Sau ót của tên yêu đạo kia dường như mọc thêm một con mắt, lúc này đột nhiên quay đầu lại, thuận tay mà vỗ ra một chưởng.
Ầm ầm một tiếng, một luồng khí màu đen ngưng tụ lại, sau đó liền nghe được một tiếng “Oanh” trầm vang, luồng khí màu đen cuồn cuộn đánh thẳng vào Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi.
Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi thấy vậy thì sắc mặt cũng thay đổi, bởi vì bọn họ không ngờ đối phương có thể phản ứng nhanh như vậy.
Đối mặt với luồng khí đen đang càn quét tới, Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi không dám bất cẩn hay lơ là chút nào, họ đều tạo ra những vòng cung kỳ lạ giữa không trung để tránh luồng khí đen.
Cuối cùng, luồng khí đen đó cọ xát vào cơ thể của hai người, rồi đập thẳng vào những viên ngói trên nóc miếu Thành Hoàng.
Chỉ nghe “Phanh” một tiếng giòn vang, mái ngói văng khắp nơi, rồi rơi lả tả xuống mặt đất.
Ở chỗ mái hiên, có một mảng lớn bị luồng khí màu đen này trực tiếp đánh bay, mà Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi đều ngã ra hai bên.
Thấy vậy, tôi và sư phụ không khỏi lộ ra một tia chấn động.
Không bàn đến việc đạo khí xuất thể, bởi vì bất luận kẻ nào đã đạt tới cảnh giới Đạo Quân, đều có thể vận chuyển đạo khí rời khỏi thân thể của mình để đả thương người khác, nhưng khoảng cách lại rất hạn chế.
Giống như người trước mắt, trực tiếp điều khiển đạo khí xuyên thủng mái nhà cách mấy mét, từ đó có thể thấy được một chút về công lực này.
Mà điểm quan trọng nhất là yêu đạo này đã bị Mộ Dung Ngôn đả thương vào đêm qua, hiện trên người của ông ta vẫn đang bị thương nặng.
Thân thể mang trọng thương, nhưng lại có thể ra đòn có tính sát thương cao như vậy, từ đó có thể thấy được tu vi đỉnh phong của ông ta mạnh đến cỡ nào.
Tất nhiên, sức mạnh này chỉ là sự tương đối đối với chúng tôi.
So với Mộ Dung Ngôn, ông ta cũng chỉ có thể thuộc cấp độ cùi bắp hơn, bởi vì sức mạnh của Mộ Dung Ngôn còn biến thái hơn.
Nhưng hôm nay, Mộ Dung Ngôn không có ở đây, tình huống có chút khác biệt.
Dù sao thì thực lực của Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi cũng chưa đạt tới thực lực của Mộ Dung Ngôn, như thế xem ra, trận chiến của ngày hôm nay có thể không dễ dàng như trong tưởng tượng.
Sau khi Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi tránh được một kích, bọn họ lại tấn công về phía tên yêu đạo này.
Sắc mặt của tên yêu đạo trầm xuống, lạnh lùng nói: "Tôi nói mà, chỉ bằng hai người mà dám tới đây gây chuyện với bổn tọa, hoá ra là có đám hồ ly thúi tha nhà các người chống lưng!"
Sau khi nói xong, toàn thân của tên yêu đạo bắt đầu dị biến, ngũ quan cũng bắt đầu vặn vẹo.
Chẳng được bao lâu, tên yêu đạo này lại biến thành bộ dạng đầu báo thân người, răng nanh sắc nhọn, móng vuốt giống như loan đao của đêm qua.
“Một thứ không phải người cũng không phải yêu như ông, để lại ở trên thế giới này chính là tai họa!” Hồ Lục gia lạnh lùng nói, giơ móng vuốt lên rồi đánh tới.
Hồ Thất Nãi cũng không dám chậm trễ, tấn công tên yêu đạo đầu báo từ một hướng khác.
Về phần Hồ Mỹ, cô ấy giơ chân lên và lao đến giúp chúng tôi.
Trong nháy mắt, một trận đại chiến đã diễn ra ở bên ngoài miếu Thành Hoàng.
Thực lực của tên yêu đạo đầu báo này rất cường đại, ông ta ra tay cũng rất nặng.
Một chút cũng nhìn không ra, tên này đã bị thương.
Ngay cả khi Hồ Lục gia liên thủ với Hồ Thất Nãi, bọn họ cũng chỉ có thể đánh ngang tay với ông ta.
Có thể nghĩ đến, nếu lấy thời kỳ toàn thịnh của tên này mà đối đầu với Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi, vậy thì Hồ Lục gia và Hồ Thất Nãi sẽ không có cơ hội chiến thắng.
Tên yêu đạo đầu báo này khá lợi hại, nhưng mấy tên lâu la còn lại thì tôi không dám nói lời khen tặng.
Bởi vì tôi và sư phụ giao thủ với bọn chúng, chỉ chưa đầy một lát đã giết chết hai tên.
Bây giờ lại có Hồ Mỹ gia nhập, sức mạnh của chúng tôi càng bạo tăng, mà sáu tên giáo đồ lâu la còn lại của Nhật Nguyệt Thần Giáo, hoàn toàn không thể ngăn cản được sự liên thủ chém giết của ba người chúng tôi.
Chỉ hơn mười hiệp, lại có thêm ba người ngã xuống.
Lúc này, ba chọi ba, bên phía chúng tôi gần như là đã chiếm ưu thế áp đảo.
Ba tên yêu đồ còn lại của Nhật Nguyệt Thần Giáo thấy ba người chúng ta lại tấn công, sắc mặt của bọn chúng đột nhiên thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, theo bản năng mà lùi lại.
Thấy vậy, Hồ Mỹ đột nhiên gầm lên một tiếng, tay chân đặt ở trên mặt đất rồi trực tiếp lao về phía một người.
Yêu đồ kia kinh hãi, lúc này lại nhìn thấy Hồ Mỹ hung ác xông lên, khiến cho thần kinh của gã suy sụp tại chỗ, trong miệng kêu một tiếng “A” đầy sợ hãi, xoay người muốn chạy.
Nhưng kết quả thì hay rồi, gã còn chưa đi được hai bước thì đã bị Hồ Mỹ đẩy ngã xuống đất từ phía sau.
Không đợi gạ làm ra động tác gì, đầu của Hồ Mỹ đột nhiên biến thành cái đầu của hồ ly, lộ ra một cái miệng thon dài.
Với hàm răng sắc nhọn, cô ấy đã há miệng và cắn vào cổ của đối phương.