Thi Muội (Dịch Full)

Chương 486

Chương 486 Chương 486

Sư phụ và Độc đạo trưởng vẫn đang tấn công liên tục, cố gắng hạ gục Trương Tử Đào càng sớm càng tốt.

Trương Tử Đào cũng không muốn bó tay chịu trói. Đột nhiên gầm lên một tiếng, âm thanh rất lớn, đột nhiên vung ra hai móng vuốt thú.

Dựa vào sức lực thô bạo của mình và sương mù màu vàng nhạt kia, một lần nữa sư phụ và Độc đạo trưởng bị đẩy lui.

Lúc này sắc mặt của Trương Tử Đào đã trở nên cực kỳ khó coi, khóe miệng còn đang chảy máu thế nhưng cậu ta lại hung tợn nhìn chằm chằm chúng tôi: "Đừng tưởng rằng như vậy là có thể giết tao, cái mạng này của tao có thể sống đến bây giờ đều là do tao từng bước từng bước đi tới..."

Nói tới lời cuối cùng Trương Tử Đào gần như là rống lên.

Hơn nữa vừa dứt lời, hai móng vuốt của Trương Tử Đào đột nhiên kết thành một đạo thủ ấn kỳ quái.

Trong nháy mắt thủ ấn vừa xuất hiện, Trương Tử Đào lập tức gầm nhẹ một tiếng, nói: "Khẩn cấp như luật lệnh, sắc!"

Chúng tôi không biết Trương Tử Đào đang muốn sử dụng chú lệnh nào, nhưng câu chú lệnh này vừa được đọc ra thì Trương Tử Đào đã mãnh liệt run rẩy, trong miệng lại ho ra một ngụm máu tươi.

Nhưng cậu ta không hề để ý, cũng không buông ra thủ ấn, miệng lẩm bẩm, không ngừng run rẩy.

Cùng lúc đó, trên đầu của cậu ta, những luồng khói đen bốc lên càng ngày càng nhiều, trông vô cùng kỳ dị.

Sau khi Trương Tử Đào thực hiện thủ ấn như vậy, những con quỷ áo trắng đang tấn công định giết chết chúng tôi. Bọn chúng giống như bị kích thích, trở nên không bình thường, lần lượt phát ra một tiếng hú dài, lộ ra vô cùng đau đớn và ngay lập tức mất đi khả năng chiến đấu.

“A! A......”

Âm thanh quanh quẩn, truyền khắp toàn bộ nhà máy phân hóa học.

Ngay sau đó, một màn càng thêm quỷ dị đã xuất hiện.

Lúc này những con quỷ áo trắng đã lần lượt xảy ra biến hóa.

Trên trán bọn chúng vốn là đồ án của một con mắt, lúc này đã bắt đầu "đỏ ngầu".

Giống như từng đường mạch máu đang tràn ngập ở bên trong đồ án con mắt kia, vốn là đồ án màu đen lúc này lại biến thành màu đỏ. Hơn nữa còn hơi hơi nhô lên, trông rất kỳ lạ.

Những du hồn dã quỷ kia lộ ra vẻ vô cùng đau khổ, lấy tay ôm đầu của mình, không ngừng phát ra tiếng kêu "A a a" thảm thiết, thậm chí còn lăn lộn trên mặt đất.

Mặc dù tôi không biết Trương Tử Đào đã sử dụng thuật pháp gì, nhưng thông qua hơi thở lúc mạnh lúc yếu của những quỷ hồn này, tôi cũng có thể đoán ra Trương Tử Đào đang muốn cường hóa những quỷ hồn này.

Nếu để cho cậu ta hoàn thành, sức chiến đấu của những quỷ hồn này tuyệt đối sẽ tăng lên gấp đôi.

Nghĩ đến đây tôi nhanh chóng có phản ứng lại.

Thấy tất cả mọi người đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động nên tôi vội vàng xoay người lớn tiếng nói với sư phụ và Độc đạo trưởng: "Sư phụ, Độc tiền bối, mau ngăn cản cậu ta!"

Nói xong, tôi giơ kiếm gỗ đào lên trực tiếp xông về phía của một quỷ hồn đang biến dị, chuẩn bị giết hết chúng để tránh những rắc rối về sau.

Tất cả điều này xảy ra rất nhanh, chỉ trong một cái chớp mắt.

Sư phụ và Độc đạo trưởng đột nhiên nghe tôi nói như vậy cũng nhanh chóng có phản ứng lại.

Lão Phong và Dương Tuyết cũng phục hồi tinh thần. Đồng thời cũng giống như tôi lần lượt ra tay với những con quỷ ở xung quanh.

Sư phụ và Độc đạo trưởng thấy Trương Tử Đào cách đó không xa còn đang thi triển thủ ấn cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh. Đối với loại thuật pháp có thể điều khiển bầy quỷ này, bọn họ cũng không tránh khỏi cảm thấy tim đập mạnh.

Yêu thuật này rất quái dị, mặc dù không biết sau khi thi triển sẽ có hiệu quả gì, nhưng tuyệt đối không phải là chuyện tốt, nhất định phải ngăn cản Trương Tử Đào.

Trương Tử Đào nhìn thấy sư phụ và Độc đạo trưởng lại tới giết, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh: "Chúng mày còn muốn giết tao, đã muộn!"

Nói xong, Trương Tử Đào thay đổi thủ ấn, lại hét lớn một tiếng: “Mở!”

Từ "mở" vừa được thốt ra, con mắt trên trán của những quỷ hồn kia lập tức mở ra.

Con mắt thứ ba xuất hiện, nhưng con mắt này nửa thật nửa giả, nhìn qua có chút kỳ quái cùng quỷ dị.

Nhưng con mắt đỏ ngầu đó lại mang đến cho người ta một cảm giác áp bức và sợ hãi.

Trước khi những du hồn dã quỷ này mở mắt, ba người chúng tôi đã lần lượt giết chết bốn con du hồn dã quỷ ở phía bên ngoài.

Trong lúc chúng tôi đang chuẩn bị tiếp tục chém giết, thì phát hiện những du hồn dã quỷ còn lại đều đã mở mắt.

Và khi những du hồn dã quỷ này mở mắt ra, bọn chúng đều gầm lên một tiếng và lao thẳng về phía chúng tôi.

Lần này, tốc độ của bọn chúng càng thêm nhanh nhẹn.

Âm sát khí tản ra từ trong thân thể đã trở nên nồng đậm hơn, sức mạnh cũng tăng lên gấp đôi.

Trong lòng cảm thấy kinh hãi, vội vàng né tránh.

Bình Luận (0)
Comment