Trước đây tôi từng nghe sư phụ nói đến một câu chuyện xưa, kể về một số lão yêu quái đã đắc đạo và có một ít thành tựu.
Bởi vì thực lực của bọn nó rất cường đại, cho nên sau khi chết đi, hồn phách sẽ không tiêu tan, hoặc lưu lại tàn hồn hay gì đó.
Do một sự trùng hợp ngẫu nhiên nào đó, nó đã ký sinh trong cơ thể của một số sinh vật sống.
Bởi vì hồn phách của chính nó rất cường đại, cho nên sau khi ký sinh trên vật chủ, nó sẽ âm thầm thay đổi vật chủ, thậm chí là khống chế cả vật chủ.
Theo thời gian, vật chủ bị ký sinh sẽ biểu hiện ra một số hành vi và thay đổi bất thường.
Giống như đủ loại dấu hiệu mà người phụ nữ trẻ tuổi này vừa rồi đã nói, cho nên lúc này sau khi nghe đến đó, trong đầu của tôi liền nghĩ tới vấn đề này.
Sư phụ ngồi ở bên cạnh cũng trầm mặt xuống, sau đó tiếp tục nói với cô gái: “Nữ sĩ, cô có thể nói cho tôi biết cặn kẽ về tiền căn hậu quả trước không, ví dụ như cô đã phát hiện ra từ khi nào, lúc đầu thì như thế nào, dần dần thì thế nào?”
Sư phụ muốn nghe quá trình càng chi tiết càng tốt, dù sao loại chuyện này càng chi tiết, chúng tôi càng biết nhiều thì mới có thể càng đưa ra phán đoán chính xác nhất.
Người phụ nữ này vốn đã bình tĩnh lại, cho nên hiện tại nghe sư phụ nói như vậy thì khẽ gật đầu: "Được, Đinh đạo trưởng, chuyện này vốn nên bắt đầu từ nửa năm trước, khi đó chồng của tôi vừa mới thất nghiệp, tâm trạng của anh ấy vô cùng phiền muộn..."
Sau đó, người phụ nữ trẻ tuổi kể cho chúng tôi tất cả những chi tiết mà cô ấy biết.
Lúc nghe trong khoảng mười phút, tôi cũng nghe hiểu được đại khái câu chuyện.
Người phụ nữ này họ Chu, còn chồng cô ấy họ Hoàng.
Cô Chu giờ đã là một người vợ đảm đang, ở nhà có hai đứa con đang học mẫu giáo, còn có một người mẹ bị liệt và một người cha bị si ngốc cần phải chăm sóc.
Ở nhà chỉ có một mình chồng là Hoàng tiên sinh đi làm, Hoàng tiên sinh cũng chỉ là một nhân viên bình thường, lương không cao, hàng tháng cũng không đủ trang trải cuộc sống.
Vì vậy, vấn đề này đã gây ra rất nhiều áp lực cho Hoàng tiên sinh, nhưng chỉ nửa năm trước, Hoàng tiên sinh này bỗng nhiên thất nghiệp.
Đối với gia đình cô Chu mà nói, điều này chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang.
Sau khi Hoàng tiên sinh thất nghiệp thì rất buồn rầu.
Bởi vì học vấn của anh ta không cao, cũng không có tài ăn nói, quan trọng nhất là Hoàng tiên sinh đã ba mươi bảy tuổi.
Ở một nơi làm việc khắc nghiệt, thật khó để một nam ứng viên 37 tuổi có ít kỹ năng tìm được một công việc ưng ý.
Sau hàng chục cuộc phỏng vấn liên tiếp, Hoàng tiên sinh đều thất bại.
Nhưng trong nhà thì chỗ nào cũng phải dùng tiền, thậm chí là sắp không có thứ gì để ăn nữa.
Theo cô Chu, trong những ngày đó, tóc của chồng cô ấy đã rụng hết một nửa, ngày nào cũng không thể ngủ ngon, luôn nghĩ cách tìm việc làm.
Nhưng cho đến một buổi chiều, chồng của cô Chu đã nhận được tin nhắn yêu cầu anh ta đi đến một công ty để phỏng vấn vòng hai.
Hoàng tiên sinh vô cùng vui mừng, lập tức đi ra khỏi nhà và tham gia cuộc phỏng vấn của vòng hai.
Mà chính từ ngày này, Hoàng tiên sinh đã bắt đầu thay đổi.
Sau khi trở về, Hoàng tiên sinh không chỉ nhận được 1 vạn tệ, thậm chí còn được mời về làm quản lý với mức lương hàng tháng là 1 vạn 2 ngàn tệ.
Công ty hiện tại của anh ta đã trả trước 1 vạn tệ.
Ban đầu cô Chu cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy vui mừng.
Mỗi tháng 1 vạn có thể thay đổi hoàn toàn gia đình của cô Chu, thậm chí còn tiết kiệm được một khoản, không đến vài năm nữa, thậm chí có thể đặt tiền cọc mua nhà ở ngoại ô cách nội thành không xa.
Thậm chí cô Chu còn mơ mộng về những khoảng thời gian tươi đẹp trong tương lai, mơ về việc gia đình mình sẽ có một căn nhà riêng.
Nhưng sau khi Hoàng tiên sinh đi làm, Cô Chu đã cảm thấy là lạ.
Hoàng tiên sinh chủ yếu làm việc vào ban đêm, mà tính khí của Hoàng tiên sinh cũng đã bắt đầu thay đổi rõ rệt.
Trở nên nóng nảy, rất dễ nổi giận, ghét ánh sáng, thậm chí mỗi lần Hoàng tiên sinh về nhà còn mang theo một mùi rất lạ.
Ban đầu cô Chu cũng không để ý đến, nhưng có một hôm sau khi Cô Chu đi ngang qua lò mổ thì bất ngờ phát hiện ra.
Mùi lạ ở trên người của chồng mình rất giống với mùi máu thoang thoảng từ lò mổ.
Ngoài ra, cô Chu còn phát hiện ra, cái đầu gần như hói của chồng mình đã mọc lại tóc.
Chỉ là những sợi tóc kia lại khác với tóc ban đầu của chồng cô Chu, nó có màu vàng, rậm rạp, mềm mại nhưng không bóng, nhưng nhất định không phải khô héo.
Nó trông giống như một loại lông của động vật.
Ban đầu, cô Chu không quan tâm đến điều này, cho rằng chồng mình làm việc quá sức nên mái tóc mới mọc đã chuyển sang màu vàng.
Nhưng dần dần, những sợi tóc này đã thay thế và phủ kín đỉnh đầu của chồng cô ấy, thậm chí còn lan từ đỉnh đầu ra phía sau.
Cô Chu đã rất lo lắng và yêu cầu Hoàng tiên sinh đi khám bác sĩ, nhưng Hoàng tiên sinh đã mất bình tĩnh và nói rằng đàn ông mọc chút lông thì có làm sao.