Ngay lập tức, giọng nói hổn hển của sư phụ lại truyền đến: "Tiểu Phong, con, sư phụ của con, ông ấy đã biến thành yêu quái, giờ phút này đã mất đi lý trí rồi, sư phụ đang đuổi theo ông ấy..."
"Đinh tiền bối, sư phụ, sư phụ của con đâu? Chúng con đang ở hoa viên." Lão Phong vội vàng nói.
Sư phụ cũng không dám chậm trễ, lại nói: "Lão Độc đang chạy về hướng bờ sông, chỗ của các con cũng gần bờ sông, mau đi chặn ông ấy lại..."
Sư phụ vừa dứt lời, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Phong ca thân là quỷ hồn, cho nên thân thể vừa động một cái là đã hóa thành tàn ảnh, nhanh chóng lao ra khỏi công viên, bắt đầu bay về phía bờ sông.
Lão Phong cũng không chút do dự, thấp giọng hét lên một tiếng "Sư phụ" rồi lao nhanh về phía bờ sông.
Việc Độc đạo trưởng bị đã yêu hoá, đả kích này đối với lão Phong là vô cùng lớn.
Cứ như vậy, Độc đạo trưởng đã hoàn thành yêu hoá giai đoạn một, yêu khí đã làm thân thể của ông ấy thay đổi hoàn toàn, có lẽ rất khó giải trừ.
Ít nhất là hiện tại không có cách nào. Nhưng dù vậy, cũng không thể để mặc Độc đạo trưởng như vậy, càng không được phép để mặc Độc đạo trưởng tiếp tục yêu hóa, đánh mất lý trí, trở thành một con quái vật man rợ không phải người cũng không phải thú.
Lão Phong giống như bị điên, lao về phía trước không ngừng nghỉ.
Độc đạo trưởng cũng có ơn cứu mạng đối với tôi, đương nhiên là tôi cũng không dám chậm trễ.
Sau đó tôi nói với đám người Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh: "Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh, các cô đưa hai vị tiền bối trở về nghỉ ngơi trước đi, chúng tôi đi một chút rồi về..."
Nói xong lại nhìn về phía Mộ Dung Ngôn và Mạc bà bà: “Thi Muội, Mạc bà bà, chúng ta đi thôi…”
Ngay sau đó, tôi, Mộ Dung Ngôn và Mạc bà bà bắt đầu đi theo bước chân của Lão Phong, vội vã chạy đến bờ sông...
*******************
Chuyện của Độc đạo trưởng khiến chúng tôi không khỏi trở nên căng thẳng, lúc này càng dồn hết sức lực để lao nhanh về phía bờ sông.
Công viên nhỏ cách bờ sông không quá xa, sau khi rời khỏi công viên, cách 200m về phía đông là có một con sông nhỏ.
Tốc độ của mấy người chúng tôi rất nhanh, một lát sau đã vọt ra khỏi công viên nhỏ, cuối cùng là chạy đến bờ sông.
Lúc này trên đường phố hầu như không có bóng người, có vẻ rất yên tĩnh, ngoại trừ tiếng bước chân của chúng tôi.
Sau khi băng qua hai con đường, chúng tôi đã nhìn thấy dòng sông nhỏ.
Sau khi chạy được một quãng đường nhất định, tôi lờ mờ nhìn thấy ở phía bên kia có một bóng người màu đen đang liên tục chạy về phía dòng sông, phía sau bóng người màu đen đó còn có một người khác đang chạy theo.
Mặc dù trời tối nhưng tôi dựa trên hình dáng của hai người họ là có thể phán đoán.
Đó không ai khác chính là sư phụ và Độc đạo trưởng.
Lão Phong và Phong ca đang chạy ở phía trước cũng nhận ra Độc đạo trưởng, thậm chí còn tăng tốc độ và lao lên phía trước.
Vẻ mặt của lão Phong tràn đầy lo lắng, hét lớn với bóng đen ở phía trước: "Sư phụ!"
Nhưng đối phương hoàn toàn không có phản ứng, tiếp tục chạy tới chỗ bờ sông.
Thấy đối phương không có ý định dừng lại, chúng tôi không còn cách nào khác là nhảy khỏi lan can cao hai mét ở bên đường, lao thẳng đến bãi sông, chuẩn bị chặn đường Độc đạo trưởng.
Phong ca là người chạy nhanh nhất, lúc này anh ta đã ở gần Độc đạo trưởng.
Thậm chí còn nghe thấy Phong ca gầm nhẹ một tiếng: "Lão già khốn kiếp, dừng lại!"
Nói xong, Phong ca còn vươn tay ra muốn ngăn cản Độc đạo trưởng lại.
Nhưng Độc đạo trưởng vừa nghe lời này, trong miệng lại phát ra một tiếng gào thét của dã thú: "Gào!"
Cùng với tiếng rống này, Độc đạo trưởng giống như một con dã thú, tay chân để ở trên mặt đất, lao thẳng về phía Phong ca.
"Lão già khốn kiếp, ông làm gì vậy!" Phong ca kinh ngạc kêu lên, nhưng đã không kịp, Độc đạo trưởng đã vọt tới.
Phong ca chỉ có thể giơ tay lên để chống cự, nhưng vừa đối mặt, Phong ca đã bị đẩy lùi và trực tiếp ngã xuống đất.
Tôi đi theo cách đó không xa, lúc này lại nhờ vào sự giúp đỡ của Thiên Nhãn, giờ phút này rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy bộ dáng của Độc đạo trưởng.
Độc đạo trưởng đã biến thành yêu đạo, con ngươi trong mắt đã trở thành đôi đồng tử của dã thú, trên bề mặt cơ thể có một ít lông thú, móng vuốt sắc nhọn, còn có răng nanh.
Điều đó có nghĩa là, Độc đạo trưởng đã hoàn thành yêu hoá giai đoạn một.
Mà giai đoạn tiếp theo là giai đoạn yêu hoá thứ hai.
Khi đến thời điểm đó, thân thể của Độc đạo trưởng sẽ có biến hóa hay còn gọi là dị biến.
Nó sẽ biến thành tay chân của dã thú, thậm chí ngũ quan của ông ấy sẽ bị biến dạng, rồi biến thành bộ dạng của dã thú.
Giai đoạn yêu hoá thứ hai sẽ được hoàn thành ngay sau khi người đó đã hoàn toàn biến thành dáng vẻ nửa người nửa thú.
Dáng vẻ nửa người nửa thú này sẽ kéo dài cho đến khi hoàn thành giai đoạn yêu hoá thứ ba.
Đợi đến khi giai đoạn yêu hoá thứ ba hoàn thành, người bị yêu hoá sẽ có thể tự động khống chế yêu khí của giai đoạn yêu hoá, hoàn toàn biến thành những con quái vật không phải người cũng không phải yêu, đến lúc đó cho dù là thể xác hay là tinh thần của họ sẽ diễn ra những thay đổi không thể đảo ngược.