Bây giờ cho dù Long Tuyền chân nhân có nói bọn họ đã đi du lịch ở địa phủ, e rằng ngay cả tôi cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Sau khi mấy chục con quỷ này bị bắt đi, chiếc dù đen vừa rồi đã bay vút lên trời cũng chậm rãi từ trên trời rơi xuống và được Long Tuyền chân nhân nắm lấy.
Sau khi Long Tuyền chân nhân cầm chiếc dù màu đen, dường như anh ta có nói vài lời với chiếc dù màu đen.
Nhưng giọng nói rất nhỏ, không thể nghe thấy ...
Lúc này cơ thể của tôi cũng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, sau đó được người đàn ông trung niên đỡ dậy.
Tôi vội vàng nói lời cảm ơn, cũng vội vã đến chỗ của Mộ Dung Ngôn.
Bởi vì linh môi của Mộ Dung Ngôn đã bị hồn chuỳ của Quỷ Tam Nguyên đánh trúng, lúc này cũng chỉ có thể duy trì ở trạng thái này, không thể tiêu tán, đồng thời cũng sẽ ảnh hưởng đến thân thể của cô ấy.
“Thi Muội, Thi Muội, cô cảm thấy thế nào rồi?” Tôi lo lắng hỏi.
Mộ Dung Ngôn khẽ mỉm cười: "Tôi không sao, chỉ cần giúp tôi rút hồn chuỳ ở trên lưng ra là được!"
Tôi vội vàng gật đầu, di chuyển cơ thể của Mộ Dung Ngôn, quả nhiên đã nhìn thấy một cây đinh màu đen.
Không chút do dự, tôi trực tiếp rút nó ra.
Hồn chuỳ vừa được rút ra, Mộ Dung Ngôn đã lộ ra vẻ mặt nhẹ nhõm, tựa hồ đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
"Hiện tại cô cảm thấy thế nào rồi?"
"Tốt hơn nhiều rồi!"
Nói xong, Mộ Dung Ngôn nắm lấy tay tôi rồi đứng lên, sau đó cung kính hành lễ với Long Tuyền chân nhân và một người đàn ông trung niên khác: “Tiểu bối cảm ơn ân cứu mạng của hai vị đạo trưởng!”
Long Tuyền chân nhân và người đàn ông trung niên kia nhìn nhau, không khỏi nở nụ cười.
Sau đó tôi nghe được người đàn ông trung niên đẹp trai kia mở miệng nói: “Cô bị hồn chuỳ đánh trúng, sớm tiêu tán một chút đi! Nếu không sẽ tổn hại hồn thể của cô đấy!"
Nghe vậy, Mộ Dung Ngôn khẽ gật đầu, lại cảm ơn bọn họ rồi cáo từ.
Lúc Mộ Dung Ngôn chuẩn bị rời đi, cô ấy nhìn tôi thật sâu rồi nói nơi này không an toàn, bảo tôi nhanh chóng quay về.
Tôi "ừ" một tiếng, sau đó liền thấy linh môi của Mộ Dung Ngôn biến mất, rời khỏi nơi này.
Sau khi Mộ Dung Ngôn rời đi, lão Phong và Phong ca cũng hòa hoãn lại, sau đó cũng bước tới chỗ này.
Hai người cũng rất cảm kích ân cứu mạng của hai vị đạo trưởng tiền bối, nếu không phải hôm nay gặp được bọn họ, chúng tôi đã chết ở trong tay Quỷ Tam Nguyên.
Hai vị đạo trưởng cũng rất khách khí và không có vẻ kiêu ngạo gì.
Lúc không thi triển đạo hạnh, bọn họ trông không khác gì những người bình thường.
Bởi vì tôi đã biết tên của một người trong số họ, cũng chính là người danh chấn đạo môn, uy chấn đạo thống, Long Tuyền chân nhân.
Còn người kia, tôi chỉ biết Tiểu Mạn gọi anh ta là chú Tần, còn tên thì tôi chưa biết.
Vì vậy lúc này tôi cung kính nói với người đàn ông trung niên đẹp trai kia: "Tiền bối, không biết danh hiệu của ngài là gì? Nếu như có thể, ngày nào đó tôi nhất định sẽ tới cửa cảm ơn ngài."
Lúc tôi nói ra câu này, người đàn ông trung niên đã cười ha hả vài tiếng: "Danh hiệu gì chứ. Tôi họ Tần, tên cũng chỉ có đúng một chữ là Việt, tôi nghĩ có lẽ cậu cũng đã nghe nói về họ của tôi! Như vầy đi, cậu gọi tôi Tần đạo trưởng là được rồi, không cần cái gì mà tiền bối tiểu bối gì hết!"
Lúc nói ra câu này, Tần đạo trưởng đã cho tôi một cái nhìn đầy ẩn ý.
Nhìn thấy ánh mắt này của Tần đạo trưởng, trong lòng tôi không khỏi "thịch thịch" một tiếng.
Tôi đã nghe nói ở đâu? Rõ ràng, Tần đạo trưởng đang ám chỉ khoảng thời gian tôi trốn trong bếp ở trong nhà của Tiểu Mạn.
Nếu không, tại sao anh ta lại nói như vậy? Mặc dù không vạch trần, nhưng trong lúc nhất thời cũng khiến tôi cảm thấy xấu hổ.
Lão Phong ở bên cạnh cũng có chút trầm ngâm, lặp lại từ "Tần Việt" thêm vài lần, như thể cậu ta đã nghe qua.
Tôi gãi đầu: “Ờ, vậy cung kính không bằng tuân mệnh! Tần Đạo trưởng.”
Tần đạo trưởng cũng không nhiều lời, chỉ gật đầu một cái.
Nhưng vào lúc này, Phong ca lại cảm thấy không hiểu mà hỏi ngược lại hai vị đạo trưởng: "Long Tuyền chân nhân, Tần đạo trưởng, xin cho tôi hỏi tại sao không thể giết chết Quỷ Tam Nguyên, còn có hai lá cờ tam giác vừa rồi đã xuất hiện là gì?"
Nghe Phong ca hỏi như vậy, lão Phong và tôi cũng đều tỏ ra nghiêm túc.
Bởi vì chúng tôi cũng cảm thấy rất tò mò, lấy tu vi của Long Tuyền chân nhân, hẳn là dễ dàng bóp chết Quỷ Tam Nguyên mới đúng.
Nhưng anh ta lại không giết chết được ông ta, lại còn để cho đối phương mượn dùng hai cái lá cờ nhỏ kỳ lạ kia trốn thoát.