Mặc dù chúng tôi đã ra sức ngăn cản, nhưng dường như vẫn rất khó khăn.
Lúc này, Từ Lâm Tĩnh bất ngờ bị mấy tên yêu đồ bao vây.
Mặc dù Từ Lâm Tĩnh đã cố gắng hết sức để chống cự, nhưng kết quả là cô ấy vẫn bị một cái đuôi của yêu đồ quất trúng phía sau lưng.
“Bang” một tiếng, cả người Từ Lâm Tĩnh liền lao về phía trước và ngã xuống đất ngay tại chỗ.
Đúng lúc này lại có một tên yêu đồ xuất hiện ở trước mặt của Từ Lâm Tĩnh, vừa nhìn thấy vậy thì tên đó đã lộ ra ánh mắt hung ác, giương nanh vuốt sắc bén lên, chuẩn bị giết chết Từ Lâm Tĩnh.
Bởi vì Từ Lâm Tĩnh bị quất bay, cho nên cô ấy hoàn toàn không kịp phản ứng lại, càng đừng nói đến việc né tránh.
"Từ Lâm Tĩnh..." Tôi đột nhiên kêu lên, cũng không suy nghĩ được cái gì khác mà trực tiếp ném trường kiếm ở trong tay ra ngoài.
Thanh kiếm được rót đạo khí vào này đã không nghiêng không lệch mà đâm xuyên thẳng qua phía sau lưng của đối phương.
Thân thể của tên yêu đồ kia cứng đờ, chết ngay tại chỗ.
Hồ ly nhỏ Hồ Mỹ thấy thế, cô ấy gầm lên một tiếng kêu của hồ ly, toàn thân của cô ấy lập tức tràn ngập yêu khí.
Vào thời điểm này, hồ ly nhỏ cũng xuất hiện tình trạng hoá thú, hoá thành một con hồ ly khổng lồ.
Trên gương mặt của con hồ ly khổng lồ này tràn đầy vẻ dữ tợn, móng vuốt sắc bén quét ngang, ở ngay lúc nguy cấp mở ra một con đường máu, chắn ở trước người của Từ Lâm Tĩnh.
Bởi vì tôi đã ném kiếm gỗ đào ở trong tay đi, cho nên hiện ở trong tay tôi không có vũ khí.
Kết quả là một tên yêu đồ mặt chuột đột nhiên nhào tới, dùng một vuốt chụp về phía đầu của tôi.
Tôi chỉ có thể nhanh chóng lùi lại phía sau, kết quả là chưa kịp lùi lại được hai bước, thì từ phía sau của tên yêu đồ đột nhiên vươn ra cái đuôi dài hai mét.
Cái đuôi này giống hệt đuôi chuột, không có lông và sẫm màu, nhưng thon và to hơn.
Cái đuôi này giống như một chiếc roi da, “Bịch” một tiếng mà quất tới, quất thẳng vào mặt tôi.
Tốc độ của nó quá nhanh, cơ hồ khiến cho tôi khó có thể né tránh được.
Mẹ nó nếu bị cái này quất trúng, cái bản mặt này của tôi sẽ bị biến dạng mất.
Trên khuôn mặt tôi lộ ra sự kinh ngạc, sau đó muốn dùng tay để chặn lại.
Nhưng vào lúc này, Lão Phong đột nhiên lao ra, đánh một kiếm về phía trước.
Đột nhiên “Răng rắc” một tiếng, cái đuôi khổng lồ của con chuột kia bị kéo đứt thành hai mảnh, máu tươi tràn ra khắp sàn nhà.
“A!” Yêu đồ kia kêu thảm thiết một tiếng, nhanh chóng rụt đuôi lại.
Tôi thấy vậy thì cũng thở phào nhẹ nhõm: "Cám ơn lão Phong!"
Phong Tuyết Hàn lại lộ ra một nụ cười nhẹ với tôi: "Chuyện nhỏ thôi!"
Sau khi nói xong, Lão Phong lại nghênh đón một tên yêu đồ khác.
Tôi nhìn Lão Phong, sau đó khóe miệng vểnh lên một đường vòng cung, rồi lao lên lần nữa...
Khi phe của chúng tôi đang ở ranh giới của sinh tử, khi chúng tôi đang liều chết ngăn cản, thì bên phía sư phụ và Hồ Lục gia, cuối cùng cũng đã phân định thắng bại.
Lúc này, sư phụ và Độc đạo trưởng đột nhiên liên thủ, giơ trường kiếm lên và cùng đâm về phía của một tên hộ vệ.
Tên hộ vệ kia tránh không kịp, cánh tay trái đã bị Độc đạo trưởng trực tiếp cắt bỏ.
Cơn đau do cánh tay bị cụt khiến cho cơ thể của tên hộ vệ áo đen kia không ổn định. Bên phía sư phụ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, sắc mặt của ông ấy trầm xuống, đâm ra một kiếm.
“Vèo” một tiếng, trực tiếp đâm thủng ngực của tên hộ vệ áo đen kia.
Sư phụ đá theo sau, đá bay tên yêu đồ kia ra.
Vốn là bốn đánh với bốn thì bên phía sư phụ đã chiếm được thế thượng phong, nhưng hiện tại đã trực tiếp trở thành ba so với bốn, mà ba tên yêu đồ áo đen kia lại càng không phải là đối thủ của bọn họ.
Kết quả là trong vòng chưa đầy mười hiệp, tất cả bọn chúng đều lần lượt chết dưới cái miệng sắc bén của Hồ Lục gia và móng vuốt hồ ly của Hồ Thất Nãi.
Chuyện này còn chưa kết thúc, ngay khi bên phía bốn tên hộ vệ áo đen bị giết chết, Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi đã lao tới chỗ của thủ lĩnh áo đen, chuẩn bị hợp sức với Vương đạo trưởng và Trần đạo trưởng để giết chết tên thủ lĩnh áo đen kia.
Mà sư phụ và Độc đạo trưởng cũng trực tiếp xông về phía chúng tôi, chia sẻ áp lực cho chúng tôi.
Còn chúng tôi lúc này đều đã bị thương, nguyên một đám thở hồng hộc.
Nếu không phải dựa vào cái vạc này cùng với sự phối hợp tác chiến của mấy người chúng tôi, chúng tôi làm sao có thể là đối thủ của những tên yêu đồ này?
Người ta dùng chiến thuật biển người, chỉ cần như vậy là đã có thể giết chết tất cả chúng tôi rồi.
Nhưng lúc này lại có đám người sư phụ gia nhập vào, áp lực của chúng tôi cũng lập tức giảm đi rất nhiều.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là bên phía thủ lĩnh áo đen kia.
Nếu không thể đánh bại được cái tên gọi là Lăng đại nhân đó, những tên yêu đồ này vẫn sẽ liên tục kêu gào và xông về phía trước mà tấn công chúng tôi, vậy thì chúng tôi vẫn sẽ gặp phải nguy hiểm.