Không chỉ có như thế, Dì Mỹ Nhân ở bên cạnh cũng cầm lấy cây quải trượng lao tới Liệt Hỏa chân nhân.
Trong khoảnh khắc đó, âm lực cuồn cuộn dâng trào và ba người mặt đối mặt tấn công nhau.
Đây là cơ thể thật sự của Quỷ Tam Nguyên chứ không phải là linh môi gì đó và cũng không phải là thế thân.
Đạo hạnh của Quỷ Tam Nguyên trong nháy mắt tăng lên và đạt đến mức tối đa. Sức mạnh âm sát khí vô cùng mãnh liệt.
Dì Mỹ Nhân cũng rất lợi hại, âm sát khí cuồn cuộn, phối hợp với Quỷ Tam Nguyên trái phải tấn công Liệt Hỏa chân nhân.
Liệt Hỏa chân nhân rất bình tĩnh và không sợ hãi. Cây phất trần trong tay không ngừng tạo ra từng đợt đạo khí nóng như lửa.
Mặc dù là linh môi giáng xuống nhưng cũng có thể lấy một chọi hai.
Ở đằng xa, Trương Tử Đào lúc trước bị Liệt Hỏa chân nhân ném ra xa, giờ phút này cũng bò lên.
Nhưng tên này đã bị trọng thương, hồn lực có chút không ổn định.
Nhưng gã không để ý tới việc này mà đang vô cùng tức giận. Gã đẩy hai tên yêu đạo đang dìu gã qua một bên và phẫn nộ mở miệng nói lớn: “Con mẹ nó, đừng quan tâm tới tao, đi đi, đi giết chết Đinh Phàm với con nhỏ kia đi, sau đó giam cầm hồn phách của chúng lại rồi luyện thành quỷ nô…”
Hai tên yêu đạo bên cạnh nghe được lời này, vội vàng chắp tay nói: “Vâng! thiếu chủ!”
Nói xong, hai tên yêu đạo vung tay lên.
Lập tức, đám quỷ nô đang bao vây xung quanh chúng tôi vốn dĩ không hề nhúc nhích, trong khoảnh khắc khi nhận được mệnh lệnh, chúng lần lượt điên cuồng hét lên một tiếng, giơ móng vuốt lên, nhe năng ranh ra và lao về phía chúng tôi.
Cơ thể của tôi tuy rằng vẫn đang run nhưng tôi vẫn luôn nắm chặt thanh kiếm gỗ đào.
Giờ phút này, đám quỷ nô lại lần nữa lao lên tấn công. Trong lòng tôi lại trầm xuống và chuẩn bị tiếp tục chém giết.
Hôm nay tôi đã không còn gì để mất. Hiện giờ tôi chỉ có một suy nghĩ, có thể giết được tên nào thì hay tên đó.
Ngay cả khi tôi chết, ngày sau tất nhiên sẽ có người thay tôi báo thù.
Tôi cầm chặt thanh kiếm gỗ đào, vào tư thế sẵn sàng chiến đấu với quân địch.
Đám quỷ đó nhanh chóng lao tới và cũng trong lúc đó, ba con quỷ nô bỗng nhiên nhảy lên cao và điên cuồng hét lên một tiếng.
“Ngao!”
Cùng lúc đó, có một móng vuốt đâm về phía cổ tôi với tốc độ rất nhanh.
Thấy vậy, tôi nhướng mày khiêu khích, chuẩn bị nâng kiếm đỡ lấy.
Chỉ là không đợi tôi ra tay, phía sau tôi bỗng nhiên xuất hiện một luồng đạo khí vô cùng lạnh lẽo và mạnh mẽ.
Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng hừ lạnh của một cô gái.
Theo sau âm thanh hừ lạnh đó, một luồng âm lực vô hình thổi quét qua trước khi móng vuốt của ba con quỷ nô kia vồ tới.
Một tiếng “Phanh” trầm thấp vang lên, ba con quỷ nô lập tức nổ tung trong không trung, hồn bay phách tán và biến thành từng chùm ánh sáng nhỏ.
Thấy vậy, tim tôi thắt lại. Đây là?
Tôi đột nhiên quay lại, nhưng ngay lúc tôi quay lại, tôi thấy vài bóng người đang nhảy lên cao với vầng trăng sáng trên đầu.
Mà người vừa rồi ra tay chính là cô gái mặc đồ màu trắng vô cùng xinh đẹp.
Không phải ai khác mà chính là cô vợ quỷ bạo chúa của tôi, Mộ Dung Ngôn.
*****************
Ngay lúc tôi quay đầu lại, tôi nhìn thấy một vài bóng người xuất hiện phía sau tôi và một trong số đó chính là Mộ Dung Ngôn. Cả người tôi run lên một cái.
Trong lòng một trận mừng rỡ. Dù cho nghĩ cả ngàn lần, tôi cũng không ngờ tới vào thời điểm mấu chốt này, Mộ Dung Ngôn lại xuất hiện ở nơi này.
Những người đang nhảy qua vầng trăng sáng trên đầu cũng nhanh chóng lao vào bên trong đám quỷ.
Ngoại trừ Mộ Dung Ngôn, tôi phát hiện ra trong số đó có vài nhân vật mà tôi nhận biết.
Vương Bảo Thành của nghĩa trang Kim Sơn, Đằng Ngưu của Độc Sơn và thậm chí còn có Mạc bà bà,...
Mộ Dung Ngôn mạnh cỡ nào? Đó là người mà đám quỷ nô này có thể ngăn chặn sao?
Với cấp bậc của những người trước mặt, đám quỷ nô này căn bản không khác gì những miếng đậu hủ.
Chỉ với một lần đối mặt, những tiếng kêu rên vang lên không ngừng, một số lượng lớn quỷ nô đã chết trong tay đám người Mộ Dung Ngôn.
Vào giờ phút này, tôi mừng rỡ như điên.
Như vậy, chúng tôi có cơ hội rất lớn để chạy trốn khỏi đây và thậm chí có thể phản công giết lại bọn tà giáo Mắt Quỷ.
Có lẽ là bởi vì quá vui mừng nên đạo khí vốn dĩ đã khô kiệt lúc này lại xuất hiện một chút.
Trong miệng trực tiếp rít gào một tiếng, tôi lại lần nữa nắm chặt thanh kiếm gỗ đào trong tay và lao vào đám quỷ nô đó.
Liệt Hỏa chân nhân đang liều mạng với Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân nhìn thấy nơi này cũng hừ lạnh một tiếng.
Dì Mỹ Nhân bên cạnh đồng thời rống to một tiếng: “Đánh trống, dẫn Thi Vương tới.”
Dì Mỹ Nhân vừa dứt lời, xung quanh vang lên từng tiếng “đông đông đông” trầm đục.