Sau đó chúng tôi sẽ giấu kỹ nó đi, hồ ly nhỏ cũng sẽ dựa vào năng lực của bản thân và tác dụng đặc biệt của bùa nín thở mà lặng lẽ tiến đến cửa hang, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy hồ ly nhỏ đã ổn định vị trí, tôi và Lão Phong cùng Từ Lâm Tĩnh liếc nhau một cái, chậm rãi tháo bỏ bùa nín thở ở trên ngực của mình ra.
Bùa nín thở vừa bị xé ra, dương khí và tam hoả của tôi không còn bị áp chế nữa.
Hơi thở của người sống nhanh chóng toả ra từ trên người của tôi.
Vừa mới mở bùa ra đã thu hút được sự chú ý của hai con quỷ nô canh cửa kia rồi …
***********************
Khoảnh khắc tôi giải trừ bùa chú, hơi thở của người sống trên cơ thể tôi lan ra.
Mà hai con quỷ nô canh cửa kia, bởi vì bọn chúng là quỷ, cho nên rất mẫn cảm đối với hơi thở của người sống.
Biểu cảm của bọn nó lập tức đông cứng lại, tròng mắt cũng trợn to.
Tôi thông qua kẽ hở trong bụi cây, nhìn thấy đối phương như vậy, hiển nhiên là bọn chúng đã cảm giác được.
Không chút do dự, tôi vội vàng dán lại bùa chú, cắt đứt hơi thở của người sống.
Hai con quỷ nô canh cửa kia chỉ mới cảm nhận được phương hướng, chưa thể xác nhận được vị trí thì hơi thở của người sống đã biến mất, điều này tự nhiên khiến bên kia nghi ngờ.
Hai con quỷ nô nhìn nhau, sau đó tôi liền nhìn thấy một trong số đó đang đi về phía nơi ẩn núp của chúng tôi.
Thấy vậy, trong lòng chúng tôi đều âm thầm cười lạnh.
Mọi thứ đều nằm trong sự tính toán của chúng tôi, thời điểm này đến rất đúng lúc, một lát nữa sẽ khiến nó nếm thử cảm giác hồn bay phách tán.
Chân của quỷ nô không chạm đất, nhanh chóng bay về phía vị trí của chúng tôi.
Tất cả chúng tôi đều cầm chặt kiếm gỗ đào ở trong tay, một khi đối thủ đến gần, chúng tôi nhất định sẽ cho đối thủ một đòn kết liễu.
Ở phía bên kia, hồ ly nhỏ Tiểu Mỹ cũng đã tiến vào trạng thái tấn công.
Chỉ cần bên tôi ra tay, hồ ly nhỏ cũng sẽ lập tức ra tay.
Đến lúc đó, hai con quỷ nô canh cửa sẽ bị giết cùng một lúc, cùng một khắc.
Sau đó, sẽ không có bất kỳ ai phát giác ra được chúng tôi.
Đến lúc đó, chúng tôi cũng có thể tiến vào bên trong hang đá mà không ai nhận ra, tìm kiếm Bích Lạc Thuỷ.
Nín thở, mọi thứ đang diễn ra theo trí tưởng tượng của chúng tôi.
Một lúc sau, quỷ nô áo trắng kia đã tiến vào khu rừng nơi chúng tôi ẩn náu, tiếp tục áp sát vào phạm vi phục kích của chúng tôi.
Ba mét, hai mét, một mét.
Cuối cùng, quỷ áo trắng đã tiến đến trung tâm của trận phục kích.
Thấy vậy, tôi cũng không chút do dự, trong miệng đột nhiên khẽ hừ một tiếng: "Ra tay đi!"
Chưa kịp dứt lời, tôi đã “sưu” một tiếng mà lao ra khỏi bụi rậm.
Lão Phong và Từ Lâm Tĩnh cũng không chút do dự, bọn họ lao ra theo hai hướng, cầm trong tay thanh kiếm gỗ đào mà lao thẳng về phía của quỷ nô áo trắng kia.
Biểu hiện của con quỷ bị chúng tôi phục kích cũng thay đổi rõ rệt.
Nhưng trước khi nó kịp kêu lên một tiếng, chưa kịp giải phóng sức mạnh của âm sát khí, thanh kiếm gỗ đào trong tay chúng tôi đã phân ra ba hướng, đâm trúng vào chỗ yếu hại của nó.
Chúng tôi ra tay quá nhanh, mà mọi chuyện còn nằm trong sự tính toán của chúng tôi nữa, cộng thêm việc đạo hạnh của con quỷ áo trắng này quá thấp.
Kết quả rất rõ ràng, sau khi bị đâm vào chỗ trọng yếu, thân thể của nó đột nhiên hóa thành từng chùm ánh sáng, hồn bay phách tán.
Ở phía bên kia, hồ ly nhỏ và một tên quỷ nô canh cửa khác cũng lập tức nghe thấy tiếng quát nhẹ của tôi, lúc chúng tôi ra tay, con quỷ nô canh cửa đó định lên tiếng cảnh báo, nhưng đã quá muộn.
Tiểu Mỹ vốn đã chuẩn bị tư thế tấn công, lúc này cũng đột nhiên nhảy ra ngoài và cắn một phát vào cổ của quỷ nô.
Hai mắt của Tiểu Mỹ sáng lên, trong miệng của cô ấy đã hút một cái khiến cho hồn lực của quỷ nô biến mất trong nháy mắt, đồng thời cũng bị cô ấy khống chế.
Mà móng vuốt sắc bén của Tiểu Mỹ còn đâm thẳng vào ngực của đối phương.
Mà điều này cũng làm cho quỷ nô áo trắng không thể chống cự, kết quả vẫn như cũ, trong nháy mắt hóa thành một tia sáng chói mắt, hồn bay phách tán.
Lúc chúng tôi ra tay giết chết hai con quỷ nô canh cửa, khiến cho hai con quỷ nô hồn bay phách tán, tốc độ cực nhanh, trước sau chỉ mất có hai ba giây.
Sau khi hồn phách của hai con quỷ nô biến mất, chúng tôi không chút do dự hay dừng lại, trong nháy mắt đã đi thẳng đến hang đá.
Bên trong hang đá này vô cùng âm u lạnh lẽo, tràn ngập âm lực cuồn cuộn.
Đồng thời, bên trong hang có thắp đèn dầu, thỉnh thoảng phát ra tiếng “tách tách”.
Tuy nhiên, ngọn lửa của những ngọn đèn dầu này có màu xanh lục, phản chiếu ra xung quanh trông rất quỷ dị và bất thường.