Nhắm chừng khoảng giữa trưa, Dương Tuyết đến.
Hôm nay cũng không phải cuối tuần nên Dương Tuyết trực tiếp trốn học.
Cô ấy nói trước đây mình chưa từng thấy qua Chuối Tây Tinh. Loại yêu tinh này trăm năm khó gặp, nếu như không tới xem thì sẽ không thỏa mãn được lòng hiếu kì.
Chỉ là khi Dương Tuyết nhìn thấy Long Ngạo Thiên thì có chút kinh ngạc, nói như thế nào lại là tên lưu manh này.
Mặc dù Long Ngạo Thiên rất xấu hổ, nhưng cũng không nói thêm điều gì.
Tôi lại cười cười, nói đêm nay khi nhìn thấy Chuối Tây Tinh chắc chắn cô ấy sẽ càng kinh ngạc hơn.
Cứ như vậy mà chờ, cuối cùng cũng đến buổi tối.
Xong đêm nay, chuyện của Long Ngạo Thiên sẽ giải quyết xong xuôi.
Mọi người đều vô cùng vui mừng, thậm chí cũng có phần nắm chắc.
Cuối cùng khi thấy trời đã tối hẳn, chúng tôi đã nhanh chóng tiễn Long tiên sinh và Long phu nhân rời khỏi.
Sau đó đóng cửa lại, chúng tôi lại tiếp tục trốn ở phía dưới gầm bàn, chờ Chuối Tây Tinh đến.
Tất cả đều phát triển như bình thường, không xuất hiện bất cứ chuyện gì sai sót.
Ban đêm vẫn yên tĩnh, bốn người chúng tôi lẳng lặng trốn.
Theo thời gian từng chút trôi đi, một lần nữa đến mười hai giờ rưỡi khuya.
Một tiếng động "Răng rắc" nặng nề truyền đến, sau đó chủ nhân của tiếng động rốt cuộc cũng xuất hiện.
Chỉ là điều khiến chúng tôi ngàn vạn lần không thể ngờ đến đó là, ở ngày quan trọng nhất, trong giờ phút cuối cùng này, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn…
********************
Dương Tuyết không khác mấy so với chúng tôi lúc trước, đối với Chuối Tây Tinh vô cùng mong chờ, rất muốn nhìn thấy hình dáng của nó.
Chỉ ngoài ý muốn chính là, theo âm thanh của giày cao gót vang lên, Dương Tuyết lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì cô ấy phát hiện, Chuối Tây Tinh xuất hiện thế mà lại giống hệt Tiểu Mạn.
Bộ dáng như vậy của Dương Tuyết cũng nằm trong dự đoán của chúng tôi.
Ai có thể nghĩ đến cái tên Long Ngạo Thiên thế mà lại lấy bộ dáng của Tiểu Mạn làm khuôn mẫu, cứ như vậy gọi ra một con Chuối Tây Tinh.
Chỗ khác nhau giữa họ chính là đôi mắt, cùng với yêu khí nhàn nhạt tản ra từ trên người Chuối Tây Tinh.
Dương Tuyết dường như có chút không tin, quay đầu liếc nhìn tôi và lão Phong một cái.
Trong ánh mắt nghi hoặc của cô ấy tràn đầy sự không thể tưởng tượng được.
Nhưng tôi lại gật đầu, dùng âm lượng chỉ có chúng tôi mới có thể nghe được, nói: "Đây là Chuối Tây Tinh! Trong lúc tên kia gọi ra nó thì đang nghĩ đến Tiểu Mạn."
Dương Tuyết nhịn không được mà hít sâu một hơi, cũng trừng mắt nhìn Long Ngạo Thiên một cái.
Nhưng lúc này cũng không tiện nói nhiều, chỉ có thể tiếp tục nhìn chằm chằm.
Chuối Tây Tinh lại lần nữa đi đến phía trước người rơm, vẫn là câu nói kia, gì mà anh Ngạo Thiên, nên vận động gì gì đó.
Chúng tôi đã vô cảm, đến lượt Dương Tuyết thì cảm thấy đặc biệt ghê tởm.
Nói xong, Chuối Tây Tinh vẫn phun ra một luồng khói màu xanh về phía người rơm, có tác dụng như khói mê, có thể mê hoặc tâm trí con người.
Chỉ là thứ này đối với người rơm hiển nhiên là không có bất kì tác dụng nào.
"Anh Ngạo Thiên, chúng ta bắt đầu đi!"
Lần này Long Ngạo Thiên không chờ tôi nhắc đã trực tiếp nói với Chuối Tây Tinh: "Đêm nay không được, buồn ngủ quá, đêm mai đi!"
Cả hai buổi tối liên tiếp Chuối Tây Tinh đều không hút được dương khí, hôm nay lại lần nữa nghe được lời này, lông mày lập tức nhướng lên.
Nhưng lời nói ra vẫn vô cùng nũng nịu: "Không được! Nhất định phải là đêm nay! Tối qua chẳng phải anh đã hứa rồi sao? Muốn đại chiến đến trời sáng, em đều đã chuẩn bị tốt!"
Nói xong, Chuối Tây Tinh đã bắt đầu cởi quần áo, lộ ra làn da tuyết trắng.
Long Ngạo Thiên tiếp tục nói: "Ngày mai đi! Ngày mai anh nhất định sẽ làm!"
Chuối Tây Tinh nghe đến đó thì lập tức nổi giận, ôm chặt đầu của người rơm ấn vào trước ngực của mình, miệng càng hung dữ, nói: "Không được, nhất định phải là đêm nay. Không thể lại kì kèo nữa!"
Có vẻ cô ta đang vô cùng đói khát, thậm chí là cuồng bạo.
Nhưng người rơm dù sao cũng chỉ là người rơm, cho dù Chuối Tây Tinh có làm gì chăng nữa, nó cũng chỉ là một người rơm mà thôi.
Tôi ra hiệu cho Long Ngạo Thiên tiếp tục nói chuyện, Long Ngạo Thiên cũng không có mở Thiên Nhãn, chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ.
Lúc này anh ta cũng không để ý, tiếp tục mở miệng nói: "Không được, đêm mai đi! Đêm mai anh nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của em mà!"
Chuối Tây Tinh ở trên người của người rơm hết cào rồi lại véo, cũng có vẻ vô cùng bất đắc dĩ, mặc kệ cô ta làm gì cũng không thể tiến hành giao hợp.
Cũng bởi vì chỉ có thể thông qua phương thức này mới hút được nhiều dương khí, cướp lấy thọ mệnh của Long Ngạo Thiên, chỉ có như thế mới có thể tẩm bổ tốt nhất, tu được hình người. Nếu không con Chuối Tây Tinh này đã sớm cắn chết Long Ngạo Thiên rồi.