Thi Muội (Dịch Full)

Chương 595

Chương 595 Chương 595

Trong lòng chúng tôi đều vô cùng khó chịu. Cho dù là con mèo già đang chạy trốn hay là lão Phong và lão Tần gia đang bị trọng thương và hôn mê.

Đối với chúng tôi mà nói, thời gian là vô cùng quý giá. Chúng tôi cũng không muốn tiếp tục chiến đấu với lão yêu bà này.

Nghĩ đến đây, tôi trở nên tàn nhẫn. Bắt đầu vặn kiếm gỗ đào và chém mạnh về phía bà ta.

Tôi dùng cả hai tay. Tôi không chút do dự mà thi triển toàn bộ sức mạnh. Gần như là không kiêng kị gì mà tấn công.

Nhưng lúc này đây, tôi không nghĩ nhiều như vậy. Tôi chỉ muốn sớm tiêu diệt linh môi của lão yêu bà chết tiệt này. Để nhanh chóng đưa lão Tần gia và lão Phong trở về chữa trị sớm hơn.

Lão Tần gia bị bỏng mà hôn mê. Tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng nhưng nếu không kịp thời chữa trị vết bỏng, về sau sẽ để lại vết sẹo.

Và sau đó là lão Phong. Phong ca trực tiếp nuốt Xích Hồng Âm Đan.

Tuy rằng không phải một viên âm đan hoàn chỉnh, nó đã được giải phóng không ít âm nguyên.

Cho dù là như vậy, thân thể của con người cũng khó mà chấp nhận được?

Cho nên chúng tôi cần phải mang lão Phong và lão Tần gia nhanh chóng trở về để theo dõi và điều trị, phòng ngừa xảy ra chuyện xấu.

Về phần con mèo già chạy trốn kia hiện giờ đã không còn thấy bóng dáng nữa. Tôi cũng không có nhiều tâm trí để đuổi bắt nó.

Đuổi theo một con mèo già ở nơi rừng núi hoang sơ này, chỉ sợ không dễ dàng.

Coi như cuối cùng cũng đuổi kịp, nhưng cũng không biết đó là lúc nào.

Vì vậy, tôi chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trận chiến ở trước mắt và rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

Sau một trận tấn công của tôi, mặc dù lão yêu bà có thể chống đỡ, nhưng cũng đã làm rối loạn tiết tấu của bà ta.

Sau một vài hiệp, sư phụ và Độc đạo trưởng suýt nữa đã thành công.

Buộc bà ta phải sử dụng nhiều sức mạnh hơn, điều này khiến sức mạnh của cơ thể linh môi này lại giảm đi rất nhiều.

Sau vài phút, sư phụ và Độc đạo trưởng cũng không cho bà ta có cơ hội thở dốc, trái phải ra tay tới tấp. Bọn họ tấn công đến nỗi lão yêu bà khó để có thể chống đỡ.

Bà ta đã tiêu hao quá nhiều sức mạnh, nên đã không thể ngăn cản được nữa.

Bà ta thấy mình sắp bị đánh bại và không còn cách nào khác để tiếp tục kéo dài thời gian nữa cho nên thân thể của bà ta đột nhiên lóe lên, trực tiếp kéo dài khoảng cách với chúng tôi.

Ước chừng trên dưới 5 mét, lúc này bà ta mới lẳng lặng đứng im, chỉ lộ ra cái cằm khô quắt, nhếch mép cười vài tiếng ha hả.

Sau đó tôi nghe thấy bà ta nói: "Đêm nay chơi đủ rồi, tôi cũng nên đi. Nhưng mấy người cứ yên tâm, một ngày nào đó chúng ta sẽ còn gặp lại nhau!"

“Hừ! Lão yêu bà, đừng để cho bần đạo tìm được chân thân của bà. Nếu không, bà sẽ không thể nào sống sót được!” Độc đạo trưởng hung hăng mở miệng.

Nhưng bà ta lại cười “ha hả”. Sau đó lạnh lùng mở miệng quát lớn: “Nói khoác không biết ngượng. Với đạo hạnh của ông mà muốn tiêu diệt chân thân của tôi? Nếu không có quy định trong giáo, Âm Lộ chặn đường, thân già đây đã sớm đích thân tới Thanh Thạch trấn giết chết các người!”

Nói xong, bà ta nhấc trượng đen trong tay lên rồi đập xuống đất một cái.

“Phanh” một tiếng trầm vang. Thân thể của bà ta nháy mắt đã vặn vẹo. Bắt đầu từ dưới chân, giống như biến thành một vòng xoáy, cuối cùng, khi gió thổi qua, cả người liền biến mất.

Sắc mặt của sư phụ và Độc đạo trưởng đều không tốt lắm, nhưng cũng không thể làm gì được.

Thấy lão yêu bà đã rời khỏi, hai người họ hung hăng nhìn chằm chằm phương hướng mà bà ta biến mất. Sau đó xoay người nhìn về nơi lão Tần gia và lão Phong đang nằm trên đất.

Đồng thời tôi nghe thấy sư phụ nói: “Đi, chúng ta đi xem lão Tần gia và Tiểu Phong. Tình huống hiện tại đang rất nguy cấp!”

Nói xong, chúng tôi chạy tới chỗ của lão Tần gia và lão Phong.

Độc đạo trưởng là một thầy thuốc trung y. Ông ấy không ngừng kiểm tra tình huống của hai người họ.

Lão Tần gia vẫn còn tốt, vấn đề không cũng quá lớn. Nhưng khi xem đến thương thế của lão Phong thì vẻ mặt của Độc đạo trưởng lại trở nên nghiêm trọng.

“Âm nguyên đang tập kích thân thể. Chân khí trong cơ thể đang tán loạn. Tình hình của Tiểu Phong quả thực không ổn tí nào.” Độc đạo trưởng mang theo một tia sầu muộn nói.

Nhưng ngay sau đó ông ấy lại nhìn về phía tôi, nói: “Tiểu Phàm, cậu có chắc là Hàn Tuyết Phong đã nuốt viên âm đan của lệ quỷ vào bụng?”

“Vâng! Đúng vậy. Là do Phong ca tự nuốt vào. Còn nói sau khi trở về mỗi ngày phải cho anh ta uống một chén máu tươi! Độc tiền bối, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Thân thể của lão Phong sẽ không có việc gì chứ?” Tôi có chút vội vàng hỏi.

Độc đạo trưởng lại lắc lắc đầu: "Khó nói! Bây giờ tình huống của Tiểu Phong rất không tốt."

Bình Luận (0)
Comment