Chuông đồng vừa rơi xuống, quỷ trảo của nữ quỷ vừa chạm vào chuông đồng đã lập tức bị pháp lực của chuông đồng đánh bay ra ngoài.
Lúc này cô ta còn nằm trên mặt đất cách đó mấy mét, giống như rất khó chịu, thân thể còn co giật một cái.
Ngay cả lão Phong và Dương Tuyết đang đến gần cũng lập tức trợn tròn cả mắt.
Dương Tuyết liếc nhìn nữ quỷ đang nằm trên mặt đất, rồi lại quay đầu liếc mắt nhìn động tác ra quyền vẫn còn đang giữ nguyên tư thế của tôi, vẻ mặt kinh hãi: “Đinh, Đinh Phàm, anh, hoá ra là anh mạnh như vậy sao?”
Dương Tuyết vừa dứt lời, nữ quỷ kia đã “sưu” một tiếng liền nhảy lên.
Thấy vậy, Dương Tuyết vội vàng nhích người lại gần về phía tôi.
Lão Phong cũng phản ứng lại, nhanh chóng chạy qua chỗ tôi hội hợp.
Nhìn nữ quỷ áo vàng ở hướng ngược lại, giờ phút này tôi cảm thấy cô ta hình như không mấy dễ chịu.
Cơ thể của cô ta run rẩy thêm vài cái, sau đó hung dữ trừng mắt nhìn tôi, thanh âm giống như mang theo tiếng gào thét mà quát: "Đồ vô lương tâm, tao với mày không chết không thôi!"
Nói xong, cô ta lại lao về phía chúng tôi.
Nhưng nói chính xác hơn chính là lao về phía tôi.
Không biết nữ quỷ này bị trúng gió hay sao đó, mặc dù thần trí mơ hồ, nhưng tại sao vừa mở miệng lại là “đàn ông phụ lòng” chứ, chẳng lẽ cô ta đã coi tôi thành người phụ tình kia rồi sao.
Bây giờ còn là bộ dáng không cắn chết được tôi thì sẽ không bỏ qua nữa.
Nhưng trong lòng chúng tôi biết rất rõ, nữ quỷ này đã bị nhốt trong quan tài sắt không biết bao lâu rồi.
Cô ta của lúc này chỉ còn lại một nỗi ám ảnh khó quên nhất.
Có lẽ là của người đàn ông đã phản bội và hãm hại cô ta!
Nhưng thân là một người trừ tà, cho dù lúc đối phương còn sống có gặp phải hoàn cảnh khốn khổ đến đâu, một khi ở nhân gian làm điều ác, hoá thành lệ quỷ thì chúng tôi có nghĩa vụ phải quét sạch nó.
Mắt thấy nữ quỷ kia đang lao về phía của mình, tôi vội vàng cầm chuông đồng lên.
Từ tình huống vừa rồi mà nói, chiếc chuông đồng này rất lợi hại, tuyệt đối là bảo vật khắc sát rất tốt.
Trước khi nữ quỷ đến gần, tôi đã xé băng dán dưới chuông đồng.
Nhưng tôi chưa kịp lắc chiếc chuông đồng thì nữ quỷ đã tấn công chúng tôi rồi.
May mắn thay, Dương Tuyết và lão Phong đã đuổi đến kịp, cả hai vung ra trường kiếm, ngăn cản nữ quỷ.
“Bang bang” hai tiếng, một đôi quỷ trảo của nữ quỷ lần lượt đánh vào trường kiếm của Dương Tuyết và Lão Phong.
Cả hai đều là người có kinh nghiệm trong nghề, nhưng họ vẫn không thể chịu được một đòn quỷ trảo của nữ quỷ.
Cả hai người đều bị đẩy lùi, điều này cho thấy sức mạnh của đối phương rất khủng bố.
Tuy nhiên lần này đã bị hai người lão Phong và Dương Tuyết ngăn cản, cho nên đã mang lại cho tôi rất nhiều thời gian thuận lợi.
Lúc này tôi không chút do dự, sau khi nhìn thấy nữ quỷ lại xông tới, tôi đã lập tức giơ chuông đồng trong tay lên rồi hướng vừa phía của nữ quỷ mà lắc lắc.
Trong nháy mắt, chiếc chuông đồng phát ra âm thanh “Keng keng keng” giòn tan, vô cùng thanh thuý mà truyền ra khắp nơi.
Mà thanh âm này vừa vang lên, toàn thân của nữ quỷ cũng chấn động, đầu óc dường như muốn nổ tung.
Thân thể của cô ta run lên, theo bản năng mà bịt tai lại, biểu tình khó chịu, trong miệng cũng phát ra những tiếng "A a a" đau khổ thảm thiết.
Cả ba người chúng tôi thấy vậy, trong lòng vui mừng khôn siết.
Ngay cả lão Phong cũng vội vàng lên tiếng: "Chuông đồng có tác dụng rồi, lão Đinh cứ tiếp tục, còn Dương Tuyết thì đi với tôi diệt trừ cô ta."
Nói xong, lão Phong giơ bảo đao ngự tiền lên, xông tới phía trước muốn đâm chết nữ quỷ này.
Dương Tuyết cũng không dám chậm trễ, vội vàng đuổi theo.
Còn tôi thì không ngừng lắc chuông đồng ở trong tay, tiếng chuông “Keng keng keng” vang lên không ngừng, từng đạo sóng âm khuấy động, muốn dùng thứ này để kinh sợ nữ quỷ.
Nữ quỷ tựa hồ rất khó chịu, hai tay bịt lỗ tai, thân thể có chút lảo đảo, liên tục lui về phía sau.
Trong miệng thậm chí còn phát ra những tiếng gào rống thống khổ: "A! Đừng, đừng lắc nữa. A! Tên đàn ông phụ lòng kia, đồ vô tâm, a..."
Nói xong, nữ quỷ còn bước thêm vài bước về phía của tôi, muốn ngăn tôi lại.
Bên phía lão Phong đã giơ trường đao lên, sau đó đâm một đao về phía trước.
Dương Tuyết cũng vòng ra phía sau, đồng thời phát động một cuộc tấn công.
Mặc dù nữ quỷ kia cảm thấy rất không thoải mái, nhưng cũng đã cảm giác được nguy hiểm.
Mắt thấy lão Phong đã đâm một đao tới, cô ta cố chịu sự đau đớn mà nhanh chóng né tránh, thậm chí còn trở tay xuất ra một đòn, suýt chút nữa là đã khiến Lão Phong bị thương.
Mặc dù cô ta đã tránh được đòn tấn công của lão Phong, nhưng Dương Tuyết đã lặng lẽ đến sau lưng của cô ta.
Hơn nữa, lúc này nữ quỷ đang cảm thấy cực kỳ khó chịu, cho nên đợi đến khi cô ta ý thức được nguy hiểm ở phía sau thì đã chậm một bước.