Thi Muội (Dịch Full)

Chương 868

Chương 868 Chương 868

Móng tay của cậu ta đã mọc dài ra và sắc nhọn, trên mặt và mu bàn tay cũng đã xuất hiện dấu vết từng mảnh vảy thịt.

Mức độ yêu hóa nghiêm trọng hơn nhiều so với của tôi.

Thấy vậy, lông mày không khỏi nhăn chặt lại.

Nhưng Phong ca đang đứng ở bên cạnh tôi lại mở miệng nói: "Lúc vào khoảng giờ tý thì yêu độc bùng phát. Cái thứ rác rưởi chết tiệt này cũng không biết đánh thức tôi sớm hơn một chút, thẳng cho tới khi trên cơ thể của mình bắt đầu xuất hiện vảy thịt thì mới chịu đánh thức tôi dậy..."

Phong ca phàn nàn một chút, dù sao Phong ca và lão Phong là một sự tồn tại rất đặc biệt, hiện tại còn có chung một cơ thể.

Nếu như thân thể này xuất hiện bất kỳ sự sơ xuất nào, lão Phong và Phong ca đều sẽ chết, hơn nữa còn bị hồn bay phách tán.

"Nhưng may là có người nhà của cậu, cũng chính là vị Thi Muội này tới kịp thời, nếu không hậu quả thật khó có thể tưởng tượng được!" Phong ca nói, trong mắt tràn đầy cảm kích mà nhìn về phía Mộ Dung Ngôn.

Đương nhiên, vị Thi Muội ở trong miệng của Phong ca, cũng là vị Thi Muội mà tôi đang nghĩ đến.

Anh ta cũng cảm thấy rất mơ hồ và không rõ ràng về mối quan hệ giữa chúng tôi.

Anh ta chỉ nhận ra Mộ Dung Ngôn, biết Mộ Dung Ngôn là Bảo Gia Hồn của nhà tôi, còn được tôi gọi là "Thi Muội". Vào những thời điểm quan trọng, có thể được tôi gọi ra mà thôi.

Về điểm này, tôi cũng không giải thích mà chỉ gật đầu một cái: "Không sao là tốt rồi! Cũng không biết bên phía sư phụ và Độc đạo trưởng như thế nào rồi..."

Tôi nhìn Lão Phong ở đây, nghiêm túc nói.

Kết quả là vừa dứt lời, Mộ Dung Ngôn liền đập xuống một chưởng, khiến cho lão Phong phun ra một ngụm máu đen, lập tức thanh tỉnh.

Cũng ngay vào lúc này, Mộ Dung Ngôn thu công, từ từ đứng dậy.

Thấy vậy, tôi vội vàng nói: “Thi Muội, lão Phong sao rồi?”

Mộ Dung Ngôn hít sâu một hơi: “Vấn đề không nghiêm trọng, nhưng so với tình hình của anh thì nghiêm trọng hơn một chút. Tôi đã dùng chân nguyên của mình để ép phần lớn yêu khí ở trong cơ thể của anh ta ra, nhưng tình trạng của anh ta cũng giống như anh, bên trong cơ thể vẫn còn lại một ít, cho nên cần phải tìm cách để tiêu trừ nó.”

Mộ Dung Ngôn chậm rãi nói, Phong ca ở bên cạnh nghe xong cũng vội vàng chắp tay hành lễ với Mộ Dung Ngôn, vô cùng cung kính nói: “Cám ơn cô đã cứu giúp, nếu không tôi và em trai mình phải nhận lấy hậu quả khó mà tưởng tượng được.”

Mộ Dung Ngôn cười nhạt một tiếng với Phong ca: "Không sao, không sao."

Lúc này, Lão Phong cũng chậm rãi mở mắt ra.

Cậu ta cũng biết là ai đã ra tay cứu giúp, cho nên lúc này mới ra sức mà đứng dậy, có chút yếu ớt mà nói với “hư ảo” của Mộ Dung Ngôn: "Ân cứu mạng suốt đời khó quên!"

Thấy Lão Phong cảm ơn lần nữa, Mộ Dung Ngôn cũng mỉm cười đáp lại: "Bạn của Đinh Phàm cũng là bạn của tôi! Hiện tại chúng ta nên cùng nhau vượt qua khó khăn và tìm cách giải trừ yêu độc ..."

******************

Mộ Dung Ngôn vừa dứt lời, tôi liền nói với mọi người: "Vừa rồi tôi mới thông báo với mọi người, ngoại trừ Từ Lâm Tĩnh và Dương Tuyết, sư phụ của tôi và Độc đạo trưởng cũng đều đã xuất hiện giai đoạn yêu hoá."

Lão Phong nghe vậy, sắc mặt cũng trầm xuống: "Lão Đinh, tình trạng của Đinh tiền bối và sư phụ của tôi có nghiêm trọng không?"

"Hiện tại còn không rõ ràng lắm, nhưng tôi đã nói cho bọn họ cách để đối kháng với yêu độc rồi, ngoại trừ Độc tiền bối và sư phụ, tình hình của hai vị trưởng lão trong tông môn và Lão Tần Gia, tôi vẫn chưa biết rõ."

Trên mặt của tôi lộ ra sự ngưng trọng, sau đó lại nhìn về phía Mộ Dung Ngôn: "Đúng rồi Thi Muội, tình hình của đám người Hồ Lục gia thế nào rồi?"

Mộ Dung Ngôn nghe xong, lập tức hồi đáp: "Bọn họ đã không sao rồi, có lẽ yêu độc kia không gây tổn hại gì đến bọn họ. Vì để đề phòng vạn nhất, bọn họ vẫn vận công để kiểm tra, vì để tiết kiệm thời gian, tôi đã lập tức chạy tới đây."

Tôi khẽ gật đầu, nếu mà nói như vậy thì trước mắt có thể xác định được. Chỉ có bốn người là tôi, Lão Phong, sư phụ và Độc tiền bối đều bị trúng yêu độc, nhưng chúng tôi đều là đàn ông, lúc đó Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh đứng ở bên cạnh tôi lại không bị trúng yêu độc.

Trong lòng tôi có chút nghi hoặc, nhưng lúc này cũng không có thời gian đi suy nghĩ nhiều, bởi vì hiện tôi còn đang lo cho nhóm người sư phụ.

Hơn nữa sự việc xảy ra quá đột ngột cho nên tôi nghĩ cần phải tự mình đến đó để kiểm tra một chút mới được.

Chính vì thế mà tôi lại nói với mọi người: "Tình hình của đám người Độc đạo trưởng, sư phụ của tôi và Lão Tần Gia cũng không biết như thế nào rồi, tình hình hiện tại của chúng ta đã ổn định, cho nên chúng ta đi một chuyến vào nội thành đi, nếu không tôi không cảm thấy an tâm.”

Lão Phong đang có ý định này cho nên cũng gật đầu đồng ý.

Mộ Dung Ngôn cũng "ừ" một tiếng, ra hiệu sáng nay sẽ xuất phát.

Sau khi đưa ra quyết định, tôi chở mọi người đến bệnh viện trong thành phố.

Bình Luận (0)
Comment