Thi Muội (Dịch Full)

Chương 670

Chương 670 Chương 670

Lần đầu tiên được lái xe ô tô của chính mình, tôi không thể diễn tả niềm vui trong lòng.

Chạy hết hai vòng, chúng tôi tìm thấy một chỗ ăn trưa, sau đó tôi đăng ảnh lên vòng bạn bè của mình, gọi cho sư phụ, nói rõ tình hình bên chỗ chúng tôi, liền lái xe đi tới vùng ngoại ô.

Bởi vì thành phố quá chật chội, không thích hợp để tập lái xe.

Vì vậy, lão Phong và tôi, trực tiếp chạy tới ngoại ô để tập lái xe đến buổi chiều.

Lão Phong không biết lái xe, nhưng cũng có chút hứng thú với lái xe.

Tôi thấy cậu ấy liên tục quan sát cách tôi điều khiển, tôi liền hỏi cậu ấy có muốn thử lái xe một chút không.

Lão Phong cũng không khách khí với tôi, cậu ấy nói mình muốn thử lái xe một chút.

Thấy lão Phong muốn thử, tôi liền để lão Phong chạy thử một vòng.

Hóa ra, mặc dù đây là lần đầu tiên lão Phong lái xe, nhưng cậu ta rất có tài năng.

Sau khi cậu ấy thử vài lần, liền thực hiện thành thạo các kỹ năng lái xe.

Lái xe rất chậm, nhưng chân ga, phối hợp tới lui, lại tốt hơn nhiều so với người học lái xe một hoặc hai tháng...

Mãi cho đến hơn bốn giờ chiều, mập mạp mới gọi cho tôi.

Ông ta nói mình đã tan làm, còn nói bây giờ chúng tôi có thể đi qua đó.

Tôi kêu ông ta cho tôi địa chỉ, sau đó tôi lái xe đi thẳng đến chỗ đó.

Vị trí là một khu chung cư cao tầng nằm trong trung tâm thành phố, từ chỗ tôi đi qua đó, vừa vặn là giờ cao điểm.

Vận khí có chút đen, ngoài việc kẹt xe do giờ cao điểm ra, còn gặp phải mấy vụ tai nạn giao thông.

Vốn chỉ mất hơn bốn mươi phút lái xe, nhưng bây giờ phải mất tận hai tiếng.

Khi chúng tôi chạy đến địa điểm, đã là bảy giờ tối và trời cũng đã tối hẳn.

Chúng tôi dừng xe ở bên ngoài tiểu khu, sau đó đi bộ vào trong tiểu khu.

Mà gã mập kia, đã sớm chờ chúng tôi ở cửa tiểu khu.

Thấy tôi và lão Phong đến, ông ta liền nặn ra một nụ cười, vội vàng đi ra chào đón.

Thấy mập mạp đến, tôi liền nói với ông ta một câu: "Xin lỗi mập mạp, để ông chờ lâu!"

"Ha ha ha, không sao, đạo trưởng chịu đến, chính là vinh hạnh lớn nhất của tôi! Mời đi bên này, mời đi bên này!!" Tên mập mạp cười nói.

Tôi cũng không nói nhảm, chỉ ra hiệu cho mập mạp dẫn đường.

Vào tiểu khu, chúng tôi đánh giá xung quanh. Từ phong thủy, nhà ở, kết cấu, cây trồng và các khía cạnh khác.

Mà chỗ tiểu khu này, nằm trong trung tâm thành phố, trên đoạn đường đắc địa, dân cư đông đúc.

Do vị trí của tiểu khu, nên diện tích cây xanh trong tiểu khu rất nhỏ, hầu như không có nơi để giải trí.

Cũng bởi vì như vậy, bên trong tiểu khu rất chật chội, dân cư dày đặc, vậy nên tiểu khu này, có dương khí rất nặng.

Ở những nơi như vậy, hầu như rất khó để nhìn thấy du hồn dã quỷ, hung hồn lệ quỷ cũng rất khó xuất hiện.

Bởi vì dương khí quá nặng, muốn hình thành hung hồn lệ quỷ ở nơi này, vậy người chết cần phải có oán khí cực nặng, đủ lớn để chặn lại hết dương khí ở nơi này.

Nếu như đối diện nhà của mập mạp, thật sự xuất hiện hung hồn, vậy nhất định là một lệ quỷ cực kỳ hung ác.

Mang theo tâm trạng thấp thỏm, chúng tôi bước vào thang máy.

Nhà của mập mạp sống trên tầng mười tám, sau khi đi lên tầng mười tám, chúng tôi liền đề cao cảnh giác.

Đầu tiên là cảm giác xung quanh có tồn tại sát khí không, nếu có, liền nói rõ tầng này có lệ quỷ, công việc tiếp theo của chúng tôi cũng sẽ rắc rối hơn.

Nếu như không có, cho dù là có quỷ, cũng chỉ là quỷ bình thường, chuyện này rất dễ giải quyết.

Nhưng sau khi hai chúng tôi cẩn thận đánh giá một hồi, chúng tôi cũng không nhận thấy bất kỳ sát khí nào.

Tôi liếc nhìn lão Phong một cái, lão Phong khẽ lắc đầu.

Thấy vậy, tôi không khỏi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không có lệ quỷ là tốt rồi.

Sau đó, chúng tôi đi theo mập mạp thêm một đoạn.

Liền nhìn thấy một cánh cửa chống trộm bị niêm phong, mập mạp liền nơm nớp lo sợ chỉ vào cửa chống trộm nói: "Ngay tại chỗ này, chính là chỗ này, lúc đó hàng xóm của nhà tôi đã chết ở cửa, máu còn chảy lên cửa của nhà tôi."

Tôi và lão Phong quan sát trái phải, cũng không cảm thấy bất thường, cũng không cảm thấy âm khí.

Nhưng như vậy cũng không thể loại trừ khả năng không có sự tồn tại của quỷ ở đây, cho nên chúng tôi phải đến nhà của mập mạp để nhìn xem.

Lúc này, mập mạp đã mở cửa phòng.

Ngay sau khi căn phòng được mở ra, tôi nghe thấy một giọng nói kích động của trẻ em phát ra từ trong phòng: "Ba!"

Sau đó tôi nhìn thấy một cậu bé năm, sáu tuổi chạy đến, trực tiếp ôm lấy đùi của mập mạp.

Mặc dù mập mạp là gian thương, nhưng lúc này nhìn thấy cậu bé năm sáu tuổi này, vẻ mặt lại hiền lành.

Ông ta bế cậu bé lên, hỏi cậu bé hôm nay ở trường mẫu giáo có ngoan không, có nghe lời giáo viên không.

Bình Luận (0)
Comment