Chuyện này làm cho tôi cảm thấy tò mò, Trương đạo trưởng này, sao lại làm vậy?
Người này muốn thông qua sắc quỷ này để làm gì? Hoàn thành nhiệm vụ gì?
Hay là nói, người này chỉ muốn thông qua bán quỷ hồn, khống chế u hồn, mưu cầu tiền tài?
Nghĩ về chuyện này, Phong Tuyết Hàn im lặng nửa ngày, đột nhiên xen vào: "Vậy Trương đạo trưởng này, chỉ định ông làm gì? Hoàn thành cái nhiệm vụ gì?"
"Cái này, cái này..."
Thấy quỷ sắc ấp a ấp úng, Dương Tuyết quát lớn một tiếng ngay tại chỗ: "Đừng có mà ấp úng, mau nói, nếu không tôi lại bật bếp!"
"Đừng đừng, tôi nói, tôi nói! Nhưng, nhưng tôi muốn đích thân đi ra nói với các người, hơn nữa Trương đạo trưởng đã cho tôi một đồ vật, tôi muốn cho các người xem một chút..."
Ba chúng tôi liếc nhìn nhau: "Đồ vật, đồ gì?"
Trong lòng tôi đã nảy sinh tò mò, lại nhìn Dương Tuyết và Phong Tuyết Hàn một cái, hai người đều khẽ gật đầu.
Hai người bọn họ cũng muốn nhìn, để xem sắc quỷ này lấy ra thứ gì.
Tất nhiên, mọi người cũng cảm thấy, sắc quỷ này cũng không thể bày bất kỳ thủ đoạn nào nữa.
Cộng với lúc này là ban ngày, lại bị bùa chú niêm phong cả cửa sổ và cửa ra vào, ông ta còn có thể làm gì?
Vậy nên, tôi đi đến chảo dầu, gỡ ra bùa chú đang dán vào đỉnh đầu của búp bê kim thân.
Nhưng ngay khi tôi gỡ ra bùa chú, tôi đột nhiên nhìn thấy búp bê kim thân mỉm cười, rất giống một người thật, nhưng lộ ra một nụ cười quỷ quyệt.
Không đợi tôi lấy lại tinh thần, một làn sương đen đột nhiên phóng lên cao, lao thẳng vào mặt tôi.
“Lão Đinh cẩn thận!”
“Đinh Phàm cẩn thận!”
Phong Tuyết Hàn và Dương Tuyết đều cả kinh, kéo tôi ra phía sau!
Làn sương đen kia, lướt qua mặt tôi rồi bay sang một bên.
Mặc dù tôi đã khẩn cấp tránh qua, nhưng Tình Minh Tuyết và Ngô Huệ Huệ đứng bên cạnh mặt đầy bối rối, hoàn toàn không biết làm thế nào.
Mà làn sương đen kia, lại lao thẳng vào mặt Tình Minh Tuyết, sau đó tiêu tán.
Chỉ nghe Tình Minh Tuyết "A" một tiếng, vốn vẻ mặt đang khẩn trương sợ hãi, lúc này lại trở nên dữ tợn lạnh lẽo.
Cô ấy ngẩng đầu một cái, hất Ngô Huệ Huệ đang đứng bên cạnh ra, cả người Ngô Huệ Huệ trực tiếp bay ra ngoài, đập về phía ba người chúng tôi.
Đồng thời, tay còn lại của cô ấy, mạnh mẽ chộp lấy búp bê kim thân trong chảo dầu, sau đó nghiêng người hướng về phía cửa.
Nhìn thấy một màn này, tất cả chúng tôi đều giật mình, hoàn toàn không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, sắc quỷ này lại có thủ đoạn như thế.
Nhưng chúng tôi cũng nhanh chóng muốn bắt lấy Tình Minh Tuyết, nên cũng không để ý đến Ngô Huệ Huệ, vội vàng đứng dậy, đánh về phía sắc quỷ kia.
Nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh, hiển nhiên sắc quỷ đã sớm có dự mưu, cộng thêm Ngô Huệ Huệ cản đường.
Không đợi chúng tôi đến gần, sắc quỷ đã khống chế Tình Minh Tuyết, đã vọt tới cửa.
Đồng thời đưa tay về phía bùa chú trên cửa, muốn mạnh mẽ xé bùa chạy trốn...
****************
Thật sự là ngoài dự liệu, tên sắc quỷ này còn có chút thủ đoạn này, lúc này ông ta dựa vào thân thể của Tình Minh Tuyết, muốn xé bùa chạy trốn.
Chờ mấy người chúng tôi có phản ứng, chuẩn bị đuổi theo, thì phát hiện đã muộn.
Bởi vì ông ta đã chịu đựng đau khổ do bùa chú khắc chế, cứng rắn mượn thân thể của Tình Minh Tuyết, dùng sức kéo xuống bùa chú.
Bùa chú vừa rớt ra, sắc quỷ này mạnh mẽ kéo chốt mở cửa, sau đó liều mạng xông ra ngoài.
"Đứng lại!" Tôi hét lên, vội vã đuổi theo.
Phong Tuyết Hàn và Dương Tuyết cũng vô cùng tức giận, không nghĩ tới vào thời khắc cuối cùng, lại bị sắc quỷ này chơi một vố.
Bọn họ cũng nhanh chóng đi theo, đuổi theo xuống cầu thang.
Lúc này mặc dù là ban ngày, nhưng sắc quỷ kia trốn trong thân thể Tình Minh Tuyết.
Mức độ tổn thương của ánh nắng mặt trời đối với ông ta, bây giờ đã giảm xuống thấp nhất, cộng với bây giờ đã là năm giờ chiều.
Nếu như kéo dài nữa, đợi đến khi mặt trời lặn, tình hình sẽ rất bất lợi cho chúng tôi.
Không chỉ vậy, bây giờ tôi có một chút lo lắng.
Đó chính là một khi ông ta chạy trốn vào phim trường, tìm được một người có dương khí thấp, như vậy thì chúng tôi muốn tìm kiếm ông ta, không phải là chuyện dễ dàng.
Cho nên, chúng tôi phải bắt được ông ta trước khi ông ta trốn thoát vào phim trường, rồi lẫn vào bên trong dòng người.
Trên hành lang liên tục vang lên những tiếng bước chân “Rầm, rầm, rầm” dồn dập nặng nề, mấy người chúng tôi liều mạng đuổi theo phía trước.
Sắc quỷ khống chế Tình Minh Tuyết không ngừng chạy trốn ở phía trước, khoảng cách không quá xa, trên dưới năm mét.
Một lúc sau, chúng tôi đã đuổi kịp ông ta.
Sắc quỷ không chút do dự, đúng như tôi dự đoán, ông ta trực tiếp chạy thẳng về phía phim trường.
Ba người chúng tôi cũng cố gắng đuổi theo phía sau, Ngô Huệ Huệ hiển nhiên không theo kịp, vừa xuống lầu cô ấy đã không chịu được.