Thi Muội (Dịch Full)

Chương 906

Chương 906 Chương 906

Lúc này, sư phụ đang ngồi ở trên sô pha và trò chuyện với Độc đạo trưởng, tôi nhìn Độc đạo trưởng, tinh thần của ông ấy tốt hơn rất nhiều so với tối hôm qua, không khác gì người thường.

Đương nhiên, chỉ có chúng tôi biết, trong người của Độc đạo trưởng vẫn còn yêu khí, hơn nữa còn có thể khiến ông ấy tiếp tục yêu hóa.

Hiện tại, Độc đạo trưởng nhờ có loại thuốc đặc thù, cho nên mới có thể khống chế được thú tính của mình mà thôi.

Nếu như vẫn không tìm được cách nào khác có thể ngăn cản yêu khí, rất có khả năng là trong vòng mấy tháng sau đó, Độc đạo trưởng sẽ hoàn thành giai đoạn yêu hóa thứ hai.

Vào thời điểm đó, mặc dù có thuốc để khắc chế thú tính của ông ấy. Nhưng hình dáng thì không có cách nào để phục hồi, cơ thể yêu hoá ra bộ dạng gì thì sẽ giữ luôn bộ dạng đó.

Lúc này, Độc đạo trưởng và sư phụ thấy tôi ra ngoài thì cũng lên tiếng chào hỏi tôi.

Tôi cũng cười và lên tiếng chào hỏi Độc đạo trưởng và Lão Phong: “Độc tiền bối, lão Phong…”

Sư phụ thấy tôi đi ra ngoài, cũng lên tiếng: "Tiểu Phàm! Lát nữa sư phụ sẽ đi ra ngoài gọi vài món ăn, buổi trưa chúng ta sẽ ăn cơm ở trong nhà, thuận tiện thương lượng một số việc quan trọng!"

Nghe sư phụ nói như vậy, tôi trực tiếp gật đầu.

Thấy tôi gật đầu, sư phụ lại nói với Độc đạo trưởng: "Lão Độc, ông yên tâm đi. Đinh Hữu Thiện tôi cho dù có liều mạng cũng phải thanh trừ yêu khí trong cơ thể ông!"

Độc đạo trưởng xua tay: "Lão Đinh, ông đang nói cái gì vậy! Hết thảy cứ thuận theo tự nhiên đi, Độc Ngạo tôi tu luyện từ nhỏ, ngao du thiên hạ để trảm yêu trừ ma. Sớm đã coi nhẹ chuyện sống chết, sống là sống vì Đạo, chết là chết vì Đạo …”

********************

Lúc Độc đạo trưởng nói ra lời này, trên gương mặt của ông ấy có vẻ cởi mở thẳng thắn, trong ánh mắt không có chút do dự hay che giấu.

Hiển nhiên lời nói của Độc đạo trưởng là xuất phát từ tận đáy lòng.

Đối với Độc đạo trưởng mà nói, ông ấy đã hoàn thành nghĩa vụ của một người trừ tà trong cuộc đời của mình.

Đúng như lời mà ông ấy đã nói, sống là sống vì Đạo, chết là chết vì Đạo.

Độc đạo trưởng là một người mà tôi rất ngưỡng mộ.

Cái loại tinh thần trọng tình trọng nghĩa này, cái thái độ đối với sự sống và cái chết này.

Nếu chưa từng trải qua sóng to gió lớn, căn bản sẽ không có được một loại tâm cảnh như Độc đạo trưởng.

Tuy rằng Độc đạo trưởng coi nhẹ chuyện sống chết, nhưng đối với tôi mà nói, tôi không thể để Độc đạo trưởng chết đi như vậy được, càng không thể để cho ông ấy cuối cùng biến thành một con quái vật nửa người nửa thú.

Tôi nghĩ bên phía Mộ Dung Ngôn nhất định là có thể tìm ra cách chữa khỏi cho Độc đạo trưởng, để ngăn Độc đạo trưởng tiếp tục bị yêu hoá.

Tiếp theo, chúng tôi ở trong phòng tùy tiện hàn huyên thêm một lúc nữa.

Theo lời của Độc đạo trưởng, Độc đạo trưởng đã đến thăm Hồ Mỹ ở miếu Thành Hoàng.

Xương sườn trái của Hồ Mỹ bị gãy, nhưng không thương tổn đến nội tạng, chỉ cần tĩnh dưỡng thêm một đoạn thời gian, vấn đề sẽ không còn nghiêm trọng.

Về phần còn lại, chúng tôi quan tâm nhiều hơn đến việc làm thế nào để đối phó với tên yêu đạo đầu báo đã trốn thoát, cùng với những chuyện tiếp theo chúng tôi cần giải quyết.

Bởi vì tên yêu đạo đầu báo kia đã nói rất rõ ràng, ông ta sẽ quay trở lại tìm chúng tôi báo thù.

Sau khi nói chuyện với nhau được một lúc, cơm mà tôi gọi cũng được giao đến.

Đến giờ ăn cơm, mọi người lại quây quần bên nhau.

Mặc dù sư phụ bị thương nhưng vẫn sai tôi rót cho ông ấy hai chén rượu.

Trong khi ăn, chúng tôi đã có một cuộc thảo luận ngắn về cách đối phó với Nhật Nguyệt Thần Giáo và cách làm thế nào để đề phòng tà giáo Mắt Quỷ.

Tạm thời không nhắc đến chuyện của Mắt Quỷ, sau trận chiến ở núi Lang Nha, ba đầu lĩnh là Quỷ Tam Nguyên, Trương Tử Đào và Dì Mỹ Nhân đều biến mất.

Hơn nữa, thế lực của bên phía Mộ Dung Ngôn đang chuẩn bị tấn công bên đó, vì vậy chúng tôi cũng không cần phải lo lắng về điều đó.

Điều quan trọng nhất trong hiện tại là chuyện liên quan đến Nhật Nguyệt Thần Giáo, còn có tên yêu đạo đầu báo kia.

Dù sao thì xét từ những thông tin mà chúng tôi có được cho đến nay, ngay cả các tông môn khác của đạo giáo, dường như cũng không có hiểu biết sâu sắc về Nhật Nguyệt Thần Giáo này.

Chúng tôi đắc tội với yêu đạo đầu báo, có vẻ như địa vị của tên yêu đạo đầu báo này trong Nhật Nguyệt Thần Giáo rất cao, ông ta còn được gọi là "Thánh Tôn", mà điều này thể hiện ông ta được tôn kính đến mức nào.

Nếu để một người như vậy trốn thoát, cuộc gặp ngỡ ngày sau tất nhiên sẽ là một cuộc trả thù mãnh liệt.

Chúng tôi chỉ có mấy người, lại thế đơn lực mỏng, nếu như đối phương thật sự muốn giết chết chúng tôi ở trấn Thanh Thạch, vậy thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.

Mọi người ngồi bàn bạc với nhau rất lâu, nhưng vẫn không đi đến kết quả tốt đẹp.

Nói bỏ chạy! Có vẻ như không có một ai đồng ý.

Nếu không bỏ chạy! Thì có khả năng phải đối mặt với việc người ta sẽ quay lại trả thù.

Bình Luận (0)
Comment