Từ đó có thể thấy được loại bí pháp thủ ấn này mạnh đến mức nào.
Nhưng mà loại bí pháp này cũng cực kỳ khó luyện, không có thiên phú nhất định không có cách nào học được.
Tôi đã từng nghe nói về loại bí pháp thủ ấn này, nhưng chưa từng tận mắt nhìn thấy nó.
Đồng thời, ngay cả Từ Lâm Tĩnh là đệ tử của phái Mao Sơn, cô ấy cũng không học được loại bí pháp thủ ấn này.
Nhưng vào lúc này, Tống Sơn Hà mang theo một đạo lực cuồn cuộn chỉ thẳng về phía tên yêu nhân áo đen, nếu yêu nhân kia bị đánh trúng, nhất định sẽ không có kết quả tốt.
Theo chúng tôi, cho dù tên yêu nhân đó có ngu đến đâu cũng nên tránh xa ra mới đúng.
Nhưng lại không ngờ, tên yêu nhân đó không những không né tránh mà còn đánh ra một chưởng, muốn liều chết với Tống Sơn Hà.
Tốc độ của cả hai người đều cực nhanh, trong nháy mắt chỉ nghe “Phanh” một tiếng trầm vang.
Hai đạo lực lập tức va chạm với nhau, xuất hiện một làn sóng đạo khí chấn động về phía xung quanh.
Tôi vốn cho rằng Tống Sơn Hà đã thi triển ra thủ ấn trấn yêu, có lẽ đã cao hơn một bậc, sẽ càng thêm cường đại.
Nhưng kết quả thật đáng thất vọng.
Sau một chưởng va chạm với nhau đó, ngay cả Tống Sơn Hà đã thi triển ra thủ ấn cũng bị đối thủ đánh bay, còn bay ngược ra phía sau ba bốn mét, suýt nữa thì không thể đứng vững.
Yêu nhân áo đen thì ngược lại, gã đứng nguyên tại chỗ, cũng không hề nhúc nhích một chút nào, còn không bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng dù chỉ một chút.
Chỉ là sau khi đạo khí bạo phát, chiếc mũ đen trên đỉnh đầu của gã đã bị thổi bay.
Khoảnh khắc chiếc mũ đen bị hất bay đi, tất cả mọi người đều sững sờ và há hốc mồm.
Bởi vì chúng tôi phát hiện ra rằng khuôn mặt ở dưới chiếc mũ đen đó là một cái mặt người đầu rắn.
Người đàn ông không có tóc, không có tai, trên mặt phủ đầy vảy rắn màu xanh, chồng lên nhau, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh đèn đường.
Đôi mắt rắn của gã càng khiến người ta sởn gai ốc hơn, trong miệng cũng phát ra những tiếng kêu “xì xì xì”, cái lưỡi rắn màu đỏ bị phân nhánh kia còn không ngừng duỗi ra và co vào…
********************
Chợt nhìn thấy yêu nhân áo đen lộ ra cái đầu rắn như vậy, tất cả mọi người có mặt đều giật mình, nhịn không được mà hít phải một ngụm khí lạnh.
Ngoại hình đó thực sự quá mức kỳ dị, thân người đầu rắn, còn không ngừng phun ra một cái lưỡi dài từ 10 đến 20 cm.
Nếu đổi lại là người bình thường nhìn thấy điều này, có lẽ bọn họ đã bị doạ sợ chết trân ngay tại chỗ.
Nhưng tất cả chúng tôi đều biết rằng tên này là một tên yêu đạo thực sự của Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Chỉ có những giáo đồ của Nhật Nguyệt Thần Giáo thì mới đem bản thân mình tu luyện thành một bộ dáng không giống người cũng không giống thú, dùng cách này để có được một chút năng lực và sức mạnh của dã thú.
Lúc trước xuất hiện một tên yêu đạo đầu báo, hiện tại còn xuất hiện thêm một tên yêu đạo đầu rắn.
Từ hình dạng bên ngoài của bọn chúng có thể hoàn toàn phán đoán, hai người này hẳn là những tên yêu đồ đã đạt đến giai đoạn thứ ba của yêu hoá, thực lực hẳn là rất cao cường.
Nói cách khác, bọn chúng đã triệt để hoàn thành giai đoạn yêu hoá.
Hiện tại, cơ thể của bọn chúng không chỉ xuất hiện thay đổi và biến dị, mà thậm chí còn có một số bản lĩnh đặc biệt khi yêu hoá thành động vật, không nên coi thường điều này.
Ngay tại thời điểm mà tất cả chúng tôi đều tỏ ra kinh ngạc, tên yêu đạo đầu rắn kia đột nhiên hướng về phía Tống Sơn Hà, sau đó lạnh lùng nói: "Nhóc con, vừa rồi không phải cậu tỏ ra rất kiêu ngạo sao? Tại sao lại kém cỏi như vậy? Lúc này mới có một chiêu thôi mà đã không thể chống đỡ được?"
Tống Sơn Hà nghe thấy lời này, sắc mặt của anh ta cũng vừa xanh vừa đỏ, cũng vô thức mà siết chặt lồng ngực của mình.
Ngay lập tức, chỉ thấy từ khoé miệng của Tống Sơn Hà chảy ra một dòng máu tươi.
Chỉ với một chiêu, cư nhiên khiến cho Tống Sơn Hà bị thương.
Từ đó có thể thấy được, công lực của tên yêu đạo đầu rắn kia rõ ràng mạnh hơn Tống Sơn Hà rất nhiều, rất có thể gã đã đạt tới cảnh giới Đạo Quân.
So sánh Tống Sơn Hà với đối phương, anh ta hoàn toàn không phải là đối thủ của người đó.
Nhưng đối với Tống Sơn Hà mà nói, anh ta có chút không nuốt nổi cục tức này, cũng không muốn thừa nhận thất bại.
Anh ta thân là tam đệ tử của phái Mao Sơn, từ khi còn nhỏ đã bắt đầu tu luyện, đạo pháp của anh ta rất mạnh.
Trong số những người cùng tuổi, anh ta cũng là một nhân tài kiệt xuất, trên người của anh ta còn có một vầng hào quang của thiên tài.
Nhưng lúc này lại bị một tên yêu đạo chế nhạo, làm cho tính tình càng thêm bốc đồng và dễ cáu kỉnh, hiện tại còn đang ở trước mặt Dương Tuyết khiến anh ta phát giận ngay tại chỗ.
"Yêu đạo, đừng có mà tự mãn, đêm nay chính là ngày chết của các người!" Tống Sơn Hà quát lớn một tiếng, hai tay kết ấn chuẩn bị tiếp tục thi triển đạo pháp.