Vào lúc này, người đàn ông vạm vỡ đứng ở trước mặt đã trực tiếp đổi mới nhận thức của tôi về sức mạnh và tu vi.
Trước đây tôi cho rằng Độc đạo trưởng đã là người mạnh nhất rồi, về sau lại nghĩ Vương tiền bối mới là mạnh nhất, sau đó là Mộ Dung Ngôn...
Hơn nữa đạo hạnh của Mộ Dung Ngôn, theo góc nhìn của tôi thì gần như là sự tồn tại của đỉnh cao.
Nhưng bây giờ, so với người đàn ông trung niên vạm vỡ ở ngay trước mặt, ngay cả chân thân của Mộ Dung Ngôn cũng chưa chắc đã đủ nhìn!
Trừ bỏ vẻ mặt si ngốc, kinh ngạc và kinh hãi của tôi, ở phía bên kia, lão Phong, Phong ca và Mộ Dung Ngôn đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Có vẻ như họ cũng như tôi, cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động.
Ngay cả khi tôi nhìn thấy biểu hiện của Quỷ Tam Nguyên lúc đầu, tôi đã đoán được việc hai người này có thể rất lợi hại.
Nhưng loại lợi hại này cũng thực sự có chút thái quá rồi.
Trong phút chốc, tôi cảm thấy cái gọi là đạo hạnh và thực lực của tôi khi đứng ở trước mặt người đàn ông trung niên này, chẳng qua là thứ để người ta tu luyện nâng cao tu vi đạo khí của mình mà thôi, chẳng qua là...
Mấy chục con lệ quỷ kêu lên thảm thiết, hoặc là hồn bay phách tán, một đám nằm trên mặt đất run rẩy không thôi, không còn một tia hung ác nào cả.
Còn Trương Tử Đào đang đứng đối diện với người đàn ông trung niên kia, lúc này cũng đã hoàn toàn ngu ngốc.
Gã ngây ra như phỗng, ánh mắt kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, cơ thể bất giác run lên, bộ dạng này chắc chắn là đã bị doạ đến cực điểm.
Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân nuốt nước miếng, bọn họ chỉ cảm thấy toàn thân ớn lạnh, đạo hạnh bực này, không biết cao hơn bọn họ bao nhiêu lần.
Mặt khác, hai người đàn ông trung niên kia trông vẫn rất thoải mái, nhẹ nhàng bâng quơ.
Ngoại trừ những tiếng gào khóc của những quỷ hồn kia, hiện trường trong phút chốc trở nên cực kỳ "im ắng" đến cùng cực, như thể đều bị đình chỉ.
Đợi đến khi người đàn ông trung niên đẹp trai thở ra một hơi khói, nói với người đàn ông vạm vỡ ở bên cạnh: "Không tệ! Mấy năm không gặp, đạo hạnh của anh lại tăng lên rồi!"
Người đàn ông đẹp trai trông có vẻ thờ ơ, nhưng sau khi tôi nghe được lời này, chỉ cảm thấy “Lộp bộp” một tiếng ở trong lòng.
Cảm giác đó chính là sự tồn tại nghịch thiên, đạo hạnh vô song, còn là loại đạo khí có tính huỷ diệt.
Trước mặt người đàn ông đó, cảm giác giống như không có gì ghê gớm ...
Ngay tại lúc trong lòng tôi kinh hãi, người đàn ông trung niên vạm vỡ khẽ mỉm cười, không nói chuyện.
Ngay lập tức, anh ta bắt đầu đi về phía Trương Tử Đào ở phía trước, nhưng do Trương Tử Đào đã bị doạ cho sợ hãi đến mức khi nhìn thấy người đàn ông vạm vỡ đang tiến đến,, bản thân gã đã không thể làm ra bất kỳ động tác nào.
Lúc này, Quỷ Tam Nguyên cách đó không xa là người đầu tiên phản ứng lại.
Ông ta vội vàng nói: "Tiểu Đào, sao còn đứng đó? Còn không mau quỳ xuống nhận lỗi với Long Tuyền tiền bối!"
Ngay khi Quỷ Tam Nguyên nói ra lời này, tôi vốn còn đang khiếp sợ, lại bị sét đánh lần nữa.
Cái gì? Quỷ Tam Nguyên nói, người đàn ông trung niên ở trước mặt này, hóa ra là tiền bối Long Tuyền danh chấn đạo thống, uy danh hiển hách sao?
Trong lúc tôi còn đang kinh ngạc thì Quỷ Tam Nguyên đã đứng thẳng người trước, chắp tay cung kính với người đàn ông vạm vỡ trước mặt rồi nói: “Bần, bần đạo Tam Nguyên, vãn bối không biết uy danh của Long Tuyền đạo hữu, vừa rồi, vừa rồi đã có nhiều đắc tội, mong Long Tuyền đạo hữu khoan dung độ lượng..."
Sau khi nói xong, cái tên vang vọng khắp giang hồ, tà ma yêu đạo Quỷ Tam Nguyên. Lúc này lại cung kính cúi đầu hướng về phía người đàn ông vạm vỡ.
Dì Mỹ Nhân ở bên cạnh cũng mất đi tà khí và kiềm chế bản thân rất nhiều.
Lúc này, bà ta cũng cúi đầu trước người đàn ông vạm vỡ giống như Quỷ Tam Nguyên...
*************
Mọi thứ diễn ra trước mắt tôi thật quá sức tưởng tượng.
Không ngờ tôi lại gặp được một sự tồn tại cường đại vô song như vậy, lại có thể tận mắt chứng kiến một người có tu vi đạo hạnh hung hãn nghịch thiên như vậy.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên nhất là danh tính của người đàn ông vạm vỡ đó.
Long Tuyền, Long Tuyền chân nhân.
Lúc trước lúc lệ quỷ muốn lấy mạng tôi, cho dù là Độc đạo trưởng đã liên thủ với đám người sư phụ thì cũng không cứu được mạng của tôi.
Cuối cùng, Độc đạo trưởng đã mời Vương Đầu tiền bối và đồ đệ của ông ta là Bác đạo trưởng đến giúp đỡ.
Tôi vẫn mơ hồ nhớ rằng hồi đó Bác đạo trưởng đã thi triển một bí pháp đạo môn rất lợi hại, hình như được gọi là "Tam độn nạp thân thuật".
Về sau tôi mới biết được, lai lịch của loại đạo thuật này của Bác đạo trưởng là do Long Tuyền chân nhân truyền lại.
Nói cách khác, chính là người đàn ông vạm vỡ ở trước mặt này.