Bây giờ tôi không cần phải phải tận lực đi khống chế nó nữa, chỉ cần bản thân vận chuyển Hỏa Thiên Công thì ba mươi tám huyệt vị sẽ tự động kết nối.
Giờ khắc này, tôi có thể khẳng định 100% là mình đã luyện thành Hỏa Thiên Công.
Đương nhiên việc luyện thành Hỏa Thiên Công không phải là điều ngạc nhiên lớn nhất.
Hơn nữa, sau khi Hỏa Thiên Công bắt đầu tự động vận chuyển, những biến hoá về khí tức mà tôi cảm nhận được ở trong cơ thể của mình mới là điều quan trọng nhất.
Khi Hỏa Thiên Công vận chuyển, đạo khí ở bên trong giống như ăn phải thuốc kích thích, vốn đang là một dòng nước nhỏ, nhưng kết quả sau một khắc lại hóa thành một dòng nước lũ cực lớn.
Bất kể là nồng độ của đạo khí, cảm giác về sức mạnh hay là sự nhạy bén của cơ thể và các phương diện khác, sau khi vận chuyển Hỏa Thiên Công, tôi cảm thấy sức mạnh được tăng lên rất nhiều.
Đặc biệt là loại đạo khí do Hỏa Thiên Công truyền ra, cảm giác đó vô cùng bá đạo và mạnh mẽ, hơn nữa còn có một loại cảm giác duy ngã độc tôn...
Tôi cảm thụ được sự biến hoá của đạo khí và cảm giác uy lực mà Hỏa Thiên Công mang lại cho mình, khiến cho cả người tôi vô cùng phấn khích.
“Đây, đây là Hỏa Thiên Công sao? Đúng là một công pháp cường đại mà...” Tôi nhìn vào hai tay mình, đánh ra hai quyền một cách tượng trưng.
Mạnh mẽ oai phong, uy lực hung hãn.
Cứ như thể sau khi vận chuyển Hỏa Thiên Công, tu vi Đạo Sư sơ cấp của tôi gần như đạt tới trình độ của Đạo Sư trung kỳ vậy.
Tôi vận chuyển Hỏa Thiên Công và hoạt động ở trong phòng thêm vài lần, sau đó liền cảm nhận được cơ thể của mình đã trở nên tràn đầy năng lượng.
Đặc biệt lúc thi triển bùa chú thì uy lực của nó đã lớn hơn trước rất nhiều, cũng không đo đếm được.
Tuy nhiên, tôi vẫn phát hiện ra một cái nhược điểm.
Vận chuyển Hỏa Thiên Công, người ta có thể ngay lập tức tăng cường tu vi vốn có của mình tiến gần đến một lực lượng vô hạn.
Tuy nhiên, linh lực tiêu hao của Hỏa Thiên Công cũng rất lớn.
Đan điền cần phải duy trì việc cung cấp linh lực không ngừng, mà việc tiêu thụ này có thể kéo dài khoảng mười phút.
Sau mười phút này, bởi vì linh lực kế tiếp không đủ cho nên không những không thể kích hoạt lại Hỏa Thiên Công thêm lần nữa mà còn khiến người vận dụng rơi vào trạng thái suy yếu.
Nhưng kinh hỉ mà Hỏa Thiên Công mang lại cho tôi đã quá đủ rồi, công pháp cường đại, đạo khí bá đạo.
Mặc dù tu vi hiện tại của tôi chỉ có thể duy trì Hỏa Thiên Công trong khoảng mười phút, nhưng tôi tin rằng chỉ cần tu vi của tôi tiếp tục được đề cao, có lẽ thời gian này còn có thể kéo dài đến vô tận.
Huống chi đây chỉ là Hỏa Thiên Công tầng thứ nhất, đạo khí do tầng thứ nhất phóng thích rất bá đạo, có thể tăng cường thực lực của tôi lên một cấp độ nhất định.
Như vậy chứng minh, nếu tôi luyện thành tầng thứ hai, thứ ba hoặc thứ tư thì sao?
Phải biết rằng sơ đồ tu luyện được ghi trên vảy lân kia có đến chín tầng.
Nói cách khác, có lẽ Hỏa Thiên Công này có đến chín tầng công pháp, càng về sau hẳn là sẽ càng cường đại và càng biến thái hơn.
Tầng thứ nhất đã có thể đề thăng thực lực của tôi lên một cấp, như vậy thì tầng thứ hai có phải sẽ đề thăng thực lực của tôi lên hai cấp không?
Tôi thực sự không có cách nào có thể tưởng tượng được, nếu để tôi tu thành chín tầng của Hỏa Thiên Công, con mẹ nó, chẳng phải chỉ cần tôi vận chuyển Hỏa Thiên Công, cho dù đạo hạnh hiện tại của tôi chỉ có Đạo Sư sơ kỳ, chỉ cần bản thân có thể duy trì Hỏa Thiên Công liền có thể trực tiếp đạt đến thực lực kinh người của cường giả Đạo Tông sao?
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán trước mắt của tôi. Nhưng tôi dám khẳng định, càng về sau thì năng lực mà Hỏa Thiên Công lộ ra chắc chắn sẽ càng mạnh.
Tất nhiên, những thứ này đối với tôi của hiện tại mà nói thì cũng không quan trọng lắm.
Bây giờ tu vi của tôi đã đột phá đến cảnh giới Đạo Sư, có lẽ tôi nên báo tin vui này cho Mộ Dung Ngôn và sư phụ của mình biết.
Trong lòng cảm thấy phấn chấn, cho nên tôi đã đứng dậy và rời khỏi phòng. Nhưng vừa tới gian ngoài thì đã thấy sư phụ đang ngồi ở trên ghế sô pha gấp những thỏi vàng giấy.
Sư phụ thấy tôi đi ra ngoài, nhưng không nhìn thẳng vào tôi mà vừa xếp các thỏi vàng vừa tùy ý nói: “Tiểu Phàm, không phải sư phụ đã nói với con rồi sao. Mới sáng sớm mà đã ở trong phòng lăn lộn, khí tức xao động không yên, đạo khí lên xuống thất thường. Tu hành mà! Đừng vì cái lợi trước mắt mà quên đi cái lợi về sau.”
“Cảnh giới Đạo Sư cũng chính là một ranh giới của Đạo. Nếu như con cứ tiếp tục như thế thì sẽ rất khó có thể đột phá được, thậm chí còn bị mắc kẹt ở cấp độ này, khó có thể tiến thêm. Nếu con không phải là đệ tử của sư phụ, sư phụ sẽ không nói cho con nghe những trải nghiệm này đâu...”
Giọng điệu của sư phụ rất bình tĩnh, rõ ràng ông ấy đã phát hiện ra đạo khí của tôi tản ra ngoài khi vận công ở trong phòng.