Sau khi bảy tên quỷ này xuất hiện, chúng tò mò đánh giá vài lần xung quanh.
“Đây là nơi nào?”
“Âm tào địa phủ hả?”
“Chúng ta, chúng ta ra ngoài rồi?”
Bọn họ lẩm bẩm. Khi họ nhìn thấy tôi, tất cả đều rất sửng sốt nhưng ngay sau đó lộ ra vẻ mặt kích động.
“Đạo trưởng, đạo trưởng…”
“Nhìn xem, là đạo trưởng đó!”
“Đạo trưởng, anh đã cứu chúng tôi!” Cậu trai trẻ vô cùng kích động, vội vàng đi tới.
Mấy tên quỷ còn lại cũng vây quanh lại, vẻ mặt tràn đầy sự kích động.
“Không, là sư phụ của tôi cùng với Độc tiền bối. Nếu không mấy người vẫn như cũ không có cách nào rời khỏi chỗ đó đâu!” Tôi thành thật mở miệng nói, chỉ về phía sư phụ của tôi cùng với Độc đạo trưởng.
Mấy tên quỷ đó vẫn kích động như cũ. Họ thấy sư phụ của tôi và Độc đạo trưởng, không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp quỳ xuống lạy.
“Cảm ơn, cảm ơn đạo trưởng đã cứu mạng chúng tôi!”
“Cảm ơn các vị đạo trưởng đã cứu mạng chúng tôi.”
“Đạo trưởng, nếu không nhờ mấy người, chúng tôi vẫn còn ở bên trong xe chịu khổ!”
“...”
Cả nhà quỷ mồm năm miệng mười không ngừng cảm ơn chúng tôi.
Trong lòng chúng tôi đều đang nghĩ về chuyện cuả Trương Tử Đào vừa rồi. Lúc này thấy bọn họ cảm ơn khiến chúng tôi cũng không vui mừng nỗi.
Sau đó, sư phụ và Độc đạo trưởng kêu bọn họ đứng dậy.
Mấy tên quỷ này rất cảm kích. Sau khi cảm ơn vài lần xong mới chậm rãi đứng lên.
Khi bọn họ mới vừa đứng dậy thì nghe sư phụ của tôi hỏi: “Thật sự là do thao tác không đúng nên mới dẫn tới xe của mấy người mất lái rơi xuống sông khiến tất cả chết đuối? Hay là có ẩn tình nào khác?”
Khi mấy tên quỷ nghe đến đó đều khẽ gật đầu. Chỉ có nam quỷ trẻ tuổi lộ ra vẻ mặt buồn bã.
“Đạo trưởng, thật ra khi tôi còn sống do thao tác không đúng, không lo quan sát tình hình giao thông cho nên dẫn tới người nhà tôi già trẻ đều chết hết!” Nam quỷ rất bi thương, thậm chí còn muốn khóc.
Mà vợ của nam quỷ lại kéo tay của nam quỷ lại: "Chồng à, việc này không trách anh. Tuy rằng chúng ta đã chết nhưng một nhà chúng ta không phải vẫn ở bên nhau sao? Hiện giờ đạo trưởng đã giải cứu chúng ta. Sau khi chúng ta đi xuống địa phủ, còn có thể tiếp tục ở bên nhau!”
“Con rể, con cũng đừng tự trách mình. Đây đều là số mệnh của chúng ta!” Một nữ quỷ trung niên mở miệng an ủi.
Mà Độc đạo trưởng cũng vào lúc này hỏi một câu: “Vậy sau khi các người chết, có người nào thi pháp lên các người không? Chẳng hạn như thi triển bùa chú lên người của các người ấy?”
Mấy tên quỷ do dự một chút rồi sau đó đều lắc đầu nói không có.
Nhìn thấy như vậy, sư phụ trầm mặc một chút, sau đó mở miệng nói với chúng tôi và Độc đạo trưởng: “Xem ra bọn họ thật sự là tử vong ngoài ý muốn. Chắc là sau khi chết, bị tên yêu đạo đó theo dõi. Bằng không, sao đối phương có thể biết được chúng ta đang chiêu hồn, nửa đường đột nhiên lao ra đoạt hồn của chúng ta!”
“Yêu đạo? Đoạt hồn? Đạo trưởng, đoạt hồn là gì? Yêu đạo là gì?” Tên nam quỷ trẻ tuổi nghi hoặc hỏi.
Sư phụ lại cười 'Ha hả': "Việc này không còn quan trọng nữa. Nếu một nhà mấy người đều đã đến đông đủ thì bây giờ tôi sẽ đưa mọi người lên đường!”
Mấy tên quỷ cũng không để ý nữa. Họ nghe tin chuẩn bị được lên đường khiến bọn họ vui mừng cả lên.
Rốt cuộc thì cả nhà họ đều đã chết mà mọi thứ trên dương gian đối với bọn họ đều đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Sau đó, tôi và Lão Phong dưới sự chỉ đạo của sư phụ cùng với Độc đạo trưởng bắt đầu tiếp tục làm phép.
Nhưng mà lần này không phải là chiêu hồn mà là đưa hồn…
***************
Đưa hồn khác với chiêu hồn. Đưa hồn đơn giản hơn nhiều.
Nói chung là nếu con quỷ đó chết bình thường thì trong vòng bảy ngày đốt một ít tiền giấy cho bọn họ thì họ có thể tìm được đường đi xuống.
Nhưng nếu đột tử và có phẫn uất thì sẽ rắc rối hơn và cần phải làm pháp sự.
Thông thường sẽ làm một đạo tràng liên tục trong ba ngày ba đêm. Việc này tốt cho người đã mất và gia đình của họ.
Đối với người chết, có thể tiêu trừ oán khí. Đối với người thân trong gia đình, cũng có thể coi như một lần tiễn biệt.
Còn đối với bảy tên quỷ trước mặt này thì vấn đề không nghiêm trọng cho lắm nên cũng không phiền phức mấy. Căn bản không cần làm ba ngày đạo tràng.
Nguyên nhân rất đơn giản, tuy bảy tên quỷ này đột tử nhưng có thể nói bọn họ dường như không có oán khí.
Bởi vì cả nhà đều đã chết, hơn nữa chết ở trong chính tay người nhà mình.
Đều là người một nhà nên không có vướng bận.
Hiện tại vấn đề là ngày chết của bọn họ đã vượt qua bảy ngày cho nên cần phải làm thêm pháp sự, thắp thêm hồn đèn cho bọn họ để bọn họ có thể tìm được con đường phía trước.
Trận pháp sự này vẫn là do tôi làm. Tôi dựa theo sự chỉ dẫn của sư phụ mà bắt đầu thắp hương đốt nến và rải tiền giấy.