Thi Muội (Dịch Full)

Chương 770

Chương 770 Chương 770

Hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới, cho nên chúng tôi không mở cửa buôn bán.

Sau khi ăn xong, tôi lấy cái thứ giống như cái vảy cá ra và trở về phòng để tiếp tục nghiên cứu.

Tôi cũng muốn xem, ở bên trong thứ này rốt cuộc là đang ẩn chứa huyền cơ gì.

Tại sao nó lại đặc biệt đến mức cần được giấu kín trên thứ này? Tại sao thứ này còn được gọi là vảy kỳ lân?

******************

Tôi cầm một thứ giống như vảy cá trong tay, nhìn trái rồi lại nhìn phải, bất kể tôi kiểm tra và quan sát nó thế nào, đều không thể phát hiện ra thứ này có gì đặc biệt.

Nhưng sư phụ đã nói với tôi, vị sư huynh đã đi sai đường kia của tôi có lẽ đã học được một loại Đạo pháp đỉnh cao nào đó từ trên này.

Hơn nữa loại Đạo pháp này còn rất lợi hại, một khi học thành tài, người đó có thể khiến tu vi của chính mình đột nhiên tăng mạnh.

Nếu như nói tối hôm qua là do sư phụ uống say, cho nên mới nói những lời nói mơ hồ lảm nhảm đó.

Nhưng sáng nay thì sao, sư phụ lại nghiêm túc nói với tôi những lời này.

Nói là thứ này về sau sẽ được truyền lại cho tôi, còn dặn tôi phải giữ nó cẩn thận.

Chúng tôi không thuộc bất cứ môn phái nào, chỉ là những tán tu bơi đạo, được truyền từ đời này sang đời khác.

Sư phụ cũng nói tôi đừng có quá gấp gáp như vậy, còn nói thiên phú của tôi rất thích hợp để đi trên con đường này, hết thảy tuỳ duyên là có thể lĩnh ngộ được huyền cơ ở phía trên.

Mặc dù những gì sư phụ nói có chút mơ hồ, nhưng tôi có thể nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc và ánh mắt kiên định của sư phụ, cho nên tôi biết những gì ông ấy nói là sự thật.

Miếng vảy cá màu vàng tím trong tay tôi nhìn có vẻ bình thường nhưng lại ẩn chứa một bí mật......

Ngày tết trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã hơn một tuần trôi qua, vết thương của tôi cũng đang nhanh chóng hồi phục.

Hơn nữa, mặc dù núi Lang Nha nguy hiểm trùng trùng, nhưng tu vi của họ đã được ma luyện mài giũa đến mức lớn nhất.

Chớp mắt đã hết kỳ nghĩ tết.

Mọi người cũng đang lần lượt trở lại công ty để làm việc, còn tôi thì dự định tối nay sẽ đến Quỷ Mã Lĩnh một chuyến.

Dù sao trên người của tôi còn đang giữ một mảnh Bích Lạc Thạch nhỏ, cho nên tôi muốn giao thứ này cho Mộ Dung Ngôn.

Đồng thời, tôi cũng muốn đưa chiếc vảy cá màu vàng tím ở trong tay này cho Mộ Dung Ngôn, nhờ cô ấy quan sát thứ này giúp tôi.

Nói không chừng cô ấy có thể nhìn ra thứ này có chỗ nào không bình thường thì sao?

Tôi nghĩ vậy, cho nên sau bữa tối, tôi rời khỏi nhà và nhanh chóng đi đến Quỷ Mã Lĩnh.

Dọc theo đường đi, bước chân của tôi rất nhanh, cho nên không bao lâu đã tới được Quỷ Mã Lĩnh.

Nơi này vẫn như vậy, vẫn là bộ dáng đó. Cũng không có gì đặc biệt, quỷ khí dày đặc, nhưng nhìn lâu cũng quen.

Đi thẳng qua toàn bộ bãi tha ma và đi vào khu rừng nhỏ nằm sâu trong Quỷ Mã Lĩnh.

Không lâu sau, tôi đã đến trước cửa của Mộ Dung phủ.

Nhà cao cửa rộng của thế gia vọng tộc, trước cổng treo hai ngọn đèn lồng lớn màu đỏ, phía trước là hai con sư tử đá lớn, hoa nhỏ ba màu, xuân hạ thu đông trước sau như một.

Tiếng gõ cửa “đông đông đông” vang lên. Một lúc sau, cửa đã mở ra.

Người ra mở cửa là Mạc bà bà, Mạc bà bà nhìn thấy tôi liền mỉm cười.

Sau đó hướng về phía tôi mà cung kính nói: "Cô gia!"

“Mạc bà bà, tôi tới thăm Thi Muội.” Tôi cười nói.

Nhưng vừa dứt lời, Mạc bà bà đã lộ ra vẻ mặt buồn bã: "Cô gia, gần đây tiểu thư bị bệnh, tối nay có thể cậu không gặp được cô ấy."

"Hả? Bị bệnh sao? Thi Muội bị làm sao vậy?" Tôi ngạc nhiên hỏi.

Quỷ mà cũng có thể bị bệnh sao? Tôi nghĩ vậy.

Mạc bà bà nghe vậy thì lại thở dài: "Cô gia có điều không biết. Trong chuyến đi đến núi Lang Nha đó, tiểu thư đã bị trọng thương. Hiện tại cô ấy vẫn đang bế quan dưỡng thương, còn chưa xuất quan.”

"Cái gì? Thi Muội bị thương sao? Còn rất nghiêm trọng nữa?" Sắc mặt của tôi liên tục thay đổi, có chút không thể tin được.

Lúc tôi từ bệnh viện trở về, Mộ Dung Ngôn còn nói chuyện với tôi mà, không phải lúc đó còn rất tốt sao?

Lúc đó còn nói với tôi là phải dưỡng thương cho thật tốt, kêu tôi sau khi tốt rồi thì mới đến Quỷ Mã Lĩnh gặp cô ấy.

Bây giờ tôi đã khôi phục được bảy tám phần rồi nên mới vội vàng chạy đến đây.

Nhưng lúc này nghe được tin tức từ trong miệng của Mạc bà bà, khiến cho tôi chết lặng.

Mạc bà bà khẽ gật đầu: "Đúng vậy, cô gia, chuyện này là do tiểu thư cố ý giấu cậu, hiện tại cậu đã tới cửa, cho nên tôi cũng sẽ không giấu diếm cậu nữa!"

"Cô ấy, tại sao cô ấy lại bị thương? Chẳng lẽ sau khi chúng tôi rời đi, bọn họ đã gặp phải đối thủ rất mạnh?" Tôi tiếp tục nói.

Mạc bà bà khẽ gật đầu: "Bà già này cũng không biết, ngày đó sau khi tiểu thư và chư vị đầu lĩnh đoạn hậu, cuối cùng bị mấy con chiến khôi cường đại và thi nô quấn lấy, vì để bảo hộ chư vị quỷ đầu lĩnh, tiểu thư đã không ngần ngại tiêu hao nguyên khí của bản thân mà xông lên phá vây, lúc này mới có thể thành công thoát hiểm. Đợi đến khi bà già này đuổi đến, tiểu thư đã rất suy yếu, nhưng cũng may là đã phá vòng vây thành công..."

Bình Luận (0)
Comment