Nhưng vừa nói xong, anh ta lại tiếp tục đẩy, giờ thì hay rồi, bởi vì dùng sức quá lớn nên làm đau Từ Lâm Tĩnh.
Từ Lâm Tĩnh thậm chí không nhịn được “A” một tiếng, âm thanh rất nhỏ, nhưng Từ Lâm Tĩnh dù sao vẫn là con gái, lúc này mặt đỏ đến tận cổ.
Còn tôi lại có thể chiếm của hời lớn.
Tôi chỉ cảm thấy trước ngực một mảng mềm mại, cũng không thể dịch chuyển, chỉ có thể chịu đựng như vậy.
Phong ca cũng nhanh chóng nhặt cỏ khô đắp lên người chúng tôi.
Sau đó chợt lóe, trở về cơ thể của lão Phong.
Tôi nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Từ Lâm Tĩnh, quay đầu đi chỗ khác, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Tôi gượng cười: "Cái đó, cái đó, thật xin lỗi. Để tôi lui về phía sau một chút."
Vừa nói, tôi vừa muốn lùi lại.
Nhưng Từ Lâm Tĩnh đột nhiên nói: "Đừng, vẫn là thôi đi! Miễn cho bị phát hiện."
Nghe đến đây, tôi lại ngượng ngùng: "Cái đó, cái đó, vậy được rồi!"
Tim tôi đập thình thịch, không phải tôi muốn ăn đậu hủ, mà là vì tôi thật sự không có tâm trạng.
Quỷ nô sắp xuất hiện, nơi này chỉ có hai cái hố, chỉ có thể ẩn nấp một thời gian.
Muốn trách chỉ có thể trách lão Phong.
Cố tình chọn một cái hố đất nhỏ để trốn vào. Nếu cậu ấy nhường chỗ đó cho Từ Lâm Tĩnh thì chúng tôi sẽ không rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.
Cho nên lúc này chỉ có thể bị ép cùng nhau chen chúc trong cái hố này. Không chỉ phần ngực bị biến dạng do bị ép chặt mà ngay cả hai chân cũng dựa sát vào nhau.
Tư thế mập mờ như vậy thật sự là muốn mạng mà.
Hơn nữa mịa nó nếu cô vợ dữ như khủng long bạo chúa của tôi biết được chuyện này, nhất định sẽ lột một tầng da của tôi ra.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, một lúc sau, tên quỷ nô đuổi theo chúng tôi đã đi tới.
Tôi chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua, hàng chục quỷ binh lướt qua chúng tôi.
Bởi vì có bùa nín thở, cùng với việc Phong ca đã ngụy trang chúng tôi rất tốt, nên chúng đã không tìm thấy chúng tôi.
Chúng tôi có thể xuyên qua khe hở giữa đám cỏ dại nhìn thấy rõ ràng những khuôn mặt người trắng bệch, cũng như những con quỷ quái bốn chân không ngừng lơ lửng xung quanh chúng tôi.
Thậm chí còn có hai quỷ nô bay ngang qua chúng tôi.
Cảnh tượng đó khiến chúng tôi toát mồ hôi lạnh, không dám thở mạnh sợ bị phát hiện.
Một lúc sau, những quỷ nô này rời đi.
Vốn tưởng vậy là đã xong, nhưng không đợi chúng tôi đứng dậy. Lại có một loạt tiếng bước chân truyền đến.
Không còn cách khác, chúng tôi chỉ có thể tiếp tục trốn ở đây.
Tiếng bước chân đại biểu cho người sống, xác chết biết đi, … chúng tôi càng không dám có chút động tĩnh.
Ngay sau đó, một nhóm người khác tiến đến.
Có từ bảy đến tám yêu đạo tà giáo, bên người mang theo một số thi nô. Nhưng này đó đều là xác chết biết đi chứ không phải cương thi.
Chúng đến đây và nhìn xung quanh.
Sau đó tôi nghe một yêu đạo nói: “Hữu thủ lĩnh, chúng ta đuổi theo họ như thế nào?”
"Còn có thể đuổi theo như thế nào? Liều mạng mà đuổi theo. Tuyệt đối không thể để những đạo sĩ chính phái này chạy thoát. Mẹ kiếp, hôm nay nếu không phải tao chạy nhanh thì đã sớm chết ở trong tay những tên đó rồi." Giọng nói của tên yêu đạo đen gầy truyền đến.
Cùng lúc đó, gã đột nhiên đạp mạnh xuống đất, cát đá bay tứ tung, một trong số đó thậm chí còn rơi trúng chỗ ẩn nấp của chúng tôi.
Lòng tôi khẽ động, tim đập liên hồi.
Một yêu đạo khác nói: “Hữu thủ lĩnh, theo lý thuyết bọn chúng chạy không thoát khỏi sự truy lùng của bọn quỷ nô, nhưng hiện tại đã biến mất, ngài có cho rằng bọn chúng trốn ở trên cây không?”
“Đúng vậy, có khả năng chúng trốn ở trên cây.” Một yêu đạo đồng tình lên tiếng.
Nhưng vừa dứt lời, yêu đạo đen gầy vẻ mặt không vui nói: "Chúng mày tưởng bọn quỷ nô kia ăn hại lắm sao? Trốn ở trên cây chẳng lẽ bọn nó lại không nhìn thấy? Sao không nói bọn chúng trốn trong đống cỏ đó đi?”
Sau khi nói xong, yêu đạo đen gầy trực tiếp chỉ vào nơi ẩn núp của chúng tôi.
Một tên yêu đạo ngu xuẩn bên cạnh có sắc mặt kinh ngạc: "Ừm, rất có khả năng. Hữu thủ lĩnh, để tôi đi xem một chút."
Sau khi nói xong, tên yêu đạo ngốc nghếch đó đi về phía nơi ẩn núp của chúng tôi với vẻ mặt nghiêm túc...
****************
Yêu đạo đen gầy vốn chỉ vì tức giận nên mới nói vậy, thế nhưng yêu đạo ngu ngốc bên cạnh gã lại tin là thật.
Lúc này nghe yêu đạo đen gầy nói, gã thế mà thực sự đi về phía nơi ẩn núp của chúng tôi.
Thấy vậy, tôi không tránh khỏi biến sắc, lộ ra vẻ kinh ngạc xen lẫn lo lắng.
Trời ạ, nếu tên này thực sự lục soát chỗ này, chúng tôi có khả năng sẽ bị lộ.
Nghe thấy tiếng bước chân nặng nề và bóng dáng đang tiến đến gần của đối phương, tôi theo bản năng nhướng cao mày, nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay.
Một khi đối phương thật sự tới đây lục soát thì cũng chỉ có thể bại lộ trước, sau đó trực tiếp giết đối phương.