Vì vậy, vào đêm hôm sau, một hàng bốn người bọn họ đã đi đến khu rừng chuối tây ở phía đông ngoại ô.
Về phần những ký ức sau này, anh ta cũng nhớ không rõ, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng anh ta biết rất rõ mỗi đêm sau đó, Chuối Tây Tinh đều sẽ đến tìm anh ta.
Tuy nhiên, những chuyện đã làm trong ngày hôm nay, cơ hồ là ngày mai đều bị lãng quên, mơ màng hồ đồ mà đã trôi qua nửa tháng.
Nghe xong những lời này, chúng tôi có chút đứng ngồi ngồi yên.
Đặc biệt là lão Tần gia, hai tròng mắt đã trừng lớn ngay tại chỗ: "Cậu vừa mới nói là một nhóm bốn người các cậu đã đi tới khu rừng chuối tây ở phía đông ngoại ô sao?"
Long Ngạo Thiên trịnh trọng gật đầu: "Vâng! Đúng vậy, chuyện này tôi nhớ rất rõ. Ngoài tôi ra còn có ba người nữa, Thất Khôn, Tôn Tiểu Lân và Vương Hạo, bọn họ đều là những thiếu gia giàu có ở trong thành phố của chúng tôi."
Thấy Long Ngạo Thiên chắc chắn như vậy, chúng tôi cũng cảm thấy có chút bất an.
Con mẹ nó cái này không phải là chuyện đùa đâu, ngoại trừ Long Ngạo Thiên, vậy mà còn có thêm ba người khác nữa cũng tới dẫn dụ ra Chuối Tây Tinh.
Nói cách khác, cái này e rằng không chỉ là có một con Chuối Tây Tinh mà còn nhiều hơn thế nữa.
Sắc mặt của sư phụ trầm xuống: "Chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ, cậu có thể liên lạc với ba người bọn họ không. Nếu như bọn họ cũng làm ra giống như cậu, chỉ sợ tình cảnh hiện tại của ba người bọn họ không khác gì cậu đâu!”
"Không thể nào đâu?"
"Sao lại không? Nếu sử dụng cùng một phương pháp, chẳng lẽ chỉ mình cậu dẫn dụ được một con Chuối Tây Tinh, còn người khác thì không thể sao? Cho nên điều quan trọng nhất vào lúc này chính là xác nhận sự an nguy của bọn họ, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đương nhiên gặp được phải tận diệt chúng nó rồi.” Sư phụ lên tiếng nói tiếp, sắc mặt nghiêm túc.
Long Ngạo Thiên có chút kinh hãi, nhưng vẫn nhấc điện thoại lên, lần lượt gọi cho ba người bọn họ.
Kết quả là điện thoại của hai người đầu tiên đều ở trong trạng thái tắt máy, mà người duy nhất có thể kết nối được là một anh chàng có tên gọi là Vương Hạo.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, cái tên Vương Hạo kia còn tươi cười chào hỏi Long Ngạo Thiên, còn hỏi anh ta đã ở đâu trong nửa tháng qua, tại sao gần đây không thể liên lạc được.
Long Ngạo Thiên nói anh ta ở nhà dưỡng thương, gần đây không có ra ngoài, sau đó liền hỏi một chút về tình hình hiện tại của đối phương.
Nhưng cậu nhóc này chẳng đi làm gì cả, mỗi ngày đều vào quán bar tán gái giống như trước.
Long Ngạo Thiên liền cảm thấy kỳ lạ, sau đó nói ra chuyện dẫn dụ chuối tây của nửa tháng trước.
Sau khi hỏi xong thì mới biết được, mặc dù cách đây nửa tháng, cái tên Vương Hạo này cũng đi dẫn dụ chuối tây, nhưng trong lúc đang dẫn dụ chuối tây, cậu nhóc này lại đi nghe điện thoại.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, bọn người Long Ngạo Thiên cũng đã kết thúc buổi lễ.
Khi đó anh ta cũng không để ý, cũng không tin mình có thể dẫn ra được Chuối Tây Tinh nào, cho nên anh ta đã ném đồ lễ ở trong tay đi, sau đó theo chân bọn họ trở về.
Nói cách khác, cái tên Vương Hạo này có vận khí không tệ, sau khi tiến vào khu rừng chuối tây, cái gì cũng không làm cho nên lúc này mới tránh được một kiếp.
Ngay sau đó, Long Ngạo Thiên lại hỏi về chuyện của hai người còn lại, Thất Khôn và Tôn Tiểu Lân.
Kết quả là, sau khi hỏi xong câu hỏi này thì mới phát hiện, cái tên Thất Khôn đã nghĩ ra một chủ ý tồi tệ như vậy, vào ba ngày trước đã vô duyên vô cớ mà chết.
Còn cái tên phú nhị đại còn lại tên là Tôn Tiểu Lân kia cũng lâm bệnh nặng, không thể tự mình chăm sóc bản thân được nữa, hiện đang ở bên trong một bệnh viện nào đó tiếp nhận điều trị.
Mà cái tên Vương Hạo này lại cảm thấy tò mò, từ trong điện thoại nói chuyện này có thể có liên quan đến việc câu Chuối Tây Tinh, hiện tại cũng khiến anh ta cảm thấy có chút sợ hãi, sau đó lên tiếng hỏi Long Ngạo Thiên có sao không, có muốn tìm một đạo sĩ đến trừ tà cho bọn họ hay gì đó không?
Còn nói là về sau cho dù có bị đánh chết thì anh ta cũng sẽ không lấy phương diện này ra để tìm sự kích thích nữa, coi như là tránh dẫn lửa thiêu thân…
******************
Trong cuộc điện thoại của Long Ngạo Thiên, chúng tôi phát hiện vấn đề này còn phức tạp và nghiêm trọng hơn những gì chúng tôi nghĩ.
Theo lời của cái tên phú nhị đại gọi là Vương Hạo này, ngoại trừ anh ta không có chuyện gì, hai phú nhị đại còn lại, một người đã chết, một người đang nằm viện, hơn nữa mạng sống còn đang ngàn cân treo sợi tóc.
Căn cứ vào những lời nói này, chúng tôi có thể phán đoán cơ bản là hai người kia có lẽ cũng đã chọc phải Chuối Tây Tinh rồi.
Mà hiện tại đã chết mất một người, còn tình huống của người còn lại hẳn là cũng giống như Long Ngạo Thiên.