưng nghĩ tới việc cô ấy đang giận tôi, tôi liền gạt bỏ đi ý định đó.
Vì vậy tôi chuyên tâm đối phó với cương thi trước mặt, kéo dài thời gian.
Cương thi này rất lợi hại, cho dù tôi đang chiếm lợi thế, lại còn đánh quanh co với nó, nhưng vẫn bị nó làm ngã nhào trên mặt đất, thậm chí suýt chút nữa thì đã bị cắn vào cổ, may là cuối cùng vẫn hóa nguy thành an, không bị mất mạng.
Bên phía sư phụ, cuộc chiến cũng đang trong trạng thái giằng co.
Độc đạo trưởng và sư phụ liên thủ, cũng khó mà áp chế được con cương thi này, hai bên có lực lượng ngang nhau, rất khó để nói bên nào có thể áp chế được đối phương.
Ngay khi tôi không trụ nổi nữa thì Hàn Tuyết Phong - hồn phách ngủ say trong cơ thể của Phong Tuyết Hàn chậm rãi tỉnh lại.
Phong ca lắc đầu một cái, chậm rãi từ mặt đất bò dậy, lầm bầm trong miệng: “Cái đồ rác rưởi này! Lại tìm phiền phức cho mình!”
Trông thấy Phong ca tỉnh lại, tôi lo lắng nói với anh ta: “Phong ca, Phong ca mau lại đây giúp tôi!”
Hàn Tuyết Phong nhìn về phía tôi, thấy tôi và cương thi đang chiến đấu, Độc đạo trưởng và sư phụ của tôi cũng đang đánh nhau với một cương thi ở phía khác, không khỏi nhíu mày: “Đáng chết! Sao các người lại chọc vào hai con cương thi này vậy?”
Giọng điệu của Phong ca rất khó chịu, nhưng anh ta cũng nhanh chóng nhặt lên kiếm gỗ đào ở trên mặt đất, xông về phía của tôi.
Hàn Tuyết Phong là anh trai của Phong Tuyết Hàn, cũng là hồn phách thứ hai sống trong cơ thể của bọn họ, có đạo hạnh cao hơn lão Phong rất nhiều, thậm chí còn cao hơn sư phụ, chắc là bằng với Độc đạo trưởng.
Lúc này tâm thế của Phong ca là muốn nghiền chết đối phương, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Vừa mới đến gần, đã ném ra ba lá bùa, một tay kết ấn, hét lên một tiếng : “Cấp cấp như luật lệnh, phá!”
Ba lá bùa vàng chớp mắt đã nổ tung, vang lên ba tiếng nổ “bùm bùm bùm” dương khí cực nóng đã tạm thời áp chế cương thi.
Cương thi phát ra một tiếng gào lớn, nhảy về sau một bước, hiển nhiên là vô cùng mẫn cảm với dương khí mà đống bùa chú này truyền ra.
Nhưng Phong ca đã bám theo sát, phi thân nhảy lên, cầm kiếm gỗ đào chém xuống, trực tiếp đánh vào trán con cương thi.
Nhưng da của cương thi cứng như sắt đá, một kiếm này tuy rằng có uy lực rất lớn, nhưng căn bản là không thể đả thương được nó.
Ngược lại còn chọc giận nó, một đôi móng vuốt của nó nhằm hướng vào Phong ca mà lao tới.
“Phong ca cẩn thận!” Tôi nhanh chóng ra tay, đẩy anh ta sang một bên.
Phong ca cau mày: “Con cương thi này thật lợi hại, e rằng nó sắp biến thành cương thi lông đen rồi!”
Hắc Sá, là tên gọi mà những người trừ tà chúng tôi đặt cho chúng nó để phân chia cấp bậc.
Nghe sư phụ nói, cương thi có ba chủng loại: cương thi nhảy, cương thi bay, cương thi chạy.
Ở trong ba loại này, tổng cộng được phân làm mười tám chủng loại, không thể nói rõ tại đây.
Nhưng bọn chúng có sự phân chia thực lực chung gồm năm cấp bậc: lông trắng, lông đen, lông xanh, lông đỏ, lông tím.
Thông qua màu sắc lông tóc bên ngoài của chúng mà phán đoán sức mạnh.
Nói chung, xuất hiện cương thi lông trắng đã đủ dọa người rồi, đừng nói chi là lông đen.
Phía sau có cái gì mà lông xanh, lông đỏ hay là lông tím cơ hồ đều là sự tồn tại trong những lời truyền miệng, bởi vì cấp bậc của những loại cương thi này đều đã đạt đến cấp bậc của thi vương.