Thi Muội (Dịch Full)

Chương 549

Chương 549 Chương 549

Lão Tần gia là người đứng đầu nhà hỏa táng. Ông ấy có thể có cách thức liên lạc với những nhà hỏa táng ở những địa phương khác, tìm kiếm các địa điểm lớn nhỏ trong nội thành.

Sư phụ và Độc đạo trưởng cũng đều có chuỗi thông tin của riêng họ. Ví dụ như người bán tiền giấy hay nhà cung cấp nhang đèn nến thơm.

Thông qua người này, có thể liên hệ với phần lớn các cửa hàng tang lễ ở khu vực xung quanh, do đó có thể lấy được thông tin trong khu vực đó.

Độc đạo trưởng đã hành tẩu giang hồ nhiều năm, quen biết cũng không ít người, trong đó bao gồm cả người trừ tà như chúng tôi.

Những người này đều có quan hệ với ông ấy dù nhiều hay ít. Ông ấy cũng có thể thông qua những người này để tra ra tung tích của quỷ áo đỏ.

Quỷ áo đỏ chính là một loại biểu hiện của lệ quỷ vô cùng hung ác. Loại quỷ này vô cùng hiếm thấy, cực kỳ khó hình thành và xuất hiện.

Nhưng một khi xuất hiện, nó có thể quậy phá sự an bình của một vùng, vô cùng hung ác.

Ngay cả khi mọi người có mạng lưới quan hệ như vậy, cũng khó có thể tìm được tung tích của quỷ áo đỏ.

Ngay khi mọi người bắt đầu nản lòng, thoái chí, cảm thấy không còn cơ hội nữa thì tôi nhận được một cuộc điện thoại.

Nghe được tiếng chuông điện thoại, tôi chậm rãi cầm lên.

Trên điện thoại hiển thị người gọi là Tiểu Mạn. Trong lòng tôi có hơi sửng sốt.

Có một khoảng thời gian tôi không liên lạc với Tiểu Mạn, bây giờ đột nhiên cô ấy gọi điện thoại tới để làm gì?

Trong lòng tôi mang theo một tia nghi ngờ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, sau đó lập tức bắt điện thoại: “A lô!”

“Đinh Phàm, cậu đang làm gì vậy?” Âm thanh quen thuộc của Tiểu Mạn truyền tới.

Tôi ở đầu kia của điện thoại cười nói: “Còn có thể làm gì, trông cửa hàng chứ sao! Sao, tìm tớ có việc gì?”

Tiểu Mạn nghe tôi nói vậy, giọng điệu trở nên nghiêm túc: “Có chuyện này, chính là, chính là…”

Nghe thấy Tiểu Mạn ấp a ấp úng, tôi trực tiếp mở miệng nói: "Quan hệ của hai ta là gì? Có gì thì cậu cứ nói đi!”

“Ừ! Ý là, tớ muốn nhờ cậu chuyện này. Xin cậu nhất định phải giúp tớ!” Tiểu Mạn nói vô cùng nghiêm túc.

Nghe giọng điệu này của Tiểu Mạn thì chắc chắn là đang gặp rắc rối.

Tôi với cô ấy là bạn lúc nhỏ, nếu có thể giúp được, đương nhiên theo đạo nghĩa thì tôi không thể từ chối: “Nói đi! Chuyện gì. Có phải cậu gặp thứ gì dơ bẩn hay không, tớ nhất định có thể giúp cậu.”

Tôi trịnh trọng mở miệng nói. Bởi vì điều tôi có thể giúp được Tiểu Mạn, e rằng cũng chỉ có thể là đuổi quỷ hàng yêu.

Khi Tiểu Mạn nghe vậy, cô ấy hơi hạ giọng xuống. Sau đó, ở trong điện thoại, cô mở miệng nói với tôi: “Chuyện là vầy. Trước đó vài ngày, tớ đại diện cho công ty mua một miếng đất ở ngoại ô phía nam. Tớ vốn định lập thành tích cho mẹ tớ và hội đồng quản trị của công ty xem, Nhưng kết quả đã xảy ra chuyện…”

Ngay sau đó, Tiểu Mạn nói ra từng chút một nguyên nhân của vụ việc.

Sau khi lắng nghe khoảng vài phút, tôi đã hiểu rõ nguyên nhân và hậu quả của việc này.

Không cần phải nói nhiều về gia đình của Tiểu Mạn hiện tại, nhà của cô ấy rất giàu có và đầy quyền lực, mẹ của cô ấy là một boss lớn.

Bây giờ Tiểu Mạn đang thực tập ở công ty. Thật ra đó chỉ là một công ty chi nhánh của nhà cô ấy ở thành phố của chúng tôi.

Bởi vì hồi nhỏ Tiểu Mạn vẫn luôn ở bên cạnh mẹ, tai nghe và mắt thấy cho nên cô ấy có cái nhìn sâu sắc trong thương nghiệp.

Từ một người thực tập đã trở thành một nhân viên nhỏ và nhanh chóng lập được một số thành tích.

Mới mấy ngày trước, mẹ cô ấy đã trực tiếp giao cho cô ấy vị trí phó tổng giám đốc của chi nhánh này, muốn cô được mài giũa thêm.

Đồng thời cũng hy vọng Tiểu Mạn lập được thành tích lớn hơn nữa và chứng minh cho các thành viên hội đồng quản trị thấy. Cô không phải là bình hoa mà là có năng lực.

Sau khi Tiểu Mạn lên nắm quyền, chuyện đầu tiên cô ấy làm chính là dựa theo kế hoạch của tập đoàn, thu hồi đất và xây dựng một tòa nhà.

Đây cũng là ngành nghề dễ kiếm tiền nhất, nhưng cũng là ngành có cạnh tranh cao nhất, lại đốt tiền nhiều nhất.

Tài chính của công ty chi nhánh có hạn cho nên không mua nổi đất trên đoạn đường tốt. Chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác.

Tiểu Mạn nhìn trúng một miếng đất ở vùng ngoại ô phía nam và thu mua về tay.

Lúc ấy tổng giám đốc đề nghị với Tiểu Mạn là xây dựng một biệt thự ở chỗ này, chơi mánh khóe quảng cáo là non xanh nước biếc, cách xa thành thị.

Nói như vậy chắc chắn có thể hấp dẫn kẻ có tiền đến mua. Đồng thời cũng có thể nhanh chóng lập được thành tích, thậm chí còn có thể nhanh chóng kiếm tiền.

Nhưng Tiểu Mạn lại lắc đầu. Dựa theo kế hoạch của Tiểu Mạn, cô ấy muốn biến nơi này thành một khu dân cư giá rẻ cùng với khu cho thuê theo nhóm.

Bình Luận (0)
Comment